Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

[Fanfic][Edit] Lý do tôi không thể yêu Chương 4



Thiệt ngọt mà cũng thiệt đau lòng a...





Chương 4

















Lúc quay phim không cẩn thận bị cảm, cố gắng chống đỡ quay xong màn cuối cùng. Lúc đạo diễn hô "Cắt!" Nháy mắt, chân mễm nhũn, té lăn xuống dưới cầu thang.


Tại sao đã sinh bệnh rồi còn cố tiếp tục a!


Này, này.


Phải quan tâm tới bản thân chứ ——


Nè...


Cũng hên là chỉ bị thương ở tay ——


...


Atsuko, tớ nói nghiêm túc mà.


Dài dòng!


Tiểu vóc dáng bị tôi dọa hoảng sợ, vai rụt lui, thổi cháo cho nguội rồi đưa đến bên miệng tôi, trừng mắt nhìn: Há miệng, há miệng ra?


Hung hăng cắn cái muỗng. Hàm răng và đồ sứ va chạm nhau, làm tôi 'hắt xì hắt xì' mấy cái. (Chả hiểu sao lại hắt xì được nữa :|)



—————————————————— 



Hai tay bị thương, phải băng bó thạch cao. Maeda không có báo cho mẹ ở Chiba biết, cho nên tất cả do Takamina chịu trách nhiệm đút nàng ăn.


"Atsuko, há miệng —— "


Diện vô biểu tình(mặt không có biểu tình) há mồm ra ăn.


"Atsuko —— " 


Tiếp tục há miệng ăn.


Nói chung là cứ như vậy a.


Mấy hôm trước không có đi làm ở nhà nghỉ ngơi, cho nên ba bữa cơm cũng không thay đổi gì. Ngày thứ 5 ra ngoài làm việc cả một ngày, buổi chiều đi về thấy Maeda ngồi trên sô pha, hai mắt thất thần nhìn chằm chằm vào Tivi.


Takahashi như thấy bão ở trước mắt: Atsuko nhất định đói bụng lắm, đều là lỗi của mình.


Chuẩn bị trịnh trọng xin lỗi. Ngồi ở trước sô pha Maeda vươn tay ra, dùng đũa gắp một món trong hộp Sushi trên bàn, loạng choạng bỏ vào miệng.


"Atsuko..."


"A, Takamina." Maeda chỉ vào miếng Sushi trước mặt. "Muốn ăn không?"


Gật đầu.


Maeda vươn cánh tay trái còn đang bó thạch cao, cẩn thận chọn một miếng Sushi, quỵ đứng lên đưa đến miệng nàng: "A —— "



——————————————————



Atsuko ——Tiểu vóc dáng kia bỗng nhiên ôm cổ tôi, có lẽ vì miếng Sushi trong miệng còn chưa nuốt xuống, nên âm thanh phát ra nghe nghẹn ngào ở cuống họng, thấy là lạ.


Ở bên ngoài bị người ta ăn hiếp hả?


Tớ muốn cả đời này điều đút cho cậu ăn...


...Trò đùa mới phải không?


Không phải.Cậu ấy lắc đầu liên tục, Chỉ là rất muốn đút cậu ăn.


...Biến thái à?



——————————————————



"Acchan~"


"Yada!" (không)


"Acchan~"


"Tại sao muốn đút tớ ăn a!"


"Acchan, Sushi sò nè~"


"Yada!"


Vẻ mặt Takahashi cười dâm đãng: "Acchan~~~" =))))))))))))))


Maeda nhanh như chớp chạy về nhà của mình, "Rầm" một cái đóng cửa lại.


"Takamina Hentai!"


"Ể~~~ tại sao a?"



——————————————————



Sau khi qua tuổi 24, chuyện sợ nhất là sau khi làm việc cả ngày về đến nhà, phát hiện trong nhà không có một ai. Atsuko bắt tôi chuyển nhà xuống đây, kỳ thực thấy rất vui. Giống y như một cặp vợ chồng, cùng nhau nói "Tadaima" "Okaeri", cũng rất hài lòng. Lúc mở cửa ra, nhìn thấy Atsuko ngồi trên sô pha, không hiểu sao cảm thấy rất xúc động.


"Không thể không có Atsuko a" khi xa nhau tôi đã nghĩ như vậy, cũng không nhớ rõ nữa.


Dáng vẻ Atsuko cương quyết đút tôi ăn, khiến sống mũi tôi cay cay.


Chỉ là muốn chăm sóc cậu thôi, không phải biến thái đâu.


Acchan, có Sushi sò và Sushi cá ngừ nè~


—————————————————— 



2 nhận xét:

  1. Tình yêu đoeì mình sao kawaii dữ vậy không biết!!! Tay bị nặng tới mức bó bột sao??? Đau lòng lắm a!!! Đa tạ bạn lắm a, cứ tiếp tục phát huy nha. Cảm ơn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. >.< chời ơi có shipper Atsumina vào gồi, fic ế hơn mặt trời gấp đôi luôn a ;A; đau lòng hết sức (。-_-。)

      >.< Cám ơn bạn đã cho động lực!!

      Xóa