Tiến độ: 3 ngày 1 chap (*`.`)/ vui thì post 1 lúc mấy chương. Tạm thời thế đã, giảm ngày tùy theo độ siêng của bản thân ^0^
Gần tết rồi \(^o^)/ nhà Thánh đang dọn dẹp chuẩn bị đón tết, và bà ngoại xuống chơi nữa này (*`.`)/
Lảm nhảm lòng vòng để nói cái này nà~
Hôm nay không có Mặt trời a~
Lý do! ...khó nói :">
P/s: Và tỷ số chung cuộc là 3:2 (*`.`)/ "Ta-nàng-ngươi" chiến thắng, xin chúc mừng *vỗ tay*
Những bạn đã bỏ sức comt vote nhưng không đạt kết quả thì lần sau cố gắng hơn nha~ và làm quen với ngôi xưng này đi nha (*`.`)/
Hỏi chút: Fan Tàu gọi Taka là cây táo, Thánh hổng hiểu lý do ;__; Ai biết thì chỉ giáo với ;A; đa tạ a~
Những bạn đã bỏ sức comt vote nhưng không đạt kết quả thì lần sau cố gắng hơn nha~ và làm quen với ngôi xưng này đi nha (*`.`)/
Hỏi chút: Fan Tàu gọi Taka là cây táo, Thánh hổng hiểu lý do ;__; Ai biết thì chỉ giáo với ;A; đa tạ a~
☆ Đệ nhất chương.
"Takahashi
Minami! Cô bị đuổi việc!" Trong tiệm bánh mì ở đầu phố truyền ra
một tiếng quát nộ, chỉ thấy một tên lùn nhỏ nhắn xinh xắn, thân
hình nhỏ gầy hoàn toàn không hợp với cái balô cực bự trên lưng,
người con gái chải tóc đuôi ngựa bị người trong tiệm cố sức đẩy đi,
lảo đảo vài bước, té lăn quay trước cửa tiệm.
"Điếm
trưởng, Takahashi nàng không cố ý làm vậy đâu, ngài tha cho nàng lần
này đi . . . "
"Đúng
đó điếm trưởng, ngài Đại Phát Từ Bi tha cho Takamina một lần đi,
Takamina không người thân thích, không có ai để nương nhờ, nếu như mất
việc thì. . ."
"Các
ngươi câm miệng lại cho ta! Tha nàng? Nói đùa cái gì thế, tháng này
vừa qua mấy ngày thôi, nàng đã phạm sai lầm thứ 28! Là 28 lần a! Cứ
như vậy cửa hàng này không bị nàng làm suy sụp mới là lạ! Nhân viên
như vậy ta thuê không nổi, nên mời nàng đi chỗ khác nhận chức cao hơn
đi!"
Trong
cửa hàng bánh mì truyền ra tiếng của các nhân viên xin tha và tiếng
la hét của Điếm trưởng đang nổi trận lôi đình, khiến láng giềng cùng
người qua đường đứng lại xem.
Ngẩng
đầu nhìn nhìn đoàn người tụ tập càng ngày càng đông, Takamina chỉ cảm thấy da đầu một trận ngứa ngáy, nàng bực bội
không nói lời nào đứng lên, vỗ vỗ bụi trên quần, cúi đầu, làm bộ
như tất cả cùng nàng không có quan hệ gì, với tốc độ cực nhanh chạy ra
khỏi đám đông, biến mất trong tầm mắt của mọi người.
"Điếm
trưởng. . . Ế? Takahashi đâu?"
"Takamina?
Rõ ràng vữa nãy còn. . ."
"Nàng
thế nào cứ như vậy mà đi, uổng công chúng ta thay nàng cầu xin. .
."
Takamina rời đi khiến các nhân viên cửa hàng thất vọng không ngớt.
"Hừ,
đi là tốt. Còn các ngươi, không nhanh đi làm việc, tháng này không muốn
tiền lương hả!" Điếm trưởng thở phào một hơi, lần nữa thét lớn
tiếng.
"Vâng.
. ." Công nhân uể oải trả lời, tên Takahashi Minami này thật đúng
là quái nhân!
"Phù~
cánh gà còn nóng hổi là ăn ngon nhất~ " Vẻ mặt thỏa mãn ăn cái
cánh gà vừa mới mua, Takamina thuận tay dùng tay áo lau đi dầu mỡ
trên miệng. Dựa vào lan can, nhìn xe cộ lao xuống cầu như nước chảy
cùng đoàn người qua lại, vẻ mặt của Takamina dần dần trở nên mất
mát không nói nên lời.
"Aiz.
. ." Thở dài, công việc thứ 16 của Takamina đã mất, cùng với
nợ chủ nhà 3 tháng tiền thuê, bà chủ nhà đã đổi ổ khóa, cơ thể như
vô lực, yếu ớt ngồi phịch lên lan can.
"Cứu
tôi a, muốn tìm một công việc đàng hoàng khó như vậy hả? Thượng đế
xấu xa! Cha già biến thái! Ngươi không sửa đổi có chết ta cũng không
cam lòng, ngươi để cho người ta sống với chứ!" Lẽ nào lại ép
nàng trở lại, trở lại cuộc sống của quá khứ sao. . . Không. tuyệt
đối không được! Cố sức lắc lắc đầu, Takamina dùng sức xiết chặt
túi giấy chứa "thi thể" của cánh gà khi nãy, chỉ nghe một
tiếng vang nhỏ, xương gà bị gãy từ trong túi giấy rơi ra, tất cả rơi
tự do, rớt xuống đầu của mấy người đi đường ở dưới cầu.
"Ai
nha! Đứa nào thất đức thế! ! !" Tiếng người dưới cầu trách
mắng, Takamina hoảng hồn nắm lấy balô trên lưng, chạy đi.
Ánh
tà dương cuối cùng cũng tạm biệt thành phố phồn hoa này, ánh sáng
mờ nhạt của trăng rằm lặng lẽ xuất hiện trong bầu trời đêm, thay thế
ánh mặt trời khiến thành phố mệt mỏi này bằng một sự tĩnh lặng.
Đi
không có mục đích, đưa tay mò vào túi tiền yên lặng tính toán mệnh
giá còn lại của tờ tiền nhỏ trên tay, Takamina thở dài, nàng biết mình nên
nhanh chóng tìm được công việc mới, hơn nữa là bao cả ăn ở, bằng
không nàng sẽ giống như các huynh đệ lang thang, ngủ ngoài đầu đường, công viên hay công trường.
Nàng
không muốn cướp miếng ăn với mấy con chó lang thang.
23
tháng 45 lần, đêm nay Takahashi phỏng vấn thất bại lần thứ 7. Nàng
nặng nề kéo lê đôi chân đi, đi qua con hẻm nhỏ, đến quảng trường công
viên thì cảnh tượng trước mắt xuất hiện làm thay đổi cả cuộc đời
nàng.
Thời
gian vừa đúng 12 giờ đêm, cũng chính là giờ linh.
Một
cửa hàng tiện lợi lớn bằng một sân bóng rổ hình như từ trên trời
rớt xuống, xuất hiện trên mặt cỏ một giây trước còn trống không. Cửa
hàng tiện lợi bề ngoài cùng cửa hàng tiện lợi bình thường không có
gì khác nhau, ở ngoài nhìn vào trong là một mảnh đen kịt, bên ngoài
tiệm cũng không có đèn đóm chiếu sáng, chỉ có một bảng hiệu
"666" phát ra ánh sáng màu đỏ treo ngoài cửa.
Nhìn
khoảng không trước mắt bỗng dưng xuất hiện một cửa hàng tiện lợi, Takamina há to họng, nói không nên lời. Nó. . . là cái gì a?! Takamina dùng sức dụi mắt mình, là ảo giác hả? Không, cái cửa hàng
tiện lợi kì quái kia còn nằm đây. . .
Hiếu
kỳ tiến đến trước, gõ gõ cánh cửa thủy tinh còn đang đóng chặt, Takamina càng thêm hoảng sợ không có cách nào lên tiếng, cư nhiên là
thật a! Gõ cửa có phát ra âm thanh! Đem khuôn mặt dán lên cửa kính, Takamina cố gắng nhìn vào bên trong.
"Hoan
nghênh quý khách~ " Một giọng nói vui vẻ của nữ lọt vào tai,
cửa thủy tinh đột nhiên mở ra, Takamina bất ngờ không kịp phòng thủ
té lăn vào trong cửa hàng, ngã một thế "Cẩu thưởng thực". (Té úp(đập) mặt xuống đất)
Ánh
sáng khiến Takamina hoa mắt choáng váng, nàng ôm đầu, từ từ bò
dậy.
"Nơi
này là. . ." Lọt vào tầm mắt là một khung cảnh màu đỏ nhạt,
đồ trang trí trong cửa hàng chủ yếu là màu đỏ, ánh sáng tỏa
ra vừa đủ, tạo ra một bầu không khí mơ ảo trữ tình. Nhưng là. . .
vật phẩm hoàng hóa trong tủ, nhìn qua có chút cổ quái. . . Không,
không phải là cổ quái, mà là kinh khủng, nào là bộ xương khô, tròng
mắt, ếch nhái dơi khô, tay a chân a, còn có một đống chai lọ xanh đỏ
tím vàng nhìn buồn nôn. Lẽ nào đây là cửa hàng chuyên kinh doanh đồ
chơi cổ a? Takamina suy nghĩ đơn giản, trên lưng đeo một balô lớn, đứng
ngây ngốc nhìn xung quanh.
"Ở
đây tam giới(thiên - nhân - ma) đều nghe tiếng, đây là cửa hàng tiện
lợi đứng đầu Ma giới nga~ Ế? Ta hình như chưa có gặp qua ngươi a, ngươi
vừa đến nhân gian không bao lâu sao~ " Theo âm thanh, Takamina nhìn
về phía chiếc bàn màu bạc, một đôi mắt thân mật đang mỉm cười nhìn
mình.
"Xin
chào. . . đẹp quá." [Tam giới, Ma giới, Ma nữ, Nhân gian] mấy từ
khó hiểu đó bị Takamina tự động quên đi, nàng ngây ngốc nhìn người
đang ngồi ngay ngắn bên trong chiếc bàn, vô thức nói ra một câu như
thế.
"Phụt.
. . Haha, cám ơn ngươi." Bị dáng vóc ngơ ngác của Takamina khiến
bật cười thành tiếng, người con gái mái tóc đen dài vừa tầm, hé ra
khuôn mặt Nhân Kiến Nhân Ái(Người gặp người yêu), ngũ quan hoàn mỹ
trên gương mặt của nàng giống như nữ thần, tản ra hào quang dễ chịu.
"Ách.
. . Cái kia, cái này. . . Ờ, phải rồi, xin hỏi Điếm trưởng của tiệm
ở đâu vậy?" Trời, nàng vừa nói cái gì a?! Thật bất lịch sự!
Tỉnh ngộ trở về, Takamina đỏ mặt, cúi đầu lắp bắp mở miệng.
"Điếm
trưởng? Là ta a." Người con gái tóc đen cười dịu dàng, buông bố
ngẫu(mấy con búp bê may xong nhét vải(bông gòn) vào ấy) đang làm được một nửa trong tay.
"Ngươi
là điếm trưởng?" Rõ ràng chỉ là một tiểu nữ sinh so với mình
không lớn hơn bao nhiêu mà thôi! Vẻ mặt Takamina không thể tin được.
"Có
cái gì không thích hợp?" Nữ tử tóc đen thu hồi nụ cười, biểu
tình không thoải mái.
"Không.
. . không có." Takamina nhanh chóng lắc đầu, nhìn dáng dấp chỉ
biết là nàng đang mất hứng, đắc tội tiểu nhân không nên đắc tội nữ
nhân đạo lý này nàng biết. "Chỉ là thấy điếm trưởng ngài còn
trẻ tuổi như thế đã kinh doanh một cửa hàng, thật sự rất lợi hại,
người có tuổi tác còn trẻ như ngài mà có bản lĩnh như vậy không
nhiều lắm. . ." Takamina cười cười, bất chấp tất cả, trước tiên
nên nịnh hót một chút.
"Được
rồi, ngươi có chuyện gì cứ nói thẳng, đừng quanh co lòng vòng."
Nữ tử tóc đen nhíu mày, giọng điệu trở nên không còn nhẫn nại.
"Ách,
là như vầy, không biết quý tiệm có thiếu người không. . ." Chà
chà hai bàn tay, trên mặt Takamina lộ ra gương mặt ngại ngùng trăm năm
khó gặp.
"Ngươi
muốn đến đây làm công?" Nữ tữ tóc đen đề cao âm lượng.
"Vâng."
Gật đầu, nhắm mắt lại, y như là đang chờ tòa tuyên án, thân thể gầy
yếu của Takamina cố kiềm chế. Nếu như thất bại nữa, đêm nay nàng
thật sự sẽ ra đầu đường ngủ. . .
"Phụt.
. . Được rồi, ta miễn cưỡng nhận ngươi cũng được." Nữ tử tóc đen
bị dáng vóc của nàng lần thứ 2 chọc cười thành tiếng, hướng nàng
vẫy vẫy tay, "Ngươi lại đây."
"Ta,
vậy. . . Ngài đồng ý thuê ta à?!" Không phải đang nằm mơ phải không?!
Nàng lại có công việc?! Takamina kích động nhào tới chiếc bàn màu
bạc, cúi xuống cầm lấy tay của nữ tử tóc đen.
"Đúng,
khế ước đây, ngươi xem đi." Không quen với cảnh tượng này nàng rút
tay ra, nữ tử tóc đen sắc mặt ửng đỏ, biến ra 1 tấm da dê ố vàng, lắc
lắc trước mặt Takamina.
"Khế
ước? A, là hợp đồng hả. . ." Đây là chữ của nước nào thế a!
Tiếp nhận tấm da dê, khóe miệng tươi cười bị đơ lại bên mép, chi chít
chữ trên tấm da dê y như nòng nọc đang bò "Văn Tự" này làm cho Takamina không hiểu.
a, chuyện này nghe có vẻ siêu cấp dài đây :v
Trả lờiXóachúc Thánh đón Tết năm mới vui vẻ nhé! chúc trước cho bạn có động lực trong năm mới xD *như mình đang du học, muốn đón tết cũng khó :D*
mà sao hnay ko có Mặt trời, buồn 5' a, dỗi luôn -_-
Có 40 chap thôi :-? nhìn chung cũng được, chứ dài quá.... Thánh sợ :-s
Xóa:-s hết dỗi nhanh nga, đừng bỏ rơi blog(và Thánh) :-s
P/s: >.< Cám ơn bạn nhiều >.< ahhhh... cố gắng tích cực lên nha >.<
Hehe, cam on Thanh. Duong nhien la tich cuc roi, don Tet xa nha thay cung binh thuong xD sao phai xoan!
XóaHoi cai nay khong lien quan den fic chu Mat troi khi nao ra vay a? :))
^_^ nói thế chứ cũng phải cảm thấy cô đơn mà phải không.
Xóa:D đang edit 1 tý xong là up
không đến nỗi cô đơn xD skype với ba mẹ là đc rồi mà :p bạn t bảo "home is only a definition when you know how brave your heart is" xD
Xóacám ơn bạn quan tâm nha!
mà có Tết thì nhớ ăn uống vui chơi điều độ để có tiến độ dịch điều độ nha =))
A~ có ý nghĩa quá a >.<
XóaTết hay không vẫn rảnh đều đều, nên yên tâm mình không bỏ fic, trừ khi phải đi đâu cả ngày thôi :D
thxx thánh , chuyển có nội dung lạ và có vẻ hấp dẫn quá nha
Trả lờiXóacpl atsumina hả thánh, có kojiyuu hok
ráng đẩy nhanh tốc độ đi thánh ơi, mình háo hức quá
^^ Có Kojiyuu, mm cũng "dễ thương" lắm =))
Xóavà Marimaa, Mayuki, WTomo
mình Tag thiếu Kojiyuu =)))))))
Á á hay qa au oi.....moi doc chap 1 mak thay hap dzan roi....chac nhug chap ke tip se co nhug mag hay hon djen ra day hjhj.....c.on au nka
Trả lờiXóa^^ Không có chi~
XóaCám ơn, too =))
a trong đây Cao tổng quả thật là đáng thương đó
Trả lờiXóangười thì nhỏ xíu mà vác cái balo còn bự hơn mình nữa.
dù ko biết chữ của nước nào cũng kí vào lỡ như nội dung là bán thân cũng kí luôn sao, thật khâm phục Cao tổng o(o_o)o
Chuyện sống chết hôm nay điều quyết định ở tờ giấy này a =)) không ký thì đói, phải ký thôi chớ biết sao h` =))
Xóa=)) sau này ảnh hối hận dữ lắm lun =))
chắc là ko đâu vì ảnh chết trong vòng tay của người đẹp mà ^_^
Xóa=)) chết êm ái kiểu đó khối người muốn chết rồi a~
XóaAi là người đẹp vậy=)), là S thôi chớ=)). Cái tiệm này nghe miêu tả gì giống cái tiệm gì trong phần Harry Potter and the Chamber of SEcrets mà Harry bị lọt vô khi dùng floo powder để đi đến hẻm xéo :))
Xóa=)) những cái này thì na ná nhau thôi, giống cũng không có gì lạ, dễ tưởng tượng nữa 8-> văn phong khác nhau là ok~
XóaThì mình chỉ nói thế thôi chứ giống thì càng tốt, vì mình mê Harry Potter mà;))
Xóa=)) thấy bạn nhớ cả mấy chi tiết này là mình biết gồi
XóaP/s: không spam k spam a =))
=)) nhắm mắt ký =))
Trả lờiXóa