Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

[Fanfic][Edit] Hội chứng SM - Chương 4


Chiều cao của Takamina, được tiết lộ gần đây nhất, là?
Hint: Số tròn, tròn số.

P/s: Pass của các chap trước được cập nhật ở đây => sờ lên, chạm vào, nhẹ thôi, á~~~






Chương 4



Phế Sài Nữ Vương gửi đến các bạn đọc fic một bài hát :v
MV có cảnh đưa đẩy giữa 2 người con gái nhóe (っˇωˇc)♥ 


Shiina Ringo: Honnou



Link mp3.zing
















——————————————————




"Hôm nay tôi không có mang theo dụng cụ." Oshima ngồi lên giường, bình tĩnh cởi nút áo, "Cô muốn chơi cái gì thì chơi."


Oshima vẫn làm như bình thường.


Mariko rốt cuộc cũng phát giác.


Căn bản không phải chỉ đơn giản là nàng làm bộ không nhận ra mình, nàng nhất định là người đa nhân cách, đêm tối chính là công tắc của nhân cách thứ hai. Ban ngày nàng là một nhiếp ảnh gia tự do hào quang chói mắt, ban đêm chính là một M nói năng thận trọng, chỉ có ngược đãi mới có thể làm sống lại các giác quan của nàng.


Làm một cây bút tự do, Mariko thích thú thể nghiệm con người và sự việc đủ loại màu sắc trong cuộc sống, nàng cảm thấy hiếu kỳ với Oshima. Đa nhân cách của Oshima là bẩm sinh hay sau này tạo nên? Là rối loạn căng thẳng hay tích lũy theo thời gian? Mariko vô cùng hiếu kỳ. Cuộc sống của nàng là từng cuộc phiêu lưu, càng nguy hiểm nàng càng thích thú. Toàn thân Oshima tản ra luồng khí nguy hiểm, đó là ảo giác của Mariko.


Nàng thích Oshima, thích cô nhiếp ảnh gia đáng yêu ban ngày, cũng thích tên M quỷ dị khi đêm đến.


Đồ đạc trong nhà có rất nhiều, Mariko tìm được một sợi dây, đây là món quà của một 'bạn giường' trước đây tặng nàng. Sợi dây rất mềm, từng nấu qua nước sôi, người kia rất thích cảm giác bị sợi dây buộc chặt, cả người cuộn tròn, cô ta nói nó khiến cô ta cảm thấy được trở về cơ thể của mẹ, có được cảm giác an toàn.


Sợi dây quấn vào cổ tay còn tụ máu bầm của Oshima, một vòng lại một vòng, buộc chặt. Oshima vô cùng ngoan ngoãn thuận theo, chỉ có hô hấp dần dần gấp gáp nói rõ khao khát của nàng. Mariko có rất nhiều vấn đề muốn hỏi nàng, nhưng nàng không nóng vội, nàng có rất nhiều thời gian, có rất nhiều cơ hội.


Trò chơi bây giờ chỉ mới bắt đầu.




——————————————————




"Này, trả lời tôi." Mariko vừa trói Oshima, vừa hỏi nàng, "Cưng và cái cô Kojima Haruna có quan hệ gì?"


"Ai?" Oshima hỏi nàng.


"Hồi sáng cái cô. . ." Mariko sửng sốt một chút, đảo mắt một cái rồi cười rộ, "Chậc, chẳng biết nữa."


Sợi dây quấn qua cổ Oshima, điều chỉnh độ chặt lỏng cho thích hợp một chút.


"Cô thật sự là S à?" Oshima hỏi.


Mariko quấn sợi dây qua cánh tay nàng: "Sao?"


"Cô. . . dịu dàng quá."


Một tên M nói ngươi dịu dàng, nhất định không phải đang ca ngợi ngươi. Đó là nàng đang nghi ngờ ngươi có thể cho nàng cái nàng muốn hay không.


Mariko nhìn nàng nhoẻn miệng cười một cái, sợi dây quấn qua bộ ngực đồ sộ của Oshima, quấn đến lưng nàng, đi qua khe mông kéo về trước. Sợi dây ma sát mạnh vào nơi tư mật của Oshima, Mariko bỡn cợt nâng sợi dây lên, nhịp thở của Oshima trở nên gấp gáp hơn.


"Thế, tôi có phải là S không vậy?" Mariko cười, từ từ chơi với sợi dây, vô cùng hứng thú thưởng thức phản ứng của Oshima. Vừa đùa bỡn vừa tiếp tục buộc chặt, Oshima bị nàng trói thành hình dạng trẻ sơ sinh, cánh tay kề sát vào bắp đùi, hai chân khép chặt, cuộn người lại. Mariko từ từ ôm lấy sợi dây dưới thân Oshima, thắt chặt, thít chặt vào nơi riêng tư của Oshima.


Oshima đáp lại bằng gương mặt ửng hồng cùng đôi mắt khép lại, hô hấp gấp gáp cùng chiếc bụng không ngừng phập phồng. Mariko lấy sợi dây ra vừa chồm người đến đầu giường, mở tủ. Rất nhanh Oshima đã nghe được tiếng rè rè, Mariko kéo sợi dây ở nơi tư mật Oshima ra, rung động nhẹ của chiếc Vibrator(Máy rung) chậm rãi ma sát nơi riêng tư của Oshima, chậm rãi nhét vào.


"Ah —— "


Sợi dây một lần nữa quay về vị trí ban đầu, giữ Vibrator lại bên trong. Mariko nhàn nhã đứng dậy, mặc kệ Oshima mà hướng vào bếp.


"A. . ." Oshima cố gắng đè nén hơi thể, "Cô đi đâu?"


"Nấu cơm." Mariko cười tủm tỉm quay đầu lại, chân vẫn tiếp tục bước, "Chiều nay tôi chưa ăn gì a. Này, muốn ăn không? Ban trưa cưng ăn không có nhiều."


Oshima gập bụng lại, trong cơ thể có gì đó đang không ngừng dằn vặt nàng. Nàng gượng người dậy, rất nhanh đã hao hết sức lực, hô hấp càng nặng, mở miệng thở phì phò: "A, ha. . . cô phải ở. . . hành hạ tôi."


"Vậy à?" Vẻ mặt Mariko khoái trá, lấy ra một bao mì ống, "Cưng thích vị gì?"


"Đừng. . ."


Không phải 'đừng' mì ống, mà là nàng không thể chịu được cái thứ trong người mình. Cái loại chậm rãi tích tụ này, chậm rãi, chậm rãi kích thích nàng, thỉnh thoảng tích tụ đến cao trào, nhưng lại thiếu, không đủ. Sung sướng của nàng không thật sự đưa nàng lên 'đỉnh', lại không cách nào bình tĩnh được, thần kinh căng thẳng, giống như chỉ giương một nửa dây cung. Dĩ nhiên Mariko biết, nàng đang khoái trá thưởng thức vẻ mặt khóc không ra nước mắt của Oshima, vô cùng quan tâm hỏi nàng: "Cưng làm sao thế?"


"Ha a. . . h. . ." Oshima mở miệng thở, mở mắt nhìn Mariko, "Lấy ra. . ."


Mariko cười, mở ngăn tủ bếp: "Ừ~ Cà-ri Cà-ri~ "


"Xin cô. . . lấy ra."


"Cà-ri Cà-ri~ " Mariko khoái trá mặc chiếc tạp dề xong, mở tủ lạnh chọn nguyên liệu nấu ăn, "Đó là hình phạt, hình phạt cho câu hỏi của cưng."


Oshima nhắm chặt hai mắt, cắn môi dưới cố gắng chịu đựng cảm giác bên trong cơ thể: "D. . . Dậy không nổi. . ."


Mariko đổ nước vào nồi, mở lửa sau đó xoay người lại nhìn về phía nàng, thú vị cười to: "Khó chịu đến vậy à? Ara, tôi chỉ đẩy nhẹ vào a, có muốn sâu thêm một chút không?"


Thân thể Oshima đang run rẩy: "Đừng. . . xin cô. . . lấy ra. . ."


Mariko trở lại phòng ngủ lấy chiếc máy Walkman ra, chọn bài hát xong liền đeo earphone, đi vào phòng bếp tập trung nấu mì.


"Ư. . . a. . ." Tiếng thở dốc trong phòng ngủ vẫn còn tiếp tục, thỉnh thoảng Mariko nghiêng người nhìn thử, Oshima đang nhìn thẳng vào nàng, liên tục vặn vẹo kéo đi sợi dây cùng cái thứ trong cơ thể nàng ra, đáng tiếc độ khít của sợi dây không cho phép nàng hành động. Càng giãy giụa cảm giác càng mãnh liệt, Oshima dựa vào đầu giường, hô hấp càng ngày càng nặng.


"Hưởng thụ vui vẻ nha nhóc." Maroko kiên trì chờ nước sôi, "Ừ, đẩy mạnh xem có thể tốt hơn chút nào không. . ."


"Hộc. . . hộc. . . a. . ."


"Không phải rất thoải mái sao. A, sắp nở rồi." Ngón tay đánh nhịp theo bài ca, "Cưng không nói câu nào, tôi chỉ làm vị Cà-ri a~ "


"Đừng . . " Oshima gần như sắp khóc, cầu xin, "Buông tha tôi. . ."


Mariko ra khỏi bếp, trở lại bên cạnh nàng, tháo earphone xuống, cùng nàng nhìn nhau trong chốc lát, chậm rãi duỗi tay đến phía trước. Không phải kéo ra, mà là luồn tay vào trong cơ thể Oshima, đẩy Vibrator vào sâu hơn, sau đó chỉnh lực mạnh hơn một chút. Oshima lập tức cảm giác được, hai tay bị trói ở đầu gối kéo áo Mariko, kéo nàng ngã cùng mình.


Mariko đỡ được, quay đầu lại hôn Oshima. Kỹ năng hôn môi của Oshima không tệ, Mariko đã sớm biết thế. Đầu lưỡi hai người quấn lấy nhau, Oshima nhẹ nhàng liếm môi nàng, thỉnh thoảng còn nhẹ nhàng mút vào. Kỹ năng hôn môi linh hoạt có thể kích thích dục vọng của người khác, hiện tại đã đảo ngược, đến lượt Mariko thở gấp.


Oshima câu dẫn nàng, câu dẫn nàng gia nhập vào trò chơi. Mariko nghe thấy tiếng nước sôi trào trong phòng bếp, nhưng nàng tạm thời không muốn quan tâm.


Nàng hôn môi Oshima, đầu gối đặt vào nơi tư mật của Oshima, bắt đầu chậm rãi kéo sợi dây thừng đi. Nàng nghe được tiếng nước, nghe được tiếng rên rỉ từ trong cổ họng Oshima phát ra.


"A. . ."


Oshima nhắm mắt lại, nhíu mày. Mariko đưa tay mơn trớn mi tâm nàng, đi xuống dọc theo mũi nàng, xoa lên cánh môi nàng. Đôi môi ướt át tụ máu, ngón tay Mariko vẽ tới vẽ lui trên cánh môi nàng, thỉnh thoảng đưa miệng lên hôn.


Oshima mở mắt nhìn nàng, ánh mắt rực lửa: "Ngược đãi. . . tôi. . ."


Tới rồi.


Mariko cười rộ: "Này, hôm nay chơi mạnh một chút được chứ?"




——————————————————




=)) chương sau mới làm việc chính, khổ cái fic này quá =))
P/s: Tưởng tượng được hai người đó làm gì nhau, đẳng cấp nâng lên một tầm cao mới =)) chật vật lắm lắm đó, người vốn ngây thơ nó thế TvT




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét