Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Hai, 1 tháng 9, 2014

[Fanfic][Edit] Hội chứng SM - Chương 1


Lần đầu edit SM, nhưng mình không có ngộ lạ gì với thể loại này cả :v

:v bạn nào mong manh dễ vỡ các kiểu thì đọc xong đừng phản ứng mạnh quá.
Cảnh báo thế thôi chứ không đến nỗi "mạnh" đâu, chắc vậy ww
Và đây chỉ là fiction~


Pass: Nhân ngày sinh nhật của mình, pass là số tuổi của mình.
Hint: 20 hay 16 tùy các bạn chọn =))


P/s: Cám ơn 100k view (=´∀`)人(´∀`=) 







Chương 1























Ai đó nói đa số con người có hai nhân cách, hoặc nhiều hơn nữa. Nhân cách ban ngày thường rực rỡ như ánh mặt trời, nhân cách ban đêm thường rưới lên một màu u tối. Cũng có một số người luôn thay đổi nhân cách, đáng mừng người đó chính là Oshima Yuko. Ban ngày nàng như một mặt trời nhỏ tỏa hào quang vô hạn, đi đến đâu ánh mặt trời đều nhiệt tình tỏa sáng, tối đến nàng bắt đầu chìm vào bóng tối, không ngừng tìm kiếm, tìm kiếm một chiếc roi da để đánh nàng.



Lần đầu tiên Shinoda Mariko nhìn thấy nàng là trong một hộp đêm, Oshima uống rượu, mái tóc dài uốn xoăn thả trên bàn, một vài sợi rủ xuống trước mặt, ngẩng đầu nhìn cô vũ nữ xinh đẹp đang nhảy nhót trên sân khấu. Mariko đang đi săn, săn người, nàng nhìn thấy được một con mồi bé nhỏ đáng yêu, phản ứng đầu tiên là tiến đến gần. Không ngoài dự liệu của nàng, Oshima Yuko không chút do dự liền đồng ý, hai người đi đến khách sạn gần đấy thuê phòng.



"Cô phải ngược đãi tôi."



A ra là M.



Mariko liền hiểu rõ, sau đó cười: "Thú vị. Mức độ chịu đựng của cưng ở đâu?"



"Không giới hạn." Yuko nhìn nàng, một đôi mắt màu rám nắng sâu không thấy đáy, bên trong là sóng ngầm cuồn cuộn chảy.



Nội tâm của Mariko không thể sánh bằng Yuko, nàng từng gặp qua rất nhiều M, từng sắm vai Nữ vương vô số lần, nhưng trực giác nói cho nàng biết rằng Oshima không giống những người nàng từng gặp.



Không giống ở chỗ, Mariko cảm thấy mình không thể nào thỏa mãn được nàng.



"Tốt." Nhưng nàng vẫn đáp ứng.



Hôm nay Mariko mặc một chiếc quần jean ngắn, trên thân mặc một chiếc áo sơ mi màu be nhạt, giày cao gót đen, thắt lưng GUCCI số lượng có hạn. Mariko tháo chiếc kính râm ném qua một bên, Oshima đang ngồi trên giường cúi đầu cởi nút áo, mái tóc màu nâu khoác trên vai.



Mariko đá chiếc giày cao gót đi, rút chiếc thắt lưng bên hông, đi đến đẩy nàng ngã, nắm cổ tay lật nàng lại. Gương mặt của Oshima vùi vào chiếc chăn mềm mại, nghiêng qua một bên để thở, Mariko khóa hai tay nàng, dùng thắt lưng trói lại. Mariko thắt mạnh dây thắt lưng, cài móc vào chiếc lỗ cuối cùng. Chiếc móc kẹt vào da Oshima khiến nàng rên rỉ một tiếng, Mariko cầm lấy tay nàng, ném nàng xuống sàn gỗ.



Oshima có một bộ ngực rất đẹp, cho dù nằm xuống hình dạng cũng không tệ. Hiển nhiên nàng vô cùng thích những động tác vừa rồi của Mariko, ánh mắt nàng đã tha thiết đòi thêm.



Mariko ngồi lên người nàng, đưa tay cầm lấy chiếc túi xách của Oshima, mở ra.



"A~ còng tay nữa cơ à?" Mariko tiện tay ném chiếc còng tay qua một bên, không biết đã văng đi đâu rồi, "Roi da cũng không tệ —— "



Đôi mắt tha thiết của Oshima biến thành rực lửa, sáng quắc nhìn Mariko. Mariko cầm lấy roi da vừa lướt lên mặt nàng, vừa vỗ trêu tức: "Thích đến vậy?"



Yết hầu Oshima chuyển động, nuốt một ngụm nước bọt.



Mariko mặc kệ nàng tha thiết, tiếp tục lục lọi túi của nàng. Lục ra được một chiếc kẹp ngực, khẩu vị nặng thật.



Mình nhìn nhầm rồi chăng?



Mariko lo lắng nghĩ.



"Cưng đúng là không biết xấu hổ khi nói câu không có giới hạn." Mariko nâng cằm của nàng, từ trên cao nhìn xuống, "Nhìn mấy thứ này, cưng là người mới phải không?"



Ánh mắt của Oshima đã sắp phun ra lửa, sức nóng đó khiến Mariko có ảo giác rằng mình mới chính là con mồi. Giọng nói của nàng khàn đặc: V. . . Vâng. Xin. . . hãy dạy dỗ tôi."



Mariko cúi người, cắn mạnh vào cổ Oshima, cắn vành tai của nàng, cắn xương quai xanh của nàng. Nơi nào nàng chạm xuống cũng đều rất thoải mái, khớp hàm Mariko cố ra sức, nghe được tiếng Oshima thở gấp.



Da thịt nơi xương quai xanh đã bị Mariko cắn rách, Mariko duỗi đầu lưỡi đến liếm vết thương, Oshima run rẩy, nhẹ rên rỉ.



Môi Mariko tiến đến bên tai Oshima, đầu lưỡi lượn quanh đôi tai mềm mại của nàng: "Cầu xin tôi."



Giọng nói của Oshima run rẩy: "Cầu xin cô."



Rất dễ hưng phấn a.



Mariko cảm thấy mình có lẽ đã tìm được một món đồ chơi không tệ, vô cùng vui vẻ hà hơi vào tai nàng: "Lập lại một lần nữa."



"Cầu xin cô."



"Cầu xin tôi cái gì?"



"Cầu xin cô. . . ngược đãi tôi. . . thỏa mãn tôi."



Mariko cười rộ, cách chiếc áo lót, tay Mariko tóm gọn gò ngực của Oshima, khò khè nói bên tai Oshima: "Thỏa mãn cô."




——————————————————




Có một số người, đau đớn chính là liều thuốc kích thích của họ. Có một số người thích thân thể bị ngược đãi, một số người lại thích bị ngược đãi trên tinh thần, một số người thích cả hai. Mariko thử phân biệt, có lẽ Oshima thuộc vế đầu.



Nàng thích thân thể mình bị giày vò.



Oshima cởi sạch đồ ngồi chồm hổm trên sàn, trên người chỉ còn lại đôi tất chân. Trừ cái đó ra, miễn cưỡng cũng có thể tính luôn chiếc khăn đang bịt mắt nàng. Mariko đưa tay đẩy môi nàng, Oshima thuận theo hé miệng ra, ngón tay Mariko duỗi vào miệng nàng, đùa bỡn đầu lưỡi nàng. Nướt bọt nhỏ xuống dọc theo khóe miệng của Oshima, Mariko luồn bốn ngón tay vào trong, những chiếc móng dài cào mạnh vào đầu lưỡi Oshima, nàng không khép được miệng, nước bọt tiết ra càng nhiều, làm ướt đẫm các ngón tay của Mariko.



Mariko rút tay ra, vuốt một đường từ cằm xuống dưới, vuốt lên đầu ngực Oshima, ngón tay vẽ vời lên đấy một lớp nước bọt. Ngực trái, sau đó đến 'khe núi', từ từ vuốt qua ngực phải. Viên thịt màu hồng như quả anh đào cương cứng lộ ra, hôm nay chúng  nó bị bôi lên một lớp mật, sáng bóng mê người, trông vô cùng ngon miệng. Mariko cúi người xuống cắn, hàm răng cắn mạnh như muốn hái mất quả anh đào.



Nàng dùng răng cắn bên ngực trái, quả anh đào bên phải bị nàng dùng hai ngón tay vân vê đùa bỡn. Tấm lưng Oshima tựa vào giường, thỏa mãn thở dốc.



Mariko dùng lưỡi dịu dàng quấn lấy quả anh đào bên trái, tay bên phải kẹp lấy quả bên phải, dùng sức kẹp lấy, sau đó xoay 180 độ.



"A!" Oshima đau đớn kêu to, đau đớn hay có lẽ là hưng phấn, "Aha —— "



Mariko dùng móng cào lên ngực phải, khi mạnh khi nhẹ, hung hăng véo. Oshima run rẩy rất nhẹ, cơ thể do hưng phấn mà nhuộm lên một màu hồng nhạt. Mariko vuốt ve thân thể nàng, sờ cánh tay láng bóng, sờ sống lưng gầy yếu. Vuốt lên chân nàng, từ ngoài vào trong, sờ lên bắp đùi, ngón tay dường như không có ý định lướt qua chỗ tư mật của Oshima. Hơi thở Oshima nóng hổi, Mariko véo mạnh lên bắp đùi nàng, véo đến Oshima không nén được phải kêu to, gập đầu gối nâng người dậy, lưng liên tục đập vào giường.



Thân thể của nàng tự chủ muốn bảo vệ mình, không để ý trí khống chế.



"Buông." Mariko ra lệnh.



Oshima chậm rãi mở chân ra. Nghiêm phạt nàng, lần này Mariko càng dùng thêm sức. Oshima thảm thiết kêu to một tiếng, chân run rẩy, nhưng không khép lại. Mariko cầm lấy chiếc roi da trên đất, tay ma sát nơi tư mật của Oshima, thi thoảng luồn vào, phát ra tiếng nước dâm mỹ. Tay mỗi lần đẩy vào cũng không tính là thô lỗ nhưng Oshima phản ứng lại rất kịch liệt, Mariko mơ hồ cảm thấy có gì không đúng, rất nhanh nàng đã rõ.



"Này, cô là xử nữ sao?"




——————————————————






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét