Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

[Fanfic][Edit] Bạn của mười năm sau - Chương 16


:( không edit được title blog nữa, why :'(






Chương 16


















Đời người có được bao nhiêu cái 10 năm?


Từ 23 tuổi đến 28 tuổi, Itano tự nói với bản thân mình không được tìm Kasai, phải chờ Kasai trở lại với mình.


"Khác gì?"


Maeda hỏi nàng như vậy.


"Có khác."


Nhưng là đến cuối cùng cũng có giống chỗ nào đâu, Itano cũng không nói, chỉ là dùng một đôi mắt 'tớ tự hiểu rõ' cố chấp nhìn Maeda.


Itano không chịu quay lại, Kasai không muốn gặp Itano.


Hai người đó, nội tâm đều như những đứa trẻ cố chấp.


Maeda đứng ở giữa, không biết nên làm cái gì bây giờ.


Watanabe cùng Kashiwagi bị bơ hoàn toàn.


"Cậu có ý gì! Tớ cũng phải kết hôn rồi!"


"Cậu muốn kết hôn? Được!" Ánh mắt Itano căm phẫn, cắn môi, "Trừ phi tớ chết!"


"Itano, cậu là đồ ấu trĩ!" Kasai dùng khóe mắt lườm Itano.


"Tớ chính là người ấu trĩ!" Itano ra vẻ 'Cậu làm thế nào cản được tớ'.


". . ." Kasai cứng miệng, cầm chiếc túi xách trên giường bước đi ra ngoài, "Tớ không muốn nói chuyện cùng người này!"


"Tớ cũng không muốn nói chuyện với cậu!" Itano đi theo, "Tớ cứ đi theo!"


"Cậu mà đi theo thì vĩnh viễn đừng có gặp tớ!"


". . . Thật vậy à?"


Kasai quay đầu lại, đôi mắt Itano dưới ngọn đèn trên hành lang lập lòe chiếu sáng.


". . . Tomochin, đừng có ngốc."


"Tớ nghĩ tớ vẫn muốn ngốc mãi."


Rất nhiều thời gian Kasai cảm thấy trong Itano là một đứa con nít.


Cần người cưng chiều, vừa khó tính vừa ngây thơ.


Lễ hội hè năm 19 tuổi ấy, Itano nói ra câu "Thích".


Đôi mắt của nàng bị ánh sáng óng ánh trên tàu điện tô điểm trở thành màu lam sậm, bộ dáng kiễng chân lên cố gắng muốn tách những người xung quanh ra để bảo vệ nàng, rất đáng yêu, còn có, lúc chờ nàng, bộ dáng cố sức tìm nàng rất khiến nàng xúc động.


Đã qua 5 năm, cái người tên Itano Tomomi càng ngày càng đẹp hơn trước, nhưng là duy nhất cái ánh mắt chăm chú nhìn nàng, vẫn không thay đổi.


Đó cũng là điểm Kasai thích nhất ở Itano.


Vì ánh mắt đó, cái gì Tomo cũng đều có thể làm.


Lúc đó, Kasai kỳ thực vẫn không rõ ràng lắm, câu Itano nói thích, là ý gì.


Mặt trời đã hoàn toàn lặn mất sau ngôi nhà cao tầng đối diện, nhân viên đi qua đi lại trên hành lang hiếu kỳ nhìn hai người con gái giằng co với nhau.


Kasai xoay mặt đi hướng khác, đôi lúm đồng tiền được ánh sáng còn sót lại của ánh hoàng hôn rọi lên một màu vàng cam, phảng phất như một chiếc khăn che mặt tinh xảo xa hoa.


Nhìn người nàng yêu có vẻ mặt hờ hững, Itano khổ sở cúi đầu, màu vàng cam rọi xuống dưới hàng lông mi, một đôi mắt nâu sậm chợt gợn sóng u ám.


"Tomo, Tomo sẽ không bao giờ buông cậu nữa. . ."


"Tomochin. . ."


"A, Tomo nhớ cậu vừa nói 'Trị liệu' gì đó, Tomo sẽ cùng cậu. . ."


". . ."


"Vậy, vậy, cho dù là trị không hết cũng không sao, Tomo, cho dù chỉ có thể nhìn cậu, thì cũng, cũng. . ."


"Tomochin, cậu đúng là rất tốt."


"Tomo là vì Tomomi mà tốt."  Itano ngẩng đầu, cho dù hai mắt rực lửa đến có thể khiến Kasai bị phỏng, lại vẫn cắn chặt môi, như là giữ vững kiêu ngạo cuối cùng của bản thân.


Kasai thở dài một hơi.


Nàng vĩnh viễn cũng không có biện pháp cự tuyệt Itano, cho nên lúc trước khi đi mới lựa chọn Bất cáo nhi biệt. <= Đi không lời từ biệt


Nàng bước ra một bước.


"Tớ. . ."


"Tomomi."


Trên hành lang vang đến một giọng nói thanh thoát.


Kasai quay đầu lại, thấy rõ người, nháy mắt nàng lại không thấy rõ được tâm tình của mình.


"Ozawa-kun."




12 nhận xét:

  1. cho dù k trị liệu dc, chỉ cần được nhìn Tomomi, tớ cũng, cũng....
    --> cũng đi ăn vụng à :v

    vậy là Tomomi trong 5 năm qua, mỗi tháng đi trị liệu "lạnh cảm" thật sao ???

    Trả lờiXóa
  2. vậy là xong rồi đó, k còn đề cập nữa :v
    thấy tomomi có vẻ như là từ khi chin tỏ tình đến lúc ở chung k rõ tình cảm của mình có phải là yêu k, --> nên k làm dc abc.....

    Trả lờiXóa
  3. "A, Tomo nhớ cậu vừa nói 'Trị liệu' gì đó, Tomo sẽ cùng cậu. . ."
    --> đọc tới đây tự dưng nghĩ : tomo sẽ cùng cậu... tomo đi trị giảm bớt....

    ". . ."


    "Vậy, vậy, cho dù là trị không hết cũng không sao, Tomo, cho dù chỉ có thể nhìn cậu, thì cũng, cũng. . ."

    --> chị cứ thắc mắc câu cuối ý là sao, nhưng chị nghĩ câu này cho độc giả biết cái chiyuu trị liệu k phải là bệnh nan y gì đâu, vì cái câu này chin nói là... trị k hết cũng không sao, miễn là dc nhìn thấy chiyuu... --> bệnh gì đó k phải là nan y

    do đó, chắc phải xem lại đoạn chiyuu nói trị liệu ở chap 13, xem có phải ẩn ý là trị lãnh cảm k


    mà nói chung mệt tay au này quá, có gì thì hoạch toẹt ra đi, làm độc giả hại não thắc mắc

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. =)) ẩn dụ dở ẹc, đến em còn nghĩ k ra

      Xóa
    2. nói chung , khi em nói trị liệu chị tưởng vì chiyuu có bệnh gì đó mới rời khỏi chin, rồi nghi là SE ,vì có bỏ hôn phu thoe chin mà mang bệnh trị liệu cơ hội thành công thấp thì cũng là Se, cơ mà... ra rời khỏi chin vì chuyện .... , với lại đi trị bệnh lãnh cảm ^_^ do đó, truyện HE chớ k SE, hehe... nhiều khi trị xong về còn cuống hơn chin ngày xưa ^_^

      Xóa
    3. =)) em mặc kệ, nhận r thì edit cho xong thôi a

      Xóa
    4. -_- , ôi bé nói câu nghe phũ quá

      buồn .... -_-

      Xóa
    5. :v nghe đồn SE em mới làm chứ bộ

      Xóa
    6. thì SE nhà kojiyuu - mari haru :3 :3, truyện cũng mờ mịch u ám mờ

      Xóa
    7. :v em không thích fic này :v vấn đề to bự là cảm không được(nổi)

      Xóa