Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

[Fanfic][Edit] Thế giới của tôi - Hoàn

Tựa: Thế giới của tôi
Tác giả: msirenewang
Thể loại: ...
Couple: Kojiyuu
Tình trạng Raw: Đoản văn - Hoàn.
Tình trạng Edit: Hoàn.
Translate: QT đại nhân, Google-sama
Editor: Thiên Thánh





:v ...









Đoản văn





















Này, có thể chỉ nhìn một mình tôi thôi được không? Vì dường như trong mắt tôi, tôi chỉ nhìn thấy em.








Ngày 1








Còn nhớ lúc đến đó, Haruna đã là một nhân viên của cửa hàng, nàng vừa nhìn thấy tôi liền hưng phấn nói tôi rất dễ thương, rồi lấy ra rất nhiều quần áo mới muốn tôi mặc thử.


Haruna có một mái tóc thật dài, một đôi tai rất to, mỗi lần đi qua người tôi, tôi đều ngửi được mùi nước hoa nhàn nhạt trên người nàng, mùi hoa lài a.


Tôi thích nhìn nàng bắt chuyện với khách hàng, cười tươi rói, mỗi khách hàng khác nhau đều phối hợp phong cách quần áo khác nhau, mỗi loại quần áo đều xinh đẹp cực kỳ.


Mỗi khi khách hàng rời đi thì, Haruna cũng chạy đến hỏi tôi về quần áo nàng vừa phối cho khách hàng thế nào? Rồi quần áo chúng ta mặc hôm nay có thể thu hút khách hàng đến mua không?


Mặt tiền của cửa hàng được mở trên một ngã rẽ ở đường lớn, chúng tôi lúc ở không hay đứng ở cửa nhìn dòng người lui tới trên đường, em rất am hiểu vì hay thưởng thức trang phục của người đi đường rồi đánh giá, nếu nàng thấy hợp nhãn nàng sẽ cảm thấy không tệ, nàng sẽ vỗ tay tán dương, ngược lại, nếu như phối không hợp, nàng sẽ bĩu môi nói như vậy là lãng phí quần áo, cũng không tôn lên khí chất của người đó nữa.


Cơ bản thì, mỗi ngày của chúng tôi đều như vậy.








Ngày 2








Haruna bị cảm, nàng đeo khẩu trang thoạt nhìn rất khó chịu, nàng đi qua đi lại bên người tôi thì tôi có thể cảm giác được nhiệt độ tăng cao ở cơ thể của nàng, sao không chịu xin nghỉ?


Chiều, là thời gian cửa hàng nghỉ ngơi, tôi yên vị ở trước chiếc cửa sổ sát đất, Haruna đi đến bên cạnh tôi mở chiếc ghế xếp ra ngồi xuống, nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ.


Giữa cự li gần như vậy tôi nhìn nàng, trái tim của tôi dường như có từng chiếc bong bóng không ngừng bay lên, tim cũng bay luôn, như muốn nhảy ra khỏi yết hầu.


Haruna ngủ say, thân thể từ từ mất trọng tâm tựa vào vai tôi, tôi không dám nhúc nhích, chỉ nhắm mắt lại, hưởng thụ hương thơm trên người nàng, sợi tóc của nàng chạm vào cánh tay tôi, hơi nhột.


Sự yên lặng bên trong cửa hàng đối lập với bên ngoài đường lớn, tôi cảm thấy chúng tôi giống như bị lãng quên ở bên một góc, tôi len lén dùng ánh mắt mà miêu tả đường cong của nàng, lông mi thật dài, đôi môi hồng hào, áo sơ mi phập phồng theo nhịp thở, còn có nhiệt độ từ vai tôi truyền đến, thâm nhập đến từng tế bào trong tôi.


Không khí ngưng kết do Haruna mở mắt ra mà nháy mắt vỡ tan, nhưng tôi vẫn sẽ chăm chú nhìn em.


Tôi nói a, em chính là một quả táo trong mắt tôi.








Ngày 3








Chúng tôi ở đây, một cửa hàng quần áo, là do một người đàn ông tên Fu dựng lên, hắn trưởng thành rất tuấn tú, có phong thái của một ngôi sao. Hắn một tuần sẽ đến ba, bốn lần.


Lần đến cửa hàng gần đây là hôm chủ nhật, hắn ra nước ngoài nhập hàng hóa, hôm nay chủ yếu là đem quần áo hắn mang về treo lên khung tủ kính.


Mỗi lần Fu đến, Haruna đều đem mái tóc dài của nàng cột lên, bởi vì hắn từng nói nàng như vậy rất đáng yêu.


Tôi nghĩ là nàng thích hắn rồi, coi như là người dưng đi, lúc trông nàng nhìn hắn ánh mắt khẳng định rất có gì đó, huống chi tôi mỗi ngày đều sớm chiều cùng nàng ở gần nhau.


Tôi đang nghĩ ánh mắt của tôi nhìn Haruna chắc chắn cũng nhiệt liệt như thế a! Đáng tiếc nàng chưa từng phát hiện ra.


Nhìn hai người bọn họ ở cùng nhau, thực sự rất hợp, nụ cười của Haruna chưa từng dừng lại, giống như một đóa hoa nở rộ.


Tôi nghe thấy, hắn hẹn nàng tối nay cùng hắn đi ăn cơm. Kỳ thực Fu cũng thường hẹn nàng ra ngoài, ban đầu nàng không có đồng ý, chỉ là có một hôm lúc nàng đang nghỉ ngơi chơi game, hắn dường như đang đùa, cứ như vậy trò chuyện. Hắn nói nữ sinh xinh đẹp như Haruna đương nhiên các nam sinh cũng sẽ thưởng thức gì đó chứ!


Tôi đây trừ em ra, tôi còn thích cái gì đâu?








Ngày 4








Cho đến nay tôi luôn là người xuất hiện trong cửa hàng sớm nhất, sau đó một mình ở lại cửa hàng, bởi vì tôi thích nghe Haruna nói chúc ngủ ngon với tôi lắm. Tuy là chỉ đơn giản một câu như vậy, lại khiến tôi rất ấm áp.


Giống như hôm nay, Haruna đội mũ, bao tay, cùng đôi ủng cao trông nàng như một con búp bê, vừa vào cửa liền nói chào buổi sáng với tôi.


Hôm nay nàng bảo tôi mặc trang phục Fu mang về lần trước, là một chiếc áo lông màu lam, còn Haruna mặc chiếc màu đỏ, chúng tôi mặt đối mặt, nàng liền khen tôi rất dễ thương, thế nhưng em lại không biết rằng người thật sự mê hoặc chính là em. Mà tôi mừng thầm rằng hôm nay chúng ta giống như một đôi tình nhân cùng mặc áo cặp.


Ở trong thế giới của tôi, tôi nắm tay em, tản bộ không có mục đích, em luôn cười gắt gao nắm lấy bàn tay tôi, chúng tôi nhìn chiếc đu quay khổng lồ ở bên kia sông, em biết không, hình tròn chính là hình thể đẹp nhất thế giới này.


Một ngày ngọt ngào nhanh chóng trôi qua khiến người ta không thể ngăn cản được, ngày hôm nay kết thúc trong lúc em phải rời cửa hàng và nói một tiếng chúc ngủ ngon với tôi.


Còn gì có thể khiến người hạnh phúc hơn sao?








Ngày 5








Hôm nay hai người nắm tay nhau cùng nhau đi vào cửa hàng, hiện thực tàn nhẫn trực tiếp đập vào mắt tôi.


Haruna mặc một bộ đồ như hôm qua đi vào cửa hàng, chứng tỏ đêm qua hai người ở cùng nhau.


Có một loại cảm giác khó có thể tha thử, rõ ràng là chiếc áo cặp của tôi và em, vậy mà lại bị em phá hỏng.


Nhưng mà tôi có tư cách gì để có tham vọng như vậy, cho đến bây giờ em chưa từng thật sự nhìn tôi, cũng sẽ không biết tâm tình của tôi đối với em.


Có biện pháp nào sao? Chúng tôi vốn là hai con người khác nhau trong một thế giới. Mỗi ngày luôn đợi em ở cùng một không gian mà dần dần nuôi lớn ham muốn của tôi, tôi thật giống như một người phát rồ, không ngừng bất an, cái hiện tại có chưa đủ, tôi muốn càng nhiều hơn. Nhưng mà có biện pháp nào sao? Ai bảo người đó là em a?


Cả ngày hôm nay tôi đều có một loại cảm giác muốn trốn khỏi cửa hàng, không muốn cùng hai người các ngươi ở cùng một không gian, trong không khí đều tràn ngập ngọt ngào của hai người các ngươi, tim như một mảnh giấy bị xé toạt ra từng mảnh.


Có đôi khi bản thân biết rõ đáp án, nhưng vẫn luôn thuyết phục bản thân đây không phải là sự thật, nhưng khi hiện trạng chính mình không muốn nhìn đến lại ở trước mặt thì, ngươi mới biết hiện thực đối với mình tàn khốc như thế nào.


Giống như hiện tại, kết thúc một ngày, hai người các ngươi đứng trước cửa tiệm, tay nắm tay, hắn cúi đầu hôn em, nhưng tôi không có cách nào dời tầm nhìn đi.


Trên mặt có cái gì nóng nóng, a. . . thì ra tôi cũng biết rơi nước mắt, thế nhưng em cho đến bây giờ cũng sẽ không biết.


Tôi, Oshima Yuko.


Tôi, thích Kojima Haruna.


Em mãi mãi cũng không biết tâm tình của tôi.


Bởi vì





Tôi chỉ là một mô hình người trong tủ kính.




4 nhận xét:

  1. fic troll nhỉ, đọc đã đời đến câu cuối cùng thì.....

    Trả lờiXóa
  2. ấy cứ thích trans văn hành hạ couple này nhỉ :))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. =)) ấy không có nha =)) cưng couple này chít đc =))

      Xóa