Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Ba, 12 tháng 2, 2013

[Fanfic][Edit] Ma nữ tiện lợi điếm Chương 6



Nghĩ tới nghĩ lui không biết nên viết bản kiểm điểm như thế nào (。-_-。) Nên thôi, viết thành cái này vậy *uốn éo* Chủ nhà ra nhận~








☆ Đệ lục chương














"Nói đi, ngươi hôm nay đến có gì chỉ giáo?" Acchan căn bản không để ý đến Itano, vẫn như trước cười tươi như hoa cúc.


"Ta nghe nói gần đây ngươi tìm cả con người để làm nhân viên cửa hàng, lá gan ngươi thật không nhỏ a~ " Itano hừ lạnh một tiếng, hai tay vòng qua ngực, khiêu khích, Haruna bảo vệ Takamina ở phía sau, liếc mắt nhìn.


"Gần đây?" Acchan nheo mắt lại, "A, thông tin của ngươi cũng nhanh thật a~ "


"Tất nhiên, người ghé đến tiệm của ta đều là nhân vật có địa vị có bản lãnh~ " Itano chỉ tay về phía Yuko, cong lên khóe miệng, lộ ra răng nanh.


Lực chú ý của mọi người theo ngón tay Itano cùng nhau tập trung trên vẻ mặt đang xấu hổ của Yuko.


"Ê, các ngươi nhìn ta làm gì?! Ta không có ghé qua tiệm của nàng a!" Yuko liên tục xua tay, biểu tình thiệt tức cười.


"Thật không, còn đến không ít lần nữa~ lúc trước quấn quít lấy Kasai của tiệm chúng ta cả ngày. . ." Itano thổi thổi ngón tay, kéo dài âm thanh ra. Nàng nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của Kasai, lại nhìn nhìn Yuko đang luống cuống, trong mắt lại có hơn một tia ghen tỵ.


"Đó, cái đó đều là chuyện quá khứ! Chuyện của quá khứ!" Yuko gấp đến độ một thân đổ đầy mồ hôi lạnh, nàng lớn tiếng thanh minh, xoay người cầm tay Haruna, "Haruna ngươi nghe ta giải thích. . ."


Haruna hướng nàng mỉm cười, không nói gì, trên người đột nhiên tản ra một bạch quang lấp lánh.


"Oa a a a!" Kêu thảm một tiếng, lần thứ 2 Yuko được đông lạnh thành khối băng.


Thấy tình cảnh thê thảm của Yuko, trong lòng Itano cảm thấy vui sướng, nhịn không được cười thành tiếng. Khóe miệng Acchan giật giật, kéo Kasai qua, hạ giọng hỏi: "Ta nói a Kasai, con hồ ly của nhà các ngươi rốt cuộc đến đây làm gì thế. . ."


"Xin lỗi, ta ngăn không được. . ." Kasai chán nản mở miệng, hai cái tai hạ xuống càng thấp.


"Ê! Maeda, ngươi dám không nhìn ta!" Thấy Acchan cùng Kasai hai người đứng đó to nhỏ nói chuyện, trong lòng Itano không hiểu sao cháy lên một ngọn lửa.


"Được rồi, tai của ngươi. . ." Acchan tiếp tục không để ý đến Itano, chỉ chỉ hai tai của Kasai.


"A, không nhận thấy. . ." Kasai che lại hai tai, có chút xấu hổ cười cười, hai tai mèo lập tức tiêu thất vô tung.


Ở thế giới yêu ma có một luật bất thành văn, trong những trường hợp bình thường, bọn họ tuyệt đối không được để lộ ra chân thân(hình dáng thật). Nhưng bởi vì tính tình Kasai có chút lơ đễnh, thường quên thu tai của mình, điều này thật khiến cho người ta đau đầu.


"Không cần phải để ý đến tai, Tomomi, ta không phải nói ngươi rồi sao, có ta ở đây ngươi sợ cái gì! !" Vẻ mặt Itano thật mất hứng, một tay kéo Kasai trở lại bên cạnh mình, lớn tiếng răn dạy. Kasai khẽ nhíu mày, cúi đầu không lên tiếng.


"Itano, ngươi đối xử với công nhân thái độ thật hỏng(ý nói là không được)~ " Acchan ở một bên lạnh lùng mở miệng.


"Không cần ngươi phải xen vào việc của người khác." Itano lập tức trợn mắt với Acchan, hừ mạnh một tiếng.


"Xin lỗi, điếm trưởng nàng hay cáu kỉnh, ngài đừng để ý. . ." Kasai nhanh chóng hướng Acchan xin lỗi. Acchan nhún nhún vai, ừ hử cho qua.


Itano bĩu môi, đang tính phát cáu với ai, linh quang(nảy ra ý tưởng) trong đầu chợt lóe lên, đột nhiên tiến đến trước mặt Takamina.


"Ừ. . . Trông cũng không tệ lắm. . . Ta miễn cưỡng nhận cũng được~" Đi vòng vòng quanh người Takamina, Itano tà tà cười, giơ tay khoát lên vai Takamina.


"Hả?" Không đợi Takamina hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, đã bị Itano gõ một cái hôn mê bất tỉnh. Itano ôm cổ Takamina đang xụi lơ vô lực, cả người nhẹ nhàng đứng lên.


"Takamina?! Itano! Ngươi làm cái gì!?" "Điếm Trưởng?" Ý thức được chuyện gì đó không thích hợp, Acchan cùng Kasai đồng loạt hô lên.


"Quên nói, tiệm của chúng ta kỳ thực đang thiếu rất nhiều tay~ con người này ta muốn hắn~ " Itano hướng Kasai nháy mắt, đắc ý cười to. Không gian trống rỗng sau lưng nàng vặn vẹo xuất hiện một cánh cửa.


"Ngươi đừng mơ! !" Acchan lật bàn tay lên, một viên đạn hắc sắc quang cầu bắn về phía Itano, Itano vội vàng né qua, hắc sắc quang cầu không thể trúng mục tiêu nó hung hăng nện vào trần nhà, năng lượng vỡ ra hình thành một cơn gió xoáy khiến cho cửa hàng tiện lợi trong nháy mắt biến thành một đống hỗn độn.


"Chết tiệt, ngươi khẳng định muốn ở đây đánh nhau?" Mồ hôi lạnh ngầm chảy, Itano cắn răng gầm nhẹ. Tên Maeda này, dự định giết nàng sao!


"Ngươi rốt cuộc muốn gì!" Cửa hàng tiện lợi lộn xộn khiến cho Acchan đau đầu, nàng cau mày, gắt gao nhìn chằm chằm Itano đang đứng trên không trung. Haruna đứng một bên định ra tay, lại bị Acchan dùng ánh mắt ngăn lại.


"Con người này ta mang đi, nếu muốn lấy về, phải lấy bá tước Oshima trao đổi." Itano chỉ chỉ người trong cảnh hỗn loạn vừa rồi té ngã xuống đất, đang ôm hai chân ngồi trong khối băng run run Yuko, hừ lạnh một tiếng.


"Gì? Cái này, với ta có liên quan gì a?!" Hai hàm răng đánh bò cạp, Yuko một bên run run một bên lớn tiếng kháng nghị.


"Ha ha ha~ ta thích thì đổi~ cái con người này ta rất vừa ý nha~ " Itano đẩy Kasai vào cánh cổng, kế tiếp bản thân cũng chui vào.


"Itano! !" Nhìn thấy cánh cửa biến mất, Acchan không khỏi xiết chặt nắm tay, thét lên một tiếng. Chết tiệt, cư nhiên chạy đến địa bàn của nàng mà gây sự! Đúng là không để nàng vào mắt mà!


"Itano thật đúng là lớn mật a. . ." Yuko lắc đầu, cảm thán thốt ra. Itano lần này làm như thế thiệt quá trớn rồi, hai người này, chỉ sợ là kết quả hết sức nghiêm trọng.


"Hả? Mấy người đều nhìn ta làm gì. . ." Cảm giác được ánh mắt đầy sát khí của Acchan cùng Haruna, Yuko vô thức nuốt nước miếng.


"Nàng vừa rồi nói cái gì không phải ngươi đều nghe được sao, BÁ, TƯỚC, OSHI, MA?" Nheo mắt lại, Acchan cười đến thập phần kinh khủng.


"Hả Hả Hả?! Ta vô tội a! Haruna. . ." Yuko nhanh chóng hướng Haruna xin giúp đỡ, chỉ thấy Haruna mỉm cười, khẽ mở đôi môi đỏ thắm, lạnh lùng nói: "Thuận buồm xuôi gió~ "


"Hả?!" Yuko suy sụp gục mặt, Haruna đối xử với nàng vô tình khiến cho nàng vô cùng tuyệt vọng.


Sáng sớm ngày thứ hai, một con đường gần trung tâm thành phố Shibuya phồn hoa, một cửa hàng tiện lợi bình thường nhìn sơ qua cùng với cửa hàng của nàng không khác nhau là mấy. Không gian trống rỗng Acchan đột nhiên xuất hiện cùng cây thánh giá cực bự, phía trên nó còn có Yuko đang bị trói gô như xác ướp đi vào trong tiệm.


"A~ hoan nghênh quý khách~ ế? Là các ngươi à. . ." Nhìn tổng quát cách bố trí của cửa hàng cũng không khác nhau là mấy, chỉ là có rất nhiều tạp chí thời trang, cùng với biểu tình có chút ngạc nhiên của Itano.


Itano từ phía sau chiếc bàn màu bạc lo lắng đứng lên, trong lòng thầm suy tính: "Bọn Maeda sớm như vậy đã tới rồi, cái đám này không phải ban ngày đều buồn ngủ hết sao. . ."


"Ta đem người ngươi muốn tới rồi." Acchan diện vô biểu tình chỉ chỉ cái người mang kính râm, tay chân bị trói, chỉ có thể nhảy nhảy đi tới. "Xác ướp" Yuko ủ rũ cúi đầu, làm Hấp Huyết Quỷ, ban ngày năng lượng của nàng bị giảm đi, vừa rồi chỉ đứng dưới ánh nắng mặt trời một chút thôi, mém chút nữa đem nàng phơi nắng đến ngất xỉu.


"Phụt, Yuko, tạo hình của ngươi thực nực cười nha~ " Itano tiến lên phía trước gỡ kính râm của Yuko xuống, xác nhận thân phận của "Xác ướp" nhịn không được cười to lên. Đường đường là bá tước Oshima, lại rơi vào hoàng cảnh này! Nếu bị bọn Trưởng lão của Huyết Tộc nhìn thấy, nàng thê thảm chắc~


"Ngươi nghĩ ta nguyện ý hả?! Itano, ngươi rốt cuộc đang làm cái quỷ gì!" Nheo mắt lại, ánh sáng làm Yuko như ăn phải thuốc nổ. Cái tên Acchan này, nói cái gì mà con tin có kiểu dáng của con tin, đem nàng trói lại không nói đi, còn đem nàng buộc lên thánh giá! Chết tiệt, nàng căn bản là nhân cơ hội đùa cho mình chết hả! Bị trói trên thánh giá, một chút ma lực nàng cũng không sử dụng được!


"Hừ~ " Itano hừ nhẹ một tiếng, lấy cái kính râm cố sức đập về trên mặt Yuko, len lén dùng khóe mắt tìm kiếm bóng dáng của Kasai. Kỳ quá. . . Vừa rồi rõ ràng nàng còn đang đứng trong tiệm, chạy đi đâu rồi?


"Dựa theo quy ước, ngươi nên đem nhân viên của ta trả lại cho ta." Không để ý tới lời Yuko oán trách, Acchan cố ý tiến lên chặn tầm nhìn của Itano.


"Cái này a, còn phải xem tâm tình của ta đã~ " Vẻ mặt Itano khinh thường nhếch miệng.


"Ngươi! Itano, ta và ngươi nếu xung đột cũng không có lợi ích gì, nước giếng không nên phạm nước sông, nhưng người vì cái gì đều phải nhắm vào ta hả!" Khuôn mặt Acchan trong nháy mắt chuyển đen, thanh âm đề cao. Không thể nhịn được nữa, thật là không thể nhịn được nữa! Cái tên Itano Tomomi này, luôn vô cớ như thế, rốt cuộc mình đắc tội với nàng chỗ nào!?



5 nhận xét:

  1. happy new year ! Fic hay lem ! Tks pan nhiu nhiu :) yayaya fighting !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ý ý, người mới o(≧▽≦)o

      Happy New Year!! o(≧▽≦)o

      o(≧▽≦)o Cám ơn đã ủng hộ!!

      Xóa
  2. :">~ Ở ké~~~~

    *xoa đầu* ~

    *ôm ôm*~~~



    Bạn Itano trong đây cũng bá đạo quá nha =)) cũng gan ghê =))

    '.'~ chả biết chỉ là chơi đùa hay có ý định gì k a '.'~

    Acchan :">~ nàng ta~ bảo vệ tiểu tử kia :">~ rất dễ thương~ :">~

    còn Yuko =)) sao xui từ đầu tới cuối vậy =))

    Kasai '.'~ nhân viên mà thay chủ nch vs điếm trưởng Acchan luôn =)))

    Nyan thì khỏi nói :">~ rất "lạnh"~~~~

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. quên cmt =)) cho bạn nhỏ =)))))))

      ăn hành =))) tối ngày bị chiếm hữu =))))

      Xóa
  3. Đọc chục lần rồi. ohohooho

    Trả lờiXóa