Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013

[Fanfic][Edit] Ma nữ tiện lợi điếm Chương 8



Hôm nay định edit luôn Mặt trời, nhưng mấy đứa em quậy quá không edit được, nên hôm sau sẽ bù nha (。-_-。) Cáo lỗi.




 



☆ Đệ bát chương









"Xem ra ở đây chúng ta hết chuyện rồi, đi thôi, ta đi tìm Takamina, ngươi muốn làm gì làm đi." Acchan ăn tươi viên bỏng ngô cuối cùng, vỗ vỗ tay, hướng Yuko mạn bất kinh tâm mở miệng.



"Ừ, ta về ngủ bồi bổ lại. . ." Ngáp một cái, Yuko gật đầu, xoay người hóa thành một làn sương màu đỏ, tiêu thất vô tung.



Đầu đường Shibuya, trên cầu vượt, Takamina sằm sấp trên lan can, người đoàn xe đông nghịt dưới chân, Takamina lên tiếng: "Ta. . . ta rốt cuộc đã trở lại thế giới con người rồi hả. . ."



Dường như đã qua mấy thế kỷ rồi, Takamina móc móc túi, thân không một xu, tứ cố vô thân như nàng, hôm nay nên đi đâu đây. . .



Đi xuống cầu vượt, trong một nhà hàng giải khát bình thường đi ra hai người con gái tay đang cầm kem. Người con gái mặc quần áo màu lam chải tóc đuôi ngựa chu chu cái miệng nhỏ nhắn ăn kem, động tác nhã nhặn. Người con gái còn lại mặc áo T-Shift rộng thùng thình, khuôn mặt mỹ lệ như con lai yên lặng ăn kem, diện vô biểu tình. 



Người con gái áo lam tên là Watanabe Mayu, tuổi còn rất trẻ đã có thiên phú làm Âm dương sư, cực kỳ nổi danh trong nghề. Người con gái áo trắng tên là Oku Manami, từ nhỏ lớn lên ở nước ngoài, bây giờ quay về nước, là Khu ma sư, tuy còn trẻ tuổi, nhưng thực lực Thâm bất khả trắc(Thâm sâu không lường được), chỉ cần nhiệm vụ nào qua tay nàng, hết thảy đều có thể chu đáo hoàn thành.


Hai người đi bộ đến công viên gần đó, đang là giữa trưa, người trong công viên cũng không nhiều.



"Haiz~ hôm nay khí trời thiệt nóng thật là khó sống a~ " Lấy cây quạt giấy từ trong ngực ra (¬_¬"), Mayuyu ở một bên cố sức quạt, một bên từng miếng từng miếng đem kem còn lại trên tay ăn sạch. Lúc không có người khác, hình tượng Âm dương sư Mayuyu "Nhã nhặn - chững chạc" trong nháy mắt biến mất, lộ ra nguyên hình.



"Ta nói ngươi a, không quan tâm gì hết bỏ nhà trốn đi, thực sự không có việc gì sao?" Maachan ngẩng đầu nhìn trời, ánh mắt trời thiệt chói mắt, nên trở về ngủ tịnh dưỡng thì hơn.



"Không sao không sao, coi như đang tu hành là được rồi~ " Mayuyu thờ ơ đưa tay lên lau miệng, đám già đầu ở nhà cả ngày cứ lải nhải lẩm bẩm, đây không được kia cũng không cho, phiền chết được, nên tự mình đi ra ngoài lắc lư thoải mái mà tiêu dao(chỉ sự ung dung tự do tự tại).



"Vậy sao. . . Tiền ăn uống khi nãy, hẳn là nên trả lại đầy đủ cho ta phải không?" Maachan lạnh lùng nghiêm mặt, hướng Mayuyu vươn tay. Người này muốn bỏ nhà trốn đi là bỏ nhà trốn đi sao, tình cờ thấy nàng gặp phải kẻ thù nên ra tay giúp nàng, đúng là quyết định giúp nàng quá vội vàng mà! Cư nhiên nhân cơ hội bám lấy nàng không tha, ăn của nàng dùng của nàng ở nhà nàng, nàng mở hội từ thiện sao hả!?



"Gì mà ăn với không ăn a, đừng nói khó nghe như vậy mà, chúng ta là những pháp sư trảm yêu trừ ma tạo phúc cho sinh linh a, nhắc đến tiền thật là tầm thường. . ." Mayuyu ưỡn ngực, một bộ dạng chính khí nghiêm nghị, đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Maachan, Mayuyu lập tức mềm nhũn xuống. "Ây za ây za! Ngươi cũng không phải là không biết a, nhà ta một chút tiền cũng không chịu cho ta, ta thật sự bần cùng a. . ." Mayuyu biết, Maachan là một người mạnh miệng nhưng nhẹ dạ, than thở khóc lóc, giả bộ ủy khuất là có thể ứng phó.



"Có tiền mua Manga mua Anime mà không cho tiền trả ta thật không. . . Đêm nay tự ngươi tìm chỗ ngủ đi." Maachan hôm nay tựa hồ khó đối phó hơn bình thường, mặt này đen thui, trên trán nổi lên một cọng gân xanh thật to.



"A a! Đừng a. . . Oku Manami, Oku Manami, ta biết ngươi là người tốt mà, là con gái của sứ giả thần linh, ta van ngươi, đừng động một tí đã muốn đuổi ta đi mà. . . Chúng ta là một nhóm a. . ." Nhanh chóng giấu cái túi "Chiến lợi phẩm" cực bự kia ra sau lưng, Mayuyu bĩu môi, lay lay cánh tay Maachan.



"Tiểu quỷ, nói cho rõ ràng, cái gọi là một nhóm bất quá là do ngươi Một sương tình nguyện(Ở câu này thì nghĩa là - Một mình ngươi nói), ta không có nghĩa vụ phải chăm sóc ngươi." Maachan hừ lạnh một tiếng, vẫy tay Mayuyu ra.



"Oku Manami ngươi là tên tuyệt tình! Lòng dạ hiểm độc! Giả bộ làm người lớn! Baka!" Hung hăng giậm chân, hướng Maachan làm mặt ngáo ngộp(lè lưỡi ý), tính tình cùng hành vi trẻ con của Mayuyu không thể khiến Maachan dao động.



"Ngươi là một tên vô dụng, muốn giở trò bịp bợp mới sao, còn nữa, ta lập lại một lần cuối, ta đã trưởng thành rồi! !" Khẩu khí của Maachan dường như trở nên kém đi.



"Quỷ hẹp hòi. . ." Nhỏ giọng lầm bầm, Mayuyu thức thời mà không thèm nhắc lại. Nàng dời tầm nhìn đi, xa xa có một người ngồi trên băng ghế dài khiến cho nàng chú ý. Người đó chính là Takamina đang rủ rũ cuối đầu. Không có chỗ để đi nên nàng đang ở một mình ngẩn ngơ, phiền não không ngớt.



"Oku Manami, ngươi xem người kia. . ." Mayuyu nháy mắt với Maachan, Maachan lấy ra một quả cầu thủy tinh, xuyên thấy qua quả cầu nhìn Takamina, trầm ngâm nửa ngày, thấp giọng lên tiếng: "Ừ, trên thân thể của nàng có một luồng ma khí chấn động không tầm thường. . ."



Nghe vậy, Mayuyu lập tức móc ra bùa chú, đặt lên trán mình, nhắm mắt lại. "Khai(Mở)!" Khẽ quát một tiếng, Mayuyu mở to mắt đồng thời ném lá bùa đi, lá bùa bùng nổ, lưu lại một làn khói xanh.



"Thấy rồi, trên người nàng lưu lại yêu khí cực kỳ lớn." Trong mắt Mayuyu hiện ra một ký hiệu cổ quái, hạ giọng nói.



"Ma lực cùng yêu khí? Kỳ lạ. . ." Maachan thu hồi thủy tinh cầu, cau mày suy tư.



"Khỏi nghĩ nhiều, chúng ta đến xem nàng thử đi~ " Lần đầu tiên gặp phải một tên kỳ quái như vậy, Mayuyu không khỏi hưng phấn nhếch môi, nhẹ nhàng vòng ra phía sau Takamina.



"Ê!" Người này lại tự ý hành động lỗ mãng! Maachan bực mình mà siết chặt tay, cái tên ngu ngốc! Chỉ biết cấp thêm phiền phức cho nàng!



Mayuyu lấy bùa chú có thể bức yêu vật(Vật gì đó chứa yêu quá) hiện hình, hướng sau lưng Takamina ném tới. Lá bùa không bùng nổ như dự đoán, Mayuyu nghi hoặc nhìn lá bùa đang chậm rãi rơi xuống đất. Kỳ quái, tự nhiên mất đi công dụng?! Maachan ở phía sau lấy ra cây đoản kiếm nhỏ và thánh giá bằng bạc nguyên chất, chỉ vào Takamina, trong miệng niệm một chuỗi tiếng nước ngoài, thánh giá tản ra bạch quang lấp lánh, nhưng rất nhanh ánh sáng liền nhạt lại. Thu hồi thánh giá, Maachan túm cánh tay Mayuyu, đem nàng kéo qua một bên. Toàn bộ quá trình nãy giờ, Takamina vẫn không nhúc nhích, căn bản là không hề cảm thấy.



"Kỳ quái, rốt cuộc nàng là ai? Bùa chú của ta một chút tác dụng cũng không có?!" Mayuyu ảo não mà vò đầu, cho tới bây giờ nàng chưa từng gặp phải chuyện kỳ quái thế này, rõ ràng trên người người đó có yêu khí, nhưng Vạn thí vạn linh phù lại không có công dụng. Chẳng lẽ "Thiên Nhãn" của nàng có vấn đề?



"Nàng chỉ là một người bình thường, bất quá, thứ bên cạnh nàng sợ rằng không có bình thường. . ." Lắc đầu, vẻ mặt Maachan nghiêm trọng mà mở miệng.



"Có ý gì?" Mayuyu không hiểu.



"Đi thôi, chúng ta đến hỏi nàng một chút sẽ biết." Xem ra, sự việc có phần khó giải. . . Maachan sờ sờ cằm, vẻ mặt trầm xuống.



"Xin hỏi. . ." Hai người ung dung đi đến trước mặt Takamina, Mayuyu tiên phong mở miệng. Tâm tư bị kéo quay về, Takamina ngu ngơ ngẩng đầu, nhìn hai người con gái trước mặt, lắp bắp nói: "Vâng?"



"Ngươi gần đây có phải gặp phải một ít chuyện phiền phức? Ví dụ như một chuyện gì đó kì quái không thể tưởng tượng nổi, hoặc là. . . quái nhân nào đó?" Mayuyu dùng tay liên tục khua tay múa chân, động tác khoa trương. Maachan còn đứng ở một bên, trừng mắt nhìn Mayuyu.



Ngươi đang làm trò cười hả?! Maachan thực sự rất phiền, nàng thế nào lại lưu lạc đến cái đất nước ngu ngốc và lộn xộn này. . .



"Không. . ." Nói đến quái nhân, ngươi không phải cũng rất kì quái sao. . . Vẻ mặt hắc tuyến Takamina nhìn Mayuyu. Nữ sinh này đầu óc không được bình thường sao?



"Này, ý ta là hỏi ngươi có đụng tới yêu ma quỷ quái cái loại gì đó không!" Mayuyu nhức đầu, tức giận mà hét lên.



"Các ngươi. . . các ngươi là ai?!" Bốn chữ 'Yêu ma quỷ quái' thành công kích động được thần kinh của Takamina, nàng trừng to mắt, khẩng trương nuốt nước miếng. Các nàng sẽ không phải là cái loại yêu quái không tốt gì đó đâu phải không?! Điếm trưởng ngươi đến chỗ nào chơi rồi! Mau đến cứu người a!



"Ngươi không cần sợ, chúng ta là những người chuyên diệt ma trừ yêu." Maachan cau mày, nhanh chóng lên tiếng giải thích.



"Tại hạ là Ngọc Thanh Lưu(Môn phái nào đó) đệ nhị thập thất(Thứ 27) Watanabe Mayu, thay mặt các Âm dương sư khác xin các hạ chiếu cố nhiều hơn~ " Khóe miệng giơ lên 25 độ, Mayuyu mỉm cười nháy mắt mấy cái với Takamina. (Làm màu thật đấy, không phải do editor nhiễm phim chưởng đâu~)



"Oku Manami, Khu ma sư." Lời ít mà ý nhiều, Maachan vẫn diện vô biểu tình như trước.



"Ta. . ." Trong lòng khẽ động, Takamina có chút do dự. Nếu như lời các nàng nói là sự thật, nói không chừng có thể giúp nàng thoát khỏi cái cuộc sống tràn đầy yêu ma hỗn loạn kia. . . Chờ chút, nếu như các nàng thật sự là Âm dương sư cùng Khu ma sư, vậy chẳng phải sẽ gây bất lợi với điếm trưởng a! Không muốn liên lụy Acchan cùng Haruna, Takamina hạ quyết tâm, vội vội vàng vàng đứng lên, nhanh chóng rời khỏi.




_______________________________________



Có chuyện rồi ( *`ω´) 



5 nhận xét:

  1. toàn canh khúc hay mà dừng -_-
    thank tình yeu

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phải biết câu khách chớ a ( *`ω´) với lại do tác giả, không phải em ( *`ω´)

      Xóa
  2. hehe war di :) atsumina van chua ve voi nhau ma end chap oy :( ngay cang dong dong vui vui ak :D mong chap moi :D tks u so much ! Yayaya fighting !!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn bạn ủng hộ ( *`ω´) Yayaya ( *`ω´)

      Xóa
  3. '.' a '.' có biến rồi a '.'~

    Trả lờiXóa