Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Chủ Nhật, 17 tháng 2, 2013

[Fanfic][Edit] Ma nữ tiện lợi điếm Chương 9


Đã edit~






☆ Đệ cửu chương















"Ta không hiểu các ngươi đang nói gì, ta còn có việc, xin các ngươi đừng phiền ta nữa!" Takamina mặc kệ hai người ở hai bên, cũng không ngẩng đầu lên.


"Này! Ngươi. . ." Mayuyu muốn ngăn nàng lại, bị Maachan ngăn cản.


"Ngươi không muốn được tự do sao?" Maachan lạnh giọng, trực trực nhìn lưng Takamina. Thân thể Takamina cứng đờ, bước chân ngừng lại, đột nhiên hướng phía trước phi nước đại, không quay đầu lại.


"Oku Manami, nàng. . ." Mayuyu nghi hoặc lên tiếng. Người nọ chạy nhanh như vậy, khẳng định trong lòng có quỷ(Có tật giật mình).


"Ta đoán không sai, ma lực dao động trên người nàng, hẳn là bởi vì nàng cùng người ở Ma giới ký kết khế ước mà sinh ra." Maachan cong lên khóe miệng, cười lạnh nắm cổ tay Mayuyu, "Còn lo lắng làm gì, nhanh theo ta."


"Ờ. . ."


Hai người vẫn đi theo sau Takamina, đông du tây dạo(Đi chơi hướng Đông - đi dạo hướng Tây - Ý là đi tùm lum), thẳng đến khi mặt trời xuống núi.


"Người này cũng thê thảm quá, trên người nàng hình như một phân tiền cũng không có a~ " Gặm bánh mì, Mayuyu một bên lắc đầu một bên cảm khái nói ra. Các nàng hai người lòng vòng đi theo Takamina cả buổi chiều, mỗi lần đi qua nhà hàng hay tiệm thức ăn nhanh, Takamina đều đứng ở một bên ngẩn ngơ. Tuy là bụng đói đến biểu tình, nhưng thân không một xu Takamina cũng chỉ có thể nhìn người ta ăn, liều mạng nuốt nước bọt. Chuyển tới chuyển lui, cuối cùng Takamina cũng quay về công viên, nhìn hình dạng của nàng, sợ là dự định qua đêm ở công viên này.


"Dài dòng cái gì a, ăn của ngươi sao." Maachan hướng Mayuyu liếc một cái xem thường, tính cảnh giác của người này kém như vậy. Nếu như không có nàng hỗ trợ, chỉ sợ mấy lần làm nhiệm vụ trước, đều có thể để cho người này chết chơi vài lần.


"Ế? Hình như có cái gì đó xuất hiện. . ." Cảm ứng được xung quanh Takamina xuất hiện một luồng năng lượng gây chấn động, Mayuyu cuống quít nuốt bánh mì trong miệng, vẻ mặt đề phòng.


"Suỵt. . ." Ý Maachan bảo Mayuyu hạ thấp cơ thể xuống, trốn sau bụi cây im lặng xem biến cố.


Lúc này Takamina đang không có chốn về ngồi trên băng ghế mà thở dài. Chứng minh nhân danh vật phẩm mang theo và vân vân đều còn ở trong cửa hàng tiện lợi, không có tiền lại không có chứng minh nhân danh, hiện tại nàng như là một người da đen không có giấy phép, thuộc về đối tượng cần theo dõi của cảnh sát. Cửa hàng của Acchan hết lần này đến lần khác xuất quỷ nhập thần, nàng lại không biết cách quay về cửa hàng, người bắt cóc mình cũng không biết có đuổi theo không, lẽ nào nàng cứ như vậy ngồi chờ chết hả. . .


"Nếu như có thể liên lạc với anh hai. . . A, ta đang nghĩ cái gì thế a! Ngu xuẩn!" Takamina gõ đầu mình ngồi đó lẩm bẩm. Rõ ràng nàng đã hạ quyết định phân rõ quan hệ với quá khứ, nàng tại sao có thể bởi vì một chút việc đả kích nho nhỏ mà đã nhát gan muốn quay đầu lại!


"Ngươi ở chỗ này làm gì?" Phía sau đột nhiên vang lên âm thanh của nữ truyền vào tai Takamina, nàng vội quay đầu lại, ngây người nhìn người đứng phía sau nàng: "Điếm, điếm trưởng?!" Nhào mạnh người vào trong lòng Acchan, Takamina kích động nói không nên lời. Thật tốt quá! Điếm trưởng nàng tới tìm mình a!


Ôn nhu vỗ vỗ bờ vai Takamina, Acchan nhẹ giọng lên tiếng: "Đừng sợ, không có việc gì nữa rồi, theo ta trở về. . ."


"Ừa. . ." Gật đầu, Takamina buông tay, sắc mặt đỏ lên. Hành vi thất lễ của nàng vừa rồi không khỏi khiến nàng có chút xấu hổ.


"Bất quá, trước khi về, ta sợ rằng phải chiêu đãi cho tốt hai khách quý không mời mà đến kia đã~ " Acchan cố tình đề cao âm lượng, đem tầm nhìn dời đến bụi cây mà Maachan cùng Mayuyu trốn.


"Bị phát hiện rồi sao, hừ." Maachan biết giấu diếm không được đối thủ đáng sợ trước mắt này, khéo léo đi ra khỏi bụi cây, đi tới trước mặt Acchan. Mayuyu nhanh chóng đuổi kịp, đứng bên cạnh Maachan, bày ra tư thế tấn công.


"Ngươi, là người của Ma giới phải không." Maachan trầm giọng xuống. Trên người Acchan tiềm tàng một năng lượng hắc ám cực kỳ thuần túy, loại năng lượng này, tuyệt không phải là yêu ma bình thường.


"Nga? Ánh mắt không tệ nha, Tiểu(nhỏ) Khu ma sư, cùng đồng bọn của ngươi, tìm ta có việc gì?" Acchan nhướn mi, Thần giới Thánh Quan* cùng Đông Phương Thức thần** sao, ha ha~ tổ hợp thật thú vị.
(*Hiểu đơn giản là mục sư, theo đạo chúa.)
(**Phép thuật của Mayu được gọi là Shikigami:
Shikigami (式神) là thuật ngữ chỉ những linh hồn được triệu hồi bởi một "onmyouji", pháp sư Nhật Bản. Shikigami được dùng để bảo vệ hay theo hầu chủ nhân của họ, khá giống gia nhân của các phù thủy phương Tây.
Nguồn: Vnsharing)


"Mời ngươi thả con người vô tội kia ra, bằng không. . . Đừng trách chúng ta vì sao không khách khí với ngươi." Mayuyu nghiêm trang nói, kết ấn trong tay, quát lớn một tiếng, một con thỏ béo dáng vẻ ngây thơ phá không(không gian) chui ra. [Ghi chú: Đây là một trong Thức thần của Mayu]. Cưỡi lên con thỏ, Mayuyu từ trong túi vải sau lưng lấy ra một thanh kiếm phát ra lam quang, bảo vệ trước ngực. Còn Maachan lại lấy ra thanh đoản kiếm cùng thánh giá, lui về sau vài bước, vận công chờ phát động.


"Takamina, các nàng là do ngươi tìm đến à?" Acchan mỉm cười nhìn Takamina, căn bản không đem Maachan cùng Mayuyu để ở trong mắt.


"Ta không có." Takamina vội vàng lắc đầu, "Ta cũng không biết các nàng đi theo ta khi nào. . ."


Gật đầu, ý Acchan là mình biết rồi, nàng hướng về phía Maachan cùng Mayuyu, sẳng giọng: "Thật đáng tiếc a, nàng là người của ta, ta sẽ không dễ dàng để nàng chạy thoát, hai người các ngươi cũng không tránh khỏi vì xen vào việc của người khác quá nhiều. . ." Dứt lời, lòng bàn tay Acchan mở ra, xuất hiện một viên hắc sắc quang cầu, phía sau chớp lên một thực thể hóa sát khí dày đặc.


"Điếm trưởng, bỏ qua đi, các nàng chỉ là muốn giúp ta, không có ác ý. . ." Không muốn thấy cuộc chiến vô nghĩa, Takamina dũng cảm tiến tới trước đè cánh tay Acchan xuống, vẻ mặt thành khẩn.


"Ha ha~ thật không, nếu Takamina ngươi cũng nói như vậy thì~ được rồi, không để ý đến các nàng, theo ta quay về." Acchan cười tủm tỉm rồi thu hồi quang cầu, sát khí sau lưng trong nháy mắt cũng tiêu tan. Thời gian mở cửa tiệm cũng sắp đến rồi, nàng không cần phải đùa với hai tiểu quỷ kia.


"Đứng lại! Ngươi mơ tưởng. . ." Mayuyu giơ kiếm chỉ vào Acchan, hét lớn.


"Ta nói rồi, các ngươi không nên xen vào việc của người khác." Ánh mắt Acchan trầm xuống, tiếu ý không giảm, "Nếu như muốn đến thăm cửa hàng của ta, ngược lại ta còn hoan nghênh a~ " Lời còn chưa dứt, chỉ thấy một cửa hàng tiện lợi từ phía sau lưng Acchan xuất hiện, bảng hiệu "666" lóe ra ánh sáng màu đỏ. Acchan không để ý đến biểu tình hết hồn của Mayuyu cùng Maachan, dẫn Takamina vào trong cửa hàng.


"666? Chẳng lẽ căn nhà kia là Ma nữ tiện lợi điếm. . ." Maachan đăm chiêu nhìn bảng hiệu của cửa hàng, trong lòng nổi lên một dự cảm bất thường.


"Cái gì tiện lợi điếm?" Mayuyu thu hồi kiếm, vẻ mặt nghi hoặc.


"Đi, chúng ta vào xem." Lúc trước "nàng" liên tục khen cái Ma nữ tiện lợi điếm này không ngớt lời, Maachan cau mày, hướng cửa tiệm đi đến.


"Hả? Nhưng mà cái đó là sào huyệt của kẻ địch mà, này!" Hành vi của Maachan khiến Mayuyu thất kinh.


"Nếu như nó thật là cái cửa hàng "nàng" nói. . . Chắc là không có vấn đề gì." Maachan trầm giọng, hai tay vừa mới đụng vào cửa tiệm, lập tức bị Cấm chế(Chế trong chế tạo) của Acchan bắn ngược trở ra.


"Hoan nghênh quý khách~ " Acchan thu hồi Cấm chế, thích thú mà nhìn Maachan cùng Mayuyu do bất ngờ mà té bịch xuống đất. Thế nào, hiếu kỳ với cửa hàng của nàng phải hơm? Vậy cho các người tới xem một chút~ Yuko cả ngày nói mình keo kiệt, nàng rõ ràng cũng rất độ lượng nha!


Maachan cảnh giác mà nhìn chằm chằm Takamina cùng Acchan, vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích. Mà Mayuyu đã bị mấy cái thương phẩm kỳ quái trong cửa hàng hấp dẫn, tò mò bộc phát nàng nhịn không được, nhìn chỗ này chọt chọt chỗ kia.


"Oa oa, quá trời đồ a. . . Ế? Đây, đây là!" Mayuyu tựa hồ ở trong góc phát hiện được cái gì đó, nhảy dựng lên hướng Maachan là hú hét: "Oku Manami! Xem ta tìm được cái gì nè!"


"Hả?" Maachan cấp tốc lại gần Mayuyu, lò đầu ra nhìn nhìn, chỉ thấy Mayuyu cầm một cái bình sứ cổ được bùa chú phong kín, hai mắt lóe ra ánh sáng, hưng phấn mà khua tay múa chân: "Là Long Hồn! Mười hai Thức thần của ta chỉ thiếu mỗi Long Hồn a! Có nó là ta có thể triệu hoán được Thiên Long Thức thần rồi!"


"Vậy à. . ." Không rõ lắm hình thức triệu hoán này, Maachan không hứng thú xoay mặt đi chỗ khác.


Liếc qua nhãn hiệu của chiếc bình sứ, Mayuyu trừng lớn mắt kinh hô: "A! Cư nhiên quý như vậy a! Ta có kiếm tiền cả đời cũng không mua được nó a!"


Maachan liếc mắt lên nhãn hiệu, không khách khí mà nói ra: "Ngươi có kiếm cả trăm đời cũng không mua nổi, thấy rõ trên mặt nhãn không, đây chỉ lấy tiền của Ma giới."


"Cái gì?! Tiền của Ma giới!? A a. . . Long Hồn của ta. . ." Mayuyu ôm cái bình sứ mà rên liên tục, hai mắt nàng đẫm lệ mông lung nhìn chằm chằm bình sứ cả nửa ngày, vứt bỏ danh dự, vọt tới trước mặt Acchan. Vì mười hai Thức thần của nàng, Watanabe Mayu nàng sẽ làm tất cả!


"Điếm trưởng đại nhân! Ta, ta có thể ở đây làm công không a! Ta, ta muốn cái này. . ." Giơ bình sứ lên, vẻ mặt Mayuyu nghiêm túc.



3 nhận xét:

  1. chậc, bó tay mayu rồi, haizzz, mớip hút trước còn nháo nhào đòi đánh thế mà phút sau tỉ tê: điểm trưởng đại nhân. -_-

    Trả lờiXóa
  2. tương lai có lẽ cửa hàng sẽ có thên 2 nhân công ak :) ngày càng đông vui ak :) tks u ! yayaya fighting !!!

    Trả lờiXóa
  3. "Ngươi ở chỗ này làm gì?" Phía sau đột nhiên vang lên âm thanh của nữ truyền vào tai Takamina, nàng vội quay đầu lại, ngây người nhìn người đứng phía sau nàng: "Điếm, điếm trưởng?!" Nhào mạnh người vào trong lòng Acchan, Takamina kích động nói không nên lời. Thật tốt quá! Điếm trưởng nàng tới tìm mình a!
    Ôi moment của tui. Atsumina của tui T_T lâu lâu lâu ng ta mới đc 1 lần hp như vầy a!!! Nhào vô lòng a, ôm rồi hôn j đó luôn cho e nhờ Taka ới!!! Sáp vô đi, mạnh dạn lên đi Taka ới!

    Đa tạ! Cứ như mưa trong lúc trời hạn vậy!

    Trả lờiXóa