Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

[Fanfic][Edit] Bốn mùa - Chương 5


Hôm qua quên.







Chương 5 - Thời gian phồn sử
















"Takahashi đang ngâm bài gì vậy?" Miichan hỏi.


"Bản Sonata chương 1 ver Piano của Sergei Vasilievich Rachmaninoff."


"Buổi tối, đừng rên cái giai điệu dọa người này." Miichan phàn nàn, "Nghe nổi cả da gà."


"Đây không phải nhạc dọa người." Vẻ mặt Takahashi như "Coi như cậu không hiểu gì về nghệ thuật".


Ba chiếc xe đạp đứng giao nhau ở đầu đường, một đêm chạng vạng cuối tháng 2, thứ 6 cuối tuần.


Nguyên một ngày dọn dẹp đồ đạc, chia ra 3 chuyến đem đồ từ nhà của mình dọn đến nhà mới. Takahashi, Miichan và em trai của Miichan, Sayaka và Sae cũng đến giúp.


Đem một đống thùng cạc-tông từ trong nhà Yuko khiêng ra xe, Takahashi thở hồng hộc hỏi: "Trong đây chứa cái gì mà nặng thế?"


"Sách giáo khoa." Yuko nói, "Sách y học và mấy bài thi vào Đại học y khoa các năm trước."


"Vừa mới nhớ cậu là người muốn thi lên đại học." Takahashi vỗ vỗ đầu.


"Còn 25 ngày thôi." Yuko nói những lời này gương mặt không có bất cứ biểu tình gì.


"Năm nay phải thi đậu, bằng không hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi."


Ban sáng tới chuyển hành lý thì Haruna vui vẻ giống như học sinh tiểu học sắp được đi xa. Baba Haruna 2 ngày trước vừa hung hăng đánh Yuko bây giờ lại vô cùng chu đáo, dường như thay đổi thành một người khác.


"Haruna, muốn lấy theo máy sấy không?"


"Có."


"Haruna, máy đánh trứng có muốn đem theo không?"


"Con lấy máy đánh trứng làm gì?"


"Làm bánh, không thì có thể đánh bơ."


Tuy rằng trong lòng tỏ vẻ 'Ở nhà ai làm bánh' nhưng Haruna vẫn trả lời "Được".


"Ổ điện đem theo luôn không?"


"Không có ra nước ngoài, không cần."


"Tạp chí thời trang của con lẫn sách giáo khoa hồi tiểu học cha đều đóng gói để lên xe cho con rồi."


"Đồ cổ này cha lấy từ đâu ra vậy a. . ."


Yuko cùng Miichan ở bên cạnh nhỏ giọng nói xấu cha Haruna, rõ ràng là muốn đem toàn bộ đồ dùng của Haruna tải hết đến nhà trọ.


Làm một bữa tiệc ăn mừng, nhà Yuko có đưa cho Yuko một cái máy tự động biến gạo thành bột mì, ngoại hình nhìn sơ giống như một cái máy giặt. Yuko cuộn người nằm trên xe đọc qua tờ hướng dẫn, đại thể cũng hiểu là chỉ cần bỏ gạo hoặc bột mì cùng với sữa, đường trắng cho đến khi chạm mốc rồi ấn nút, là có thể tự động biến thành bánh gạo.


"Lúc thân thể Haruna không tốt và con thì bận rộn nhiều việc thì có một thứ cứu nguy." Mẹ nói như vậy.


Chạng vạng, Takahashi và Miichan giúp Yuko đi đón Haruna. Nhà Miichan ở Tateyama, có thể coi là thổ địa ở đây, cảm thấy Takahashi đi theo cũng chỉ là nổi cơn nhiệt tình mà thôi. Takahashi đến cửa hàng hoa đón con gái của Maeda-sensei. Bị người nữ sinh tên Acchan đó tặng cho một bó hoa lớn, bị Miichan khinh bỉ nói: "Tự thân cầm đê." Cuối cùng Takahashi phải đến nhà Haruna mượn một chiếc xe tồi tàn có giỏ ở phía trước, đặt hoa lên đấy. Gió lạnh tháng 2 phấp phới mang theo hương hoa, cánh hoa theo gió ngăn trở gương mặt của Takahashi, làm Takahashi mỗi khi đến ngã rẽ đều phải hắt xì mấy cái, Miichan tóm lấy chuyện này không tha, khinh bỉ Takahashi vì yêu mà IQ tuột thảm hại. Maeda chỉ ngồi phía sau xe ôm lấy thắt lưng Takahashi mà cười.


Từ nhà Haruna đạp xe đến Tateyama cũng hết 40 phút, ban sáng Haruna đề nghị đi bằng xe bus, nhưng Yuko lại kiên quyết muốn đạp xe chở nàng đi.


"Là lần đầu tiên nên cho tớ đạp xe chở cậu đi." Ghế sau đã được buộc thêm vài miếng xốp, ngồi lên cảm giác thoải mái và ấm áp hơn rất nhiều.


Haruna ngồi ghế sau, ôm lấy thắt lưng Yuko. Yuko cởi nút áo khoác, để Haruna có thể luồn tay vào.


Giữa ngã ba giao nhau giữa Odori và Maebashi, ba chiếc xe đạp dừng lại chờ đèn đỏ. Từ Maebashi có hai chiếc xe đạp chạy về hướng các nàng, thì ra là Yuki và Mayu.


"Oshiri baba~ " Hai tay Mayu bày ra thủ thế mà nàng và Yuko rất thích.


"Đồ ngốc, cầm tay lái!" Yuko vội ngăn cản hành vi nguy hiểm vì làm cái mông mà buông tay lái của con lớn.


"Chào má, chào em gái."


Nghe Mayu chào em gái, Haruna xấu hổ đỏ mặt, nói: "Còn chưa biết có phải là con gái không mà. . ."


"Bảo đảm là con gái! Thiệt muốn thấy em gái a~~~ "


"Đừng đem mấy thứ như Yaoi ra đầu độc em gái nha." Yuko cười. Haruna mượn cơ hội dùng tay đang ôm eo Yuko mà nhéo một cái. Yuko lập tức đau đớn la oai oái.


Yuko gật đầu với Yuki nãy giờ im lặng không nói gì, Yuki cũng chỉ gật đầu đáp lễ.


Bởi vì câu "Yêu là mãi mãi khoan dung, đối xử tốt với nhau" của Yuki, mới có thể đặt quyết tâm kéo Haruna đi bước đầu tiên. Việc này, Yuko rất là cảm kích.
*Mình đã edit lại bài kinh thánh ở chap 3 đó, cám ơn googletrans đại thánh, Mèo ginny và cơn lười biếng của mình hình như đi đâu rồi m(_ _)m


Đèn đỏ chuyển sang xanh, Yuko leo lên xe chuẩn bị chạy đi, Mayu ở sau lớn tiếng kêu: "Oshiri baba, mama, cố gắng lên! Con đợi ngày em gái chào đời cùng nhau chơi đồ hàng!"


Yuko quay đầu lại giơ tay thành chữ V, cười rộ lên lộ hai cây răng cửa như sóc chuột.


Giao lộ kế tiếp, còn gặp Sae và đồng đội khúc quân cầu Sayaka, Amina và Myao.


Yuko cùng Miichan thẳng người, kính lễ một cái. Sayaka, Amina và Myao cũng đáp lễ theo.


"Đội trưởng cố lên!" Sayaka vươn tay, Amina cùng Myao cũng phóng tới, sau đó Miichan, Yuko cũng giơ tay, phóng tới. Sayaka thấp giọng nhưng vẫn chững chạc, lên tiếng: "Cẩn thận thận trọng, đoàn kết nhất trí, toàn lực xông lên!" Mọi người cùng nhau hô to. Nhìn tình cảnh này, Haruna chẳng biết tại sao lại muốn khóc.


Sayaka đi đến trước mặt Haruna, nói: "Haruna, Yuko nhờ vào cậu rồi!"


Sau này nhớ lại, Haruna luôn muốn nhấn mạnh điều mình muốn nói là "Đâu có, tớ mới phải nói xin chỉ bảo thêm". Nhưng câu nói ra lại là: "Yuko nhà tớ rước thêm phiền phức cho mọi người rồi, sau này xin chỉ bảo nhiều hơn."


"Ồ ồ, đội trưởng Yuko hết sảy~ tớ đã có cảm giác Haruna sẽ là một người vợ tốt rồi a!" Myao ở bên cạnh huýt huýt.


Haruna cũng không biết tại sao mình lại nói như vậy, nên ngượng đỏ cả mặt.


"Hắc hắc, vợ tớ mà lại!" Yuko lại lộ ra cái nụ cười khiến người ta muốn bẹo má nàng. Thế là, bụng của Yuko lại bị đau thêm một lần.


Chờ ở giao lộ Tatebayashi là tổ 4 người.


Itano đút tay vào túi bày ra bộ dạng đang khó chịu giống như 5 người trên mấy cái xe đạp kia đang phá rối giấc ngủ của nàng nên mấp máy miệng như muốn nói gì đó nhưng lại nói không ra. Ấn tượng sâu sắc của Haruna có lẽ là lúc Itano lấy dầu sơn móng tay đỏ thẩm hiệu RMK ra và nói: "Kojima, trong 10 tháng không thể động tay vào dầu sơn móng nha~ sau khi sinh em bé ra rồi sang năm cùng tụi tớ đi Harajuku a."


Lúc này, 3 người còn lại của tổ vẻ mặt như muốn nói: "Xạo chết được, ngay cả ra bách hóa Ito Yokado còn không dám đến, tối lén lên mạng mua hàng online còn bày đặt chém gió!"


Tomomi(Chiyuu) và Yuko là bạn học từ nhỏ, nghẹn ngào nói không nên lời. Cầm lấy tay Yuko, hơn nửa ngày mới nói: "Yuko, Haruna, nếu thiếu tiền nhất định phải nói cho tớ biết! Gặp phải khó khăn gì cũng phải nói cho tớ biết!"


Miichan đâm thọt: "Trước khi đứa bé chào đời xin hãy tốt nghiệp trường điều dưỡng, sau đó làm hộ lý riêng cho Haruna ế."


Itano phối hợp theo, vỗ vỗ bờ vai Tomomi, nói với Miichan: "Cái nhỏ này tới nhớ chữ Hán còn không được bao nhiêu, yêu cầu của cậu khó khăn lắm a, có thể tốt nghiệp đúng hạn đã là tốt lắm rồi."


Harugon cuối cùng cũng bị lương tâm dày vò chịu không được, nhỏ giọng nói: "Không biết là ai, từ hồi tiểu học bắt đầu thi Hán tự vẫn ở bét đến bây giờ. . ."


Đèn xanh phát sáng, ba người đạp xe đi. Đường cái đối diện vang lên tiếng kêu thảm thiết của Harugon. Dưới ánh đèn giao thông Harugon nhớ lại người đầy tớ của Itano, năm 2 tên là Yagami Kumi biệt danh Dance vì sao lại chảy máu mũi.


Sau khi tạm biệt Miichan, Takahashi và Maeda ở trước nhà trọ, Yuko dùng chìa khóa mở cửa căn phòng.


Đây là một căn phòng chật hẹp 13.5m, chính là ngôi nhà đầu tiên của Yuko và Haruna.


Bồn tắm tuy hơi chật, nhưng vừa đủ cho 2 người cùng nhau ngâm mình, lại có chức năng đun nóng. Yuko đội khăn tắm lên đầu, phát ra âm thanh ông chú.


"Yuuchan, cực khổ rồi." Haruna nói.


Lúc trước Haruna ở nhà Yuko có cùng nhau tắm chung. Tuy là vậy, nhưng khỏa thân trong cái bồn nhỏ xíu có chút ngượng.


Trầm mặc hồi lâu, Yuko ngoắc ngoắc, ý bảo Haruna ngồi qua bên này. Haruna nghe theo, ngồi vào lòng Yuko. Yuko từ phía sau ôm lấy, không nói gì chỉ đem tay đặt lên bụng Haruna.


Không hôn nhau cũng không nói gì, cũng không cười tà vuốt ve ngực của Haruna như bình thường, Yuko chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên bụng Haruna. Mang thai 9 tuần, bụng còn chưa to.


Đầu tuần có cùng Haruna đi kiểm tra thai nhi. Trên màn hình siêu âm hiện lên một vật thể như một con đỉa rất nhỏ, hiện tại nó đang lớn lên trong bụng Haruna. Sau 8 tháng, nó sẽ một đứa trẻ như thế nào đây? Nếu như là con gái, nhất định sẽ đẹp như Haruna. Nếu như là con trai. . . liệu hồn đừng có là con trai cho ta!


Lại nói tiếp, nếu như là con gái, dạy không tốt sẽ ngạo kiều* như Haruna?
*Mặt ngoài thì làm bộ lạnh lùng, cường ngạnh nhưng bên trong lại ngại ngùng, xấu hổ, rất ôn nhu.
Nguồn: Google


Nếu như lấy hình siêu âm cho nó xem, nói với nó: Hồi đó con chính là một con đỉa hình dạng quái dị đó a!


Gần đây có xem tư liệu, trên đó có nói phôi thai từng kỳ sẽ thay đổi ra sao, giống như quá trình tiến hóa của sinh vật: Từ đỉa biến thành cá, sau đó là ếch, rắn mối, sau đó. . . ngựa? Khỉ? Voi? Chó? Tinh tinh? Gà? Nói tới đây, có lẽ Sayaka vẫn không vượt qua kỳ phôi thai khỉ đột, còn Itano là chó hoặc mèo, Miichan chắc là ếch. . . hoặc khỉ. . .


Nghĩ vậy liền bật cười, Haruna hỏi, Yuko kể cho nàng nghe. Haruna cũng bật cười.


"Cho nên ai đó chắc dừng lại ở thời kỳ sóc chuột." Haruna nói.


"Không có thời kỳ thay đổi này!" Ai đó giận, biện hộ.


"Đỉa, ếch, rắn mối, sau đó là gì?"


"Không nhớ, khỉ ngựa voi gà các loại a. . ." Trong đầu mọc ra một đống động vật, Yuko cảm thấy mệt rồi.


"Thật phức tạp." Haruna đưa tay phủ lên bàn tay đang đặt lên bụng mình của Yuko.


"Phải. . . vốn dĩ thời gian là phồn sử mà . . ." Yuko đem đầu đặt lên vai Haruna, chợp mắt một chút.


Trong đầu có một đống động vật chạy qua, có khỉ có ngựa và voi còn có gà và con cá hình thù kỳ quái. Trước lúc thiếp đi, trong ý thức Yuko hiện lên: Mặc kệ là thế nào, đều là con của Haruna a.


Đều là con của Haruna, người mình yêu.



——————————————————



Tác giả: Thời gian trước rất thích bộ ba tác phẩm "Thời gian phồn sử" của tác giả người Hương Cảng là Đổng Khải Chương, nên đã lấy nó làm tiêu đề.
Đối với vũ trụ mà nói, thì đây có thể chỉ là một đoạn lịch sử đơn giản, nhưng đối với mỗi một con người mà nói thì nó mãi mãi là 'Thời gian phồn sử'.

Thời gian phồn sử, giải thích đơn giản thì là "Lịch sử của thời gian rất dài rất rườm rà rất rắc rối và rất nhiều chuyện đã xảy ra"
:v chắc vậy


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét