Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Hai, 18 tháng 3, 2013

[Fanfic][Edit] Ma nữ tiện lợi điếm Chương 10



Thánh đã trở lại và dự định ra đi trong vô hạn~~~

Đùa chút, tiến độ như cũ nha (*`.`)/







☆ Đệ thập chương














"Nga? Ha ha. . . Ta sẽ cân nhắc cân nhắc~ " Acchan câu dẫn ra khóe miệng, tựa tiếu phi tiếu. Tiểu nha đầu này thật đúng là thú vị, rõ ràng là một Âm dương sư, cư nhiên lại có ý nghĩ kỳ lạ muốn ở lại đây làm công cho nàng. Ở đây là nơi yêu ma quỷ quái thường xuyên tới lui a~ thật là, nên khen nàng thật dũng cảm, hay nên nói nàng không có đầu óc a. . .


"Ê! Mayuyu, ngươi điên rồi hả?! Còn muốn ở đây làm công!?" Maachan lập tức túm Mayuyu lôi qua một bên, xanh cả mặt, "Tu hành của ngươi phải làm sao!?" Tên này trúng tà rồi hả?!


"Ta mặc kệ, Long Hồn đã tới tay, ở đâu ta cũng đến!" Ôm chặt bình sứ, Mayuyu quật cường nói.


"Ngươi. . . Tùy ngươi!" Maachan bốc hỏa xoay người đi nhanh ra cửa tiệm. Cửa tiệm mở, Maachan ngẩng đầu, trong tầm mắt xuất hiện một khuôn mặt tươi cười có chút mệt mỏi ngáp một cái.


"Acchan~ Cà-ri ~ ô a(Ngáp đó)~" Cách chào hỏi kỳ quái như vậy, chắc chắn chỉ có Mariko.


"Ế?!" Há mồm, nhíu mày, Mariko kinh ngạc nhìn người cũng đang mang vẻ mặt kinh ngạc, mơ hồ còn mang theo một chút sợ hãi, sửng sốt mấy giây, Mariko hưng phấn kêu to: "Thật sự là Manami!? Thật sự là Manami phải không! Ta đang nằm mơ hả? Lại có thể ở đây đụng phải ngươi! A~ duyên phận a duyên phận a, chẳng lẽ là Thần Cà-ri (¬_¬") nghe được khẩn cầu của ta?" Hai tay Mariko tạo thành hình chữ thập, ánh mắt lập lòe chiếu sáng.


"A~ ta thực sự rất là vui nha~ " Dứt lời, quay qua Maachan làm bộ muốn nhào đến.


"Không được tới đây! Ngươi không được tới đây!!" Thật sự quái gở! Càng không muốn gặp mặt nàng lại hết lần này tới lần khác gặp nàng! Vẻ mặt Maachan luống cuống mà lui về phía sau, mồ hôi lạnh đổ ra như mạch nước ngầm. Muốn biết tại sao nàng quyết định quay về Nhật Bản, nguyên do lớn nhất là để tránh Mariko cái người suốt ngày quấn lấy nàng a! Thật vất vả mới thoát khỏi tay nàng, giờ sao lại có thể dễ dàng bị nàng quấn lấy?


"Nè~ lâu như vậy không gặp, Manami thật sự một chút cũng không thay đổi, vẫn cứ ngạo kiều như thế a~ " Mariko mặc kệ Maachan có đồng ý hay không, nhào tới trước ôm lấy nàng, vẻ mặt hạnh phúc mà cọ cọ, thành công khơi dậy da gà toàn thân của Maachan.


"Cút ngay! Tránh xa ta ra!! Tên lưu manh, Lolicon, lão thái bà!!!" Maachan tức giận khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, liều mạng giãy dụa, lấy tay đẩy khuôn mặt Mariko ra.


"Oku Manami, ngươi nói như vậy ta, ta sẽ đau lòng a. . ." Mariko bĩu môi, một bên làm biểu tình ủy khuất, một bên tiếp tục giở trò với Maachan.


Mayuyu đứng bên cạnh nhìn muốn choáng, Acchan chọt chọt Takamina cũng đang ngây ngốc, hai người tiến đến đem Mayuyu kéo qua một bên.


"Khụ, trẻ con không thích hợp xem." Acchan che ở trước mặt Mayuyu, ho nhẹ một tiếng. Ma~ nhân viên mới thể xác và tinh thần đều rất khỏe, có chút háo thắng nhưng dường như cũng khá.


"Dừng tay a a a! Thánh Quang Trùng Kích!" Không thể nhịn được nữa, Maachan đột nhiên bộc phát giận dữ gầm lên, thân thể phát ra một bạch quang chói mắt, một tia sáng ẩn chứa năng lực thần thánh xuất hiện trên đầu Maachan, đánh xuống người Mariko.


"Oanh!"


Một tiếng nổ, tuy rằng Acchan phản ứng kịp thời, dùng ma lực áp chế chấn động, nhưng Thánh Quang Trùng Kích của Maachan vẫn khiến thương phẩm của nàng hư hỏng nghiêm trọng.


Đương nhiên, kết cục của Mariko không cần bàn đến, vô cùng thảm hại. Cái mũ rộng vành của nàng trở nên sứt không còn chỗ nào mẻ hơn, áo bào cũng trở nên Thiên sang bách khổng(Nghìn lỗ vạn khe) nát bấy, mơ hồ còn bay ra một mùi khen khét. Mariko "bị thương nặng" vô lực ngồi trên đất, hai mắt trắng dã, trong miệng bốc ra một luồng khói đen.


"Oa. . . Không nghĩ tới Oku Manami lại mạnh như thế a. . ." Mayuyu sợ hãi cảm thán một tiếng.


"L-Làm sao bây giờ?! Điếm trưởng! Chết người rồi a!" Takamina bị thảm trạng của Mariko dọa không nhẹ.


"Không sao không sao, Mariko ăn Cà ri mà lớn lên, khó chết lắm(Có liên quan?!)." Vỗ vỗ bờ vai Takamina, Acchan thấp giọng an ủi, xoay người hướng đến góc cửa hàng la lớn: "Haruna! Ngươi ra đây một chút!"


"Tới đây~ có chuyện gì hả?" Haruna buông thùng hàng trên tay xuống, đi đến trước mặt Acchan.


"Phiền ngươi mang Mariko đi chữa trị một chút." Acchan chỉ chỉ Mariko, mỉm cười.


"Nga~ " Lúc này Haruna mới chú ý tới người ngã dưới đất ngồi dậy không nổi, nàng hiếu kỳ mà ngồi xổm bên cạnh Mariko, nhẹ nhàng đung đưa cánh tay nàng: "Marichan, sao chị lại ngủ ở đây a, ngủ ở đây sẽ bị cảm lạnh đó nga~ "


Nàng giống như đang ngủ lắm hả!! Còn nữa, nằm ở đó với tiếp xúc thân thể của ngươi cái nào mới bị cảm lạnh a!? Takamina lấy hai tay bưng mặt, trong lòng thầm thán.


"Ma~ thật là, cư nhiên không để ý tới ta." Nâng Mariko dậy, Haruna một bên nhỏ giọng lầm bầm, một bên hướng phòng nghỉ của cửa hàng đi đến.


Đã nói là nàng không có ngủ a!! Là bất tỉnh đó a!!! Takamina lại tiếp tục thầm thán.


Acchan nhếch khóe miệng, nhìn Maachan đang ngồi dưới đất thở dốc từng ngụm từng ngụm, chậm rãi mở miệng: "Oku Manami. . . Đồ của ta bị ngươi phá hỏng, ngươi định dùng gì bồi thường cho ta a. . ."


"Ta. . ." Maachan nhìn bốn phía, ánh mắt thất thần trong chốc lát biến thành sửng sốt. Mồ hôi lạnh từng giọt từng giọt chảy xuống, nhìn "Kiệt tác" của chính mình, Maachan không khỏi nuốt nước bọt.


"Hả?" Acchan nhướn mày, vòng hai tay qua ngực, khí thế bức người.


"Xin cho ta làm công trả nợ. . ." Biết thân biết phận mà cúi đầu, cơn tức giận của Maachan như là trút hết vào quả bong bóng, Khí nhược vô thanh. (Ý chỉ yếu thế rồi, nói chung là chưa rõ và dịch ra thì kì sao ấy (-∀-`))


"Toàn bộ quá trình ở bên ngoài, chính là tiệm chúng ta mới nhận thêm hai nhân viên." Sau khi thời gian làm việc kết thúc, Takamina hướng Haruna kể lại toàn bộ quá trình Mayuyu cùng Maachan trở thành "Đồng sự" của hai người.


"Đột nhiên có thêm nhiều đồng sự như vậy thật có chút không quen, cũng may là phòng còn trống nhiều. . ." Ngón tay Haruna nhẹ đặt lên cằm, cau mày lên tiếng. Vừa rồi nàng đã nhờ Yuko đem Mariko thương thế đã ổn định đến phòng nghỉ, hiện tại đang chuẩn bị quét dọn phòng cho đồng sự mới.


Lại nhiều thêm hai người, không biết là phúc hay họa. . .


Nói đến phòng ốc, Takamina như là đột nhiên nhớ đến cái gì đó, nàng vọt đến phòng của Mayuyu, hướng đến Mayuyu đang sắp xếp hành lý, đỏ mặt mở miệng hỏi: "Cái kia, Watanabe. . ." [Acchan sử dụng không gian ma pháp để Mayuyu lấy hành lý của nàng đến, còn Maachan thì đang ở ngoài quán dọn dẹp] <= giải thích cái này thì sao không giải thích vụ cây viết của Takamina a =))


"Gọi Mayuyu là được rồi~ có chuyện gì vậy?" Mayuyu hướng Takamina mỉm cười, cùng là con người nên thái độ của nàng thập phần thân mật.


"Mayuyu. . . Ta có thể đổi phòng với ngươi không?" Takamina chà chà hai tay, hạ giọng hỏi. Ở sát vách với Haruna đối với nàng mà nói thật sự vô cùng nguy hiểm! Mayuyu có pháp lực là dị năng nhân sĩ(Người có dị năng), nếu như nàng ở đó, chắc là không sao đâu ha?


"Nga, được a, dù sao thì ta cũng chưa sắp xếp hành lý xong." Mayuyu thu thập một chút quần áo vừa mới lấy ra và đồ dùng hàng ngày bỏ lại vào hành lý, hướng Takamina cười cười: "Dẫn đường đi~ "


Lặng lẽ ở phía sau Mayuyu làm ra một động tác chiến thắng, Takamina nhịn không được mà rơi lệ đầy mặt, giải thoát rồi, thực sự giải thoát rồi a~


Sau khi sắp xếp tất cả cho thỏa đáng, tới rồi thời gian đi ngủ, Mayuyu chui vào trong chăn, nhìn thấy bức tường chăn bông liền cảm thấy hối hận.


Lạnh, thực sự là lạnh chết người! Ôm chăn, hàm răng Mayuyu đánh bò cạp, việc này khiến nàng cuối cùng cũng hiểu tại sao Takamina lại muốn đổi phòng với nàng! Thì ra Tuyết Nữ ở sát vách lại đáng sợ như thế a!


Thật sự là lạnh chịu không nổi, Mayuyu ngồi dậy, hai tay kết ấn, triệu hồi ra một trong mười hai thần thức của nàng, dê. . . à không, là Alpaca, Tiểu Không.


Ôm đám lông dày mềm mại, ấm áp của Tiểu Không[Tiện thể nhắc tới, con thỏ béo lần trước tên là Tiểu Mão], Mayuyu rốt cục cũng thư thả mà tiến vào mộng đẹp. . .


Còn bên kia, Takamina đã đổi phòng mới, Acchan vừa tuyển được hai nhân viên miễn phí, cùng với Haruna đã ngủ trước đó thì tất cả có lẽ đều đã an ổn. Chỉ còn Maachan ngồi một mình ở trong phòng, dưới ánh đèn ngủ mờ nhạc chiếu xuống tờ hóa đơn bồi thường thiệt hại của Acchan mà khóc không ra nước mắt. . .


11 nhận xét:

  1. Ay za...mình là ng mở hàg chap này hả ta ???... Cảm ơn Thiên Thánh nhìu ngar....mà hình như chap này có hơi ngắn á au ui i.i đọc ko thỏa được trí tửơg tượg bay xa.
    Đọc chap này mà thấy thươg cho Sama vs Maachan nhĩ ^^ 1 ng thì bị pùm cho 1 fát...còn 1 ng thì....tội lỗi...tội lỗi....
    Còn Mayu nữa chứ...kaka vì bộ sưu tập of mình mà ở lại làm kông. ..Thjệt là pó tay mà kaka

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. =)) Vâng đã giật được tem rồi á

      Gọi mình Thánh là tốt rồi (=´∀`)人(´∀`=)

      Fic ngắn dài là do Tác giả hơm phải do Thánh a TT^TT

      Cám ơn bạn đã ủng hộ (=´∀`)人(´∀`=)

      Xóa
  2. Đọc xong câu cuô´i sặc cươ`i :))
    Ca´m ơn đa~ ko biê´n mâ´t xD

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Câu cuối thấm quá =)) thiệt làm nhói lòng a =))

      Xóa
  3. thật là tội nghiệp chi lão thái bà đó a =)) bị thương đến mức không còn gì để bị nữa =]]

    người ta bị quánh tan nát sống không bằng chết thế mà cô tuyết nữ phán cho một câu ngủ là sao vậy ^.^!

    còn Yuko đâu ra vậy chẳng lẻ là 2 người họ sống chung hay sao ^.^

    Taka cuối cùng thoát nạn rồi.

    Maachan thật sự khổ rồi >.<

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nyan trong đây đúng ngơ =))

      Yuko ăn bám ở đây thì có chứ không có vụ sống chung đâu =)) mà có sống chung thì mạng không bảo toàn được a, Nyan ngủ hắt xì 1 phát là về tây thiên ở với phật luôn thì sao =))))

      Cám ơn bạn đã comment (=´∀`)人(´∀`=)

      Xóa
  4. chào mừng quay lại :) tội bạn maachan quá ! kiểu này chắc cửa hàng sẽ có thêm một oshima yuko thứ 2 :) khách quen :) mariko sama :) cơ mà sao mariko với yuko ko xin vô làm lun nhỉ :) cơ mà mayuki sẽ gặp nhau như thế nào nhỉ ? hóng :) 1 lần nữa tks Thánh nhìu nhìu <3

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tadaima ( *`ω´)

      Cám ơn bạn đã ủng hộ ( *`ω´)八(бвб)

      Xóa
  5. Acchan thiệt là biết lợi dụng tình huống nha! Mà Taka cũng ranh ma ko kém, đổi phòng lạnh cho ng ta ah!
    Đa tạ. Sáng h chưa ăn j mà đc đọc chap mới, tinh thần sảng khoái hẳn ra!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Để bụng rỗng lâu quá không tốt đâu nha ^_^

      Xóa
  6. Đọc biết bao nhiêu lần mà vẫn cười đau ruột luôn hà

    Trả lờiXóa