Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2013

[Fanfic][Edit] Ma nữ tiện lợi điếm Chương 11



Sẽ đề bù chậm trễ.







☆ Đệ thập nhất chương













Takamina ở lại làm việc trong cửa hàng của Acchan, chớp mắt cái đã đến cuối tuần. Dần dần thích ứng với việc bị các yêu quái ma vật khách hàng vây quanh mình, biểu hiện làm việc của Takamina ngày càng xuất sắc. Nhưng mỗi khi trong cửa hàng không có việc gì làm, nàng luôn trốn vào góc một mình ngẩn người.


Acchan mỗi ngày ngồi ở trước bàn làm việc, ngoại trừ đếm tiền thì luôn quan sát Takamina, liên tục quan sát 5 ngày, nàng cuối cùng cũng cho ra một kết luận.


Takamina tuyệt đối có tâm sự.


Là điếm trưởng, nàng có nghĩa vụ quan tâm đến nhân viên của mình. Acchan mượn cớ thuyết phục bản thân, lặng lẽ đi đến sau lưng Takamina đang bận rộn ở trước kệ hàng, nhẹ chụp vai nàng: "Này, Takamina, nhân lúc tiệm chưa mở cửa. . . Theo ta ra ngoài dạo được không?"


"Hả? Nga. . . được." Sớm đã quen đến việc Acchan hay xuất quỷ nhập thần, Takamina xoay người lại, tuy có giật mình nhưng trên mặt không có hoảng hốt.


"Được rồi, ngươi cầm cái này đi. Sau này có ra ngoài, nếu như không biết quay về cửa hàng như thế nào thì ngậm nó vào miệng." Hai người đang chuẩn bị đi ra ngoài, Acchan đột nhiên nhớ đến gì đó, móc từ trong túi ra một vật hình trụ mờ mờ ảo ảo, làm bằng thạch anh, màu hồng nhạt treo trên một sợi dây, để vào lòng bàn tay Takamina.


Ngậm vào miệng? Này là cái còi sao?! Khóe miệng Takamina giật giật, thông minh mà ở trong lòng cảm thán không có nói ra.


"Sau đó ở lẩm nhẩm trong lòng 'Chủ nhân chủ nhân ta muốn về nhà' là có thể về." Acchan tủm tỉm cười, nói.


Chủ nhân và gì gì đó. . . Hoàn toàn là do ngươi thích thế! Hắc tuyến trên mặt Takamina lại nổi lên thêm vài đường.


"A, giờ có muốn thử một chút không?" Vẻ mặt Acchan chờ mong nhìn Takamina, Takamina bị dọa nhảy dựng liền xua xua tay, nắm chặt sợi dây chuyền.


"Không cần đâu. . . Cám ơn điếm trưởng." Cảm thấy có chút không thoải mái. . . Sắc mặt Takamina ửng đỏ.


"Hả? Thử một chút đi a. . . Ta vì để cho vị của nó tốt hơn một chút nên cố ý biến nó thành vị ô mai vậy mà. . ." Acchan bĩu môi, vẻ mặt thất vọng.


Vị ô mai?! Thứ này rốt cuộc dùng để làm gì a!? Hắc tuyến đầy đầu, Takamina có một loại cảm giác không biết nên đi đâu để trút ra.


"Thực sự không cần đâu. . . Ta sẽ cố gắng bảo quản nó." Vội vàng đem sợi dây đeo lên cổ bỏ vào trong áo, Takamina hướng Acchan khua tay múa chân làm động tác "Cam đoan".


Thấy nàng kiên trì như vậy Acchan cũng không miễn cưỡng. Nắm lấy tay Takamina, Acchan mở ra một cánh cổng không gian, kéo Takamina vào.


Hai người ở đầu đường, giữa phố xá sầm uất mà đi dạo, Acchan mỗi khi đi qua nhà hàng, cửa hàng quà vặt, bánh kem, đều hưng phấn bừng bừng mà kéo Takamina vào ăn một phen đặc biệt nhiều. Bụng căng ra tròn vo, một bên Takamina vỗ vỗ bụng một bên đi theo sau Acchan, hưng phấn không giảm mà còn hơn trước, Acchan đi vòng vòng tìm tòi mỹ thực, Takamina có chút không yên lòng.


Acchan đột nhiên dừng cước bộ, Takamina đang thất thần ở phía sau bất thình lình mà đụng vào lưng Acchan. "Takamina, mặc kệ ngươi gặp phải vấn đề gì, cũng đều có thể nói cùng ta." Xoay người lại đặt tay lên vai Takamina, Acchan nghiêm túc.


"Điếm trưởng. . ." Takamina cảm động mở miệng, không ngờ điếm trưởng cũng có một mặt quan tâm chu đáo như vậy a! Chẳng lẽ nàng rốt cục cũng chú ý tới mình đã ăn hết vô rồi sao?


"Ai bảo ta là chủ nhân của ngươi chi~ A, bên kia có Crepes kìa! Takamina chúng ta tới ăn thử đi!" Tìm thấy một món ăn mới, hai mắt Acchan sáng quắt.


"Ách. . ." Takamina xoa xoa hàng lông mi đang nhíu lại, không biết nên nói gì cho phải. Điếm trưởng ngu ngốc! Đại ngu ngốc a a a a!!!


"Takamina, ngươi có tâm sự gì à?" Trong miệng nhai Crepes, vẻ mặt Acchan hiếu kỳ mà nhìn chăm chăm Takamina đang xanh mặt.


"Không có. . ." Takamina lắc lắc Crepes trong tay, chỉ cảm thấy muốn ói, "Điếm trưởng, ngươi đối xử với ta thực sự rất tốt. . . Bất quá, ta bây giờ no rồi, ngươi không cần mua thêm một phần cho ta. . ." Takamina nhỏ giọng nói, vô cùng đáng thương mà nhìn Acchan. Acchan nuốt phần Crepes của mình, mỉm cười, "Vậy a~ được rồi, ngươi đưa cho ta." Cầm lấy Crepes từ trong tay Takamina, Acchan tiếp tục thảnh thảnh thơi thơi ngồi ăn.


Điếm trưởng! Dạ dày của ngươi nối liền với lỗ đen(vũ trụ) hả?! Trừng lớn mắt, trên ót Takamina trượt xuống một giọt mồ hôi lạnh.


"A~ đằng kia có bán Blue Hawaii Smoothie kìa~ Takamina ở đây chờ ta một chút nga~ " Tựa hồ phát hiện được mục tiêu mới, Acchan vội vã bỏ lại một câu liền không thấy bóng dáng đâu nữa. Nhận lệnh mà đứng tại chỗ, Takamina vỗ vỗ cái bụng no căng của mình, liên tục cười khổ.


Dạo phố cùng điếm trưởng, thật đúng là khổ sở a!


"A~ ta còn tưởng là ai, đây không phải là Tổng trưởng vĩ đại trước đây của chúng ta "Bạo tẩu(Chạy trốn) thiên sứ" đại nhân sao~ lại có thể ở chỗ này mà diện kiến ngài, thật đúng là vinh hạnh của chúng tiểu nhân a~ " Phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói dễ khiến người khác chán ghét, thân thể Takamina cứng đờ, không quay đầu lại.


Một đám đàn ông thô lỗ ăn mặc lố lăng kiểu tóc quái dị đem Takamina quay vanh, người đi đường ở chung quanh thấy tình thế không ổn nên tất cả đều tránh đi.


"Tổng trưởng trước đây, cư nhiên không nhìn chúng ta hả? Ngài cũng không bỏ được thái độ vô tình đó sao~ " Tên cầm đầu mặc một bộ công phục(Công trong tấn công) đặc biệt, màu đen, tóc chải bóng loáng, sáng chói giữa đám người.


"Ngươi nhận nhầm người rồi." Takamina cúi đầu, cố gắng trốn đi, nhưng lại bị đám ô hợp đó chặn lại.


"Ngài thật đúng là hay nói giỡn~ " Tên cầm đầu cười lạnh đi đến gần Takamina, đột nhiên tay hắn nắm lấy cằm của Takamina, "Gương mặt này của ngươi, cả đời này ta cũng không quên được. . ."


"Xin ngươi dừng tay lại! Ta thực sự không biết các ngươi!" Takamina giãy khỏi bàn tay của hắn, hai tay ôm ngực, làm một bộ dáng thất kinh.


"A~ còn muốn giả đò~ " Tên cầm đầu nháy mắt với đám hạ thủ, đột nhiên hú lên một tiếng quái dị, ôm quyền hướng gương mặt của Takamina vung đến, "Ta cho ngươi giả đò!"


"Nếu muốn xuống địa ngục, thì động thủ thử xem. . ." Âm thanh không mang theo một chút nhiệt độ nào lại quỷ mị, Acchan đúng lúc chạy đến nắm lấy cổ tay của hắn, cặp mắt băng lãnh, như ngưng tụ ở trong đấy là cả một dòng suối đen kịt.


"Nha đầu thối, đừng xen vào chuyện của người khác!" Mồ hôi lạnh trên đầu hắn ứa ra, cánh tay Acchan như gọng kiềm, hắn không có cách nào giãy ra, thậm chí nhúc nhích cũng không dám.


"Dám đụng vào người của ta, ngươi phải chết. . ." Phía sau Acchan hiện ra hắc khí, đôi mắt bỗng chóc biến thành tử(tím) sắc, sát khí cuộn trào mãnh liệt khiến những người ở gần đều thở không nổi.


Cơ thể tên cầm đầu cứng ngắc, trong ánh mắt hắn, dường như vừa thấy được địa ngục.


"Điếm trưởng! Đừng!!" Takamina vội vàng nhào đến trước, gắt gao ôm chặt lấy thắt lưng Acchan. Bộ dạng vừa rồi của điếm trưởng như nói là nàng muốn giết người a! Nàng cũng không muốn tăng thêm rắc rối.


Acchan ngẩn người, kinh ngạc cúi đầu nhìn hai cánh tay Takamina ở trên người mình, ánh mắt khôi phục lại nguyên trạng, hắc khí cũng thu hồi.


Acchan buông tay ra, tên cầm đầu như bún thiu mà xụi lơ trên mặt đất, nói đúng hơn là hắn giống như bị dọa đến ngất đi.


"A a a! Quỷ a! Ác ma a!!" Như là giật mình tỉnh dậy giữa cơn ác mộng, thủ hạ của hắn hét lớn rồi cắm đầu chạy tán loạn. Lạnh lùng nhìn tên cầm đầu nằm co quắp trên mặt đất, Acchan chậm rãi mở miệng: "Takamina, ngươi có thể nói cho ta biết chuyện gì vừa xảy ra không. . ."


"Ta. . ." Takamina cay mày, giống như tên cầm đầu, rơi vào trầm mặc.


"Ngươi biết bọn họ à." Acchan xoay người nhìn về phía Takamina, ánh mắt như lóe ra tinh quang.


"Ừ. . ." Takamina gật đầu, quyết định thẳng thắng nói cho Acchan biết quá khứ của mình.


Công phục đặc biệt thuần trắng, phía sau dùng kim tuyến(sợi chỉ vàng) thêu lên 4 chữ "Bạo tẩu thiên sứ", những sợi tóc tung bay, huyết mạch như nương theo tiếng động cơ nổ máy mà giãn nở hết công suất, xuyên thấu màn đêm. . . Takahashi Minami, đã từng là một gã Bạo tẩu. <= Ở đây thì nghĩa là Dân đua xe.


Takamina là một cô nhi, khi còn bé ở trong cô nhi viện bị không ít người khi dễ. Sau khi lớn lên nàng thập phần độc lập, nhưng tính cách quái gở, luôn trốn tránh người khác. Cho đến khi nàng 14 tuổi, nàng gặp được một "Đại ca" lớn hơn nàng 2 tuổi.


Là Tổng trưởng của tổ chức Bạo tẩu "Xích quỷ dạ xoa", hắn xem Takamina như là em gái của mình, thập phần chiếu cố, còn dạy nàng rất nhiều điều. Takamina vẫn rất sùng bái "Đại ca", cùng hắn vào sinh ra tử, dẹp tan những tổ chức Bạo tẩu ở những vùng khác. Danh tiếng cùng quy mô của "Xích quỷ dạ xoa" lúc đó như ở trên đỉnh cao. Mà người lập công lao nhiều nhất là Takamina, được mọi người đề cử làm Tổng trưởng mới. Khi đó Takamina không biết đây là một âm mưu, nàng vui vẻ mà nhận lời. "Đại ca" bị ép thoái vị một thân một mình lên thành phố gia nhập một tổ chức xã hội đen, "Đại ca" đi không một lời từ giã, khiến nàng cho rằng mình bị hắn "Vứt bỏ", Takamina vô cùng khổ sở.


Một lần cùng tổ chức đối địch đánh nhau, Takamina bị thuộc hạ của mình ám toán, cả người đầy máu, nàng bị vứt ở một nơi hoang dã, suýt nữa thì chết. Người dân ở gần đó đúng lúc phát hiện nàng, đem nàng mang về chữa thương. Thương thế đã tốt, ở trong tử lý đào sinh Takamina được thôn trưởng giảng giải khiến nàng thông suốt rất nhiều điều, sau lần đó nàng quyết tâm thoát ly cuộc sống của quá khứ, bắt đầu lại một lần nữa.


12 nhận xét:

  1. sẽ đền bù ak nghe được đó :) đền theo kiểu gì đây :)vậy ra trước đây taka là dân đua xe hehe oai phong ak :) tks u <3 aja aja fighting !!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. =]] đâu biết đền bù gì khác ngoài đẩy nhanh tiến độ một chút đâu a~ ☆〜(ゝ。∂)

      Xóa
  2. Nga, lại đọc đến chao mới comm được a. Đúng là đọc rất hấp dẫn, mấy ngày trước không có fic của nàng ta thật sự rất chán a. Ra vào blog nàng miết a. Ta thật sự rất thích fic này a, đơn giản, nhưng rất thư hút a, mặc dù có nhiều từ Hán không hiểu a. Fic này ta ít khi thấy, ma cà rồng thì rồi nhưng ma quỷ thì chưa a.
    Đặc biệt có moment của Kojiyuu rất dễ thương a, Nyan là Tuyết Nữ a rất hợp. Ta nguyện ở kế phòng Nyan a, dù nó lạnh thế lào a. Ta hóng chap mới của nàng. BCCC cũng rất tuyệt, tính cách chi Chan vẫn bá đạo như ngày nào. Cơ mà Taka đột nhiên lọt vào quán thế này chắc có uẩn khúc, không thể là tình cờ được. Giả Taka có siêu năng lực mà mình chưa biết chăng, tò mò a, có thể vì thế mà có thể biến ra được sổ và viết a.
    P/s: Lại bị nhiễm cái ngôn từ trong truyện rồi nga~

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. =]] Cám ơn bạn đã đọc đến nhiễm văn phong nga~

      Nếu có gì không hiểu bạn có thể hỏi ^_^ mình sẽ trả lời mà *nháy mắt*
      Hôm nay vì chút chuyện mà không có đền bù như đã hứa được, thật có lỗi (-∀-`)
      Mai sẽ có chap nên yên tâm nhé ☆〜(ゝ。∂)

      A!? Đây có phải chăng là cái giải đáp cho thắc mắc về cây viết của mình!? *cười*

      P/s: Bị gọi là nàng nên hơi nhột nhột *cười lớn*

      ( ´ ▽ ` )ノ Arigatou nee~

      Xóa
    2. Nga, cũng hơi nhột khi xưng hô như thế nga nhưng lỡ nhiễm rồi nên cố chịu a.
      Mà còn nhớ mình không zạ? Bị quên là hơi đau lòng nga. TT.TT
      Hề hề không sao, cứ từ tư, đừng trễ hẹn là được, mình phóng dép à. "ánh mắt nguy hiểm".

      Xóa
    3. =]] không sao không sao~ dù gì nhột thì ta nghĩ là nàng nhột hơn ta nga~

      Việc nhớ thì.. ta uống phải Vong tình thuỷ nên quên hết tình yêu rồi ( ´ ▽ ` )ノ

      Xóa
    4. A, nàng đã nhiễm bệnh của ta rồi nga, (nói túm lại là vừa nổi da gà vừa viết)
      P/s: Ta hận ứ thèm chơi với Thánh nữa nhưng ta muốn nói một điều, Tomomi nằm dưới nga, hay nằm trên nhỉ? Ta thấy mặt nhỏ đó "nai" lắm a rất dễ mần thịt nhưng cái màn kiss vừa rồi thì thật không biết nói sao nữa.

      Xóa
    5. Gọi là có qua có lại không phải là nhiễm bệnh chi cả *cười đểu*

      A~ người không biết không có tội, sao nàng nỡ giận ta a~~

      Chiyuu theo tác giả muốn thì em ấy nằm trên =]]

      Thấy ẻm nai là bị lừa tình roài ( ´ ▽ ` )ノ

      Xóa
    6. Mới vừa rồi , thật ra là tháng vừa rồi, ta mới comm cho nàng cái dài nhất ấy mà bảo là không biết "mà thật ra cũng không biết thiệt"
      Cơ mà Chiyuu tức giận nhìn rất công a, ta thấy rất khó phân ra ai công ai thụ a

      Xóa
    7. Thay tên đổi họ thế làm sao ta biết nàng là ai a *thở dài*

      Để ta đánh dấu lên người nàng để sau này dễ nhận biết *xoắn tay áo* Lột đồ ra cho ta đánh dấu nào~



      Đùa chút thôi *hắc hắc*

      Chiyuu có thể nói là một Yandere chính hiệu, trông nhược vậy thôi chứ máu lên thì dữ dội lắm nga ( ´ ▽ ` )ノ Mà Tomochin Tsundere vậy nằm dưới là phải roài =]]

      Xóa
    8. Nàng mà đụng một ngón tay lên người ta là nên đặt chỗ trong heaven đi là vừa.
      Hắc hắc mà ta lột đồ nàng không chừng

      Hắc hắc, mình vẫn còn hãi hùng cái cảnh bạn Chiyuu đứng lên tuyên chiến với người dẫn chương trình mới trong AKB, cơ bản là từ sau ta thấy rất thích nàng ấy đó a

      Xóa
    9. Thánh nhập cư ở trên đấy rồi mà =]]

      Đùa chớ động vô bị bắt chịu trách nhiệm gì thì khổ ~

      =]] a~ đáng nhớ đáng nhớ, trông bực bội đáng yêu chệt luôn (≧∇≦)

      Xóa