Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Ba, 1 tháng 7, 2014

[Fanfic][Edit] Bốn mùa - Chương 7


mém tí lại quên _(´ཀ`」 ∠)_







Chương 7 - Đứa con đầu tiên

















Haruna lần đầu tiên bị động thai là trước ngày thi. Sau khi Haruna đã say giấc, Yuko cũng đến ngủ theo, sợ làm Haruna giật mình, không thể làm gì khác hơn cuộn người nằm cứng ngắt ở đó.


Lời của bác sĩ nói lúc sáng còn quanh quẩn bên tai. "Thống kê và giá trị trung bình bị lệch nhiều so với bình thường." Cho nên động thai là có thể xảy ra. Thường khi có thai lần đầu, động thai đều xảy ra ở tuần 15, Haruna có cảm giác lúc tuần thứ 12. Yuko trong bóng đêm cố gắng nhớ lại các tài liệu sản khoa mình đã xem: Thai nhi sẽ náo động ở tử cung rất sớm, chỉ do có thai thời kỳ đầu đứa trẻ còn nhỏ, cho nên không cảm giác được. Trước và sau 15 tuần thai nhi mới trưởng thành đủ cho người mẹ cảm giác được động thai.


Nếu như thể tích của thai nhi ở tuần 12 là bình thường, vậy, Haruna cảm thấy động thai, rất có thể là do động thai rất kịch liệt.
Tác giả: Yuuchan lo lắng chính là lần đầu có thai, động thai quá mạnh sẽ dễ bị sảy thai.


"Có thai Ketone và lượng tiểu cầu thấp hơn bình thường, tế bào bạch cầu hơi cao" Yuko nhớ lại báo cáo Sản kiểm, ". . . Nước ối ít, và. . ."


"Nè, NyanNyan."


Yuko xoay người kéo kéo tay Haruna.


Haruna nhẹ kêu một tiếng, quay lại cầm lấy tay Yuko.


"NyanNyan, hôm nay có cảm thấy đau bụng không? Có xuất huyết không?"


Haruna vươn một bàn tay khác dụi mắt, giọng vẫn còn chưa tỉnh ngủ, nói: "Ừm. . . không có."


"Thật sự không có?" Yuko lo lắng hỏi thêm một câu. Rất sợ Haruna có thể lo cho kì thi của mình mà giấu diếm.


"Thật." Haruna vẫn dùng giọng mũi mơ màng trả lời, "Ngày mai Yuuchan thi, giờ này sao còn chưa ngủ?"


"Tớ có chút. . . khẩn trương a. Ha ha" Không muốn Haruna lo lắng, Yuko không thể làm gì khác hơn là nói chủ đề khác trả lời cho có, cũng hên ngày mai là kỳ thi.


"Ngốc quá." Haruna nhắm mắt nhích đến gần Yuko, đem Yuko ôm vào lòng.


Sau khi có thai trên người Haruna có một mùi giống như sữa. Yuko thích mùi này, đem đầu cọ vào lòng Haruna hít sâu một hơi.


"NyanNyan." Bỗng nhiên Yuko nhớ tới cái gì đó.


"Hửm?"


"Sáng mai, không cần dậy sớm làm điểm tâm cho tớ đâu."


"Tại sao vậy?"


"Căn-tin bên Đại học Y Khoa Bunkyo có món điểm tâm là cơm Mentaiko siêu nổi danh, tớ đã hẹn với Miichan và Sae nhân lúc đi thi kế bên nó nên muốn qua ăn thử."


Phòng thi không ở Trung Tâm Đại học Y Khoa mà ở Trường Bunkyo. Cho nên Yuko phải đi sớm để đón xe lửa.


"Ế? Yuuchan thích cơm Mentaiko á?"


"Nổi tiếng mà. Nên muốn ăn thử."


Yuko vui mừng vì lúc này là đêm tối, nếu không vẻ mặt lúc nói dối của nàng chắc chắn sẽ bị nhìn thấu. Kỳ thật chỉ là xuất phát từ lo lắng không muốn Haruna sáng sớm như vậy phải thức dậy. Còn trường Bunkyo có cơm Mentaiko hay không thì có quỷ mới biết, Yuko chỉ thuận miệng bao biện một lý do mà thôi.


Sáng sớm hôm sau 6 giờ 40 phút, phòng chuẩn bị, thư viện Đại học Y Khoa.


"Tớ làm sao biết được sáng ngày thi toàn bộ cửa hàng tiện lợi quanh đây đều bị mua hết điểm tâm a."


Người nói câu này đương nhiên là Yuko. Trước đó mang hy vọng của mọi người đi vòng vòng mua điểm tâm, kết quả quả nhiên là thất sách nghiêm trọng, gần như các cửa hàng tiện lợi đều bị người khác mua hết điểm tâm, cho nên lúc Yuko đến thì chỉ còn ngăn tủ trống không. Đồ ăn vặt trước khi thi cử như Chocolate cũng biến mất hết chơn.


". . .Cậu cũng không phải là người mới đi thi lần đầu tiên, không hiểu phải mang Chocolate và đồ ngọt đến à?" Miichan nhìn Yuko.


"Kỳ thi quan trọng như vậy cậu nên để cho Haruna làm điểm tâm a, chí ít cũng để cậu ấy cho cậu động lực a." Sae nói.


"Tớ rất lo cho Haruna a." Yuko lấy tay gãi gãi đầu nói.


"Động thai tuần 12 cũng không phải chưa từng xảy ra. Chỉ cần không đau bụng và xuất huyết cục là được, Yuko cậu không cần lo lắng quá." Sae nói.


"Cho nên tối đêm qua cậu không ngủ mà toàn nghĩ đến vấn đề này à?" Miichan hỏi.


"Ừa. Tớ nghĩ tới lượng progesterone, tiểu cầu, bạch cầu, nước ối vân vân. . ." Yuko nói, "Tóm lại tớ có dặn cậu ấy nếu như hôm nay bị đau bụng hay xuất huyết hay bất cứ dấu hiệu lạ nào thì phải lập tức gọi cho baba và Takahashi."


"Vái ông bà địa kỳ thi hôm nay ra nhiều đề phụ sản." Miichan vừa mở túi vừa đâm thọt, "Cái đó vái cho Yuko, nếu như chúng con thi vào khoa phụ sản, thì chúng con không cần phải thi chi cho mệt, vào thẳng đại học Sao Hỏa cho rồi."


"Tớ còn mang cả đồ ăn này." Miichan bắt đầu lục lọi túi xách lục lọi túi tiền.


Yuko và Sae trừng Miichan, hận không thể dùng ánh mắt bào sạch túi tiền của nàng.


Cuối cùng Miichan móc ra một thỏi Chocolate Meiji bọc giấy bạc cộng thêm 3 lon nước ép cà chua. Phần chocolate đó không làm được gì nhiều, chỉ bổ sung tâm trạng một chút, Yuko đem 3 lon nước ép cà chua nuốt sạch luôn.


"Cậu phải giả bộ mình đã ăn 3 phần cơm Mentaiko." Tiến vào sân thi, Sae và Miichan nói với Yuko.


"Nếu như cái vừa uống là xì dầu chứ không phải nước ép, thì tớ có thể diễn đạt một chút. . ." Yuko cười khổ.
*Tác giả: Bởi vì điểm tâm sáng thường được rưới xì dầu, nên Yuko bảo nếu như uống xì dầu thì có thể diễn đạt hơn.


Cho nên buổi sáng ngày thi đầu tiên, Yuko dựa vào một miếng Chocolate nhỏ cùng 3 lon nước ép cà chua mà chống đỡ.


Việc này là bí mật của Yuko. Haruna đến nay còn tưởng ngày thi đầu tiên của Yuko là ăn cơm Mentaiko.


"Hà hờ... kỳ thi cuối cùng cũng xong~~ " Buổi tối ngày thi thứ 2, Yuko cảm khái như một ông chú. <= khó diễn tả :v


"Cậu đã về rồi." Haruna chạy ra cửa, mỉm cười tháo bao tay cùng khăn choàng cho Yuko.


"Hôm nay cậu khỏe chứ?" Yuko tiến vào phòng, ngồi xuống trước mặt Haruna.


"Tốt lắm." Nhìn Yuko ngồi* trên Tatami như ông chú**, Haruna cười.
*箕坐: tra gg nó ra thế này 
**Tác giả: Là kiểu ngồi vô cùng tùy tiện và thô lỗ. Nữ sinh thông thường sẽ không ngồi như thế, nhất là khi mặc váy.


"Hôm nay con có động. Yuko có muốn nghe thử không?" Haruna kéo tay Yuko, đặt lên trên bụng mình.


Haruna thích tay Yuko đặt lên bụng nàng. Làm như vậy dường như có thể cho Yuko một chút tự tin.


"Là papa Yuko đó." Haruna luôn nhấn mạnh với Yuko như thế.


Haruna rõ tính cách của Yuko, hiểu rõ có vẻ lúng túng và xấu hổ với đứa bé, không biết nên làm sao cho phải. Vì vậy muốn đem tâm tình của mình truyền đạt cho Yuko hiểu.


Ở trước mặt Yuko không có nhắc đến. Sau khi Yuko vắng nhà thì Haruna sẽ lặng lẽ nói chuyện của Yuko với đứa bé.


"Nhìn papa giống như một con sóc chuột, có một đôi mắt màu xám nâu. . . papa đọc sách rất hay a. . . đối xử với mẹ cũng rất tốt. . ."


"Mẹ thích Korisu papa nhất."


Đương nhiên, lời này tuyệt đối không thể nói với Yuko! Không thể để nàng kiêu ngạo!


Yuko vuốt ve chiếc bụng đã dần to ra, cúi đầu đến nghe.


Và tuy rằng Yuko đối mặt với đứa bé có chút xấu hổ, nhưng mỗi khi Yuko dán tai mình lên bụng thì, vẻ mặt lập tức sẽ trở nên rất tập trung. Chờ đến khi đứa bé động thì trên mặt liền nở cười ngây ngốc, khiến người khác rất muốn véo má nàng.


Nhìn Yuko đem đầu đặt lên bụng hơn nửa ngày không có động tĩnh gì, Haruna vỗ vỗ đầu nàng.


Kết quả phát hiện nàng đang ngáy ngủ.


"Đã ngủ rồi à. . . chắc đã mệt lắm."


Đỡ vai Yuko, Haruna để Yuko nằm xuống, nhẹ nhàng đắp chăn cho nàng.


Mở đèn ngủ, tắt đèn phòng. Haruna im lặng nhìn dáng vẻ ngủ say của Yuko. Đã lâu không thấy Yuko ngủ say đến vậy. Luôn cảm thấy nàng cả đêm đều ngủ không được ngon.


Trước khi công bố kết quả thi, xin hãy nghỉ ngơi cho thật tốt.


Yuko đang ngủ mê, nhích đầu đến bên cạnh Haruna.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét