Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Năm, 11 tháng 9, 2014

[Fanfic][Edit] Bốn mùa - Chương 16


#sếch #trướcmặttrẻnhỏ #phụhuynhmấtnết

Pass: Số hạt được đính trên chiếc váy tốt nghiệp của Acchan?
Hint: đùa đấy :v







Chương 16 - Yaezakura rơi.
























Em bé được bao nhiêu tháng thì sẽ biết ghi nhớ?


Yuko nói chuyện nàng nhớ sớm nhất là trước khi 1 tuổi. Haruna nói chuyện nàng nhớ là sớm nhất là 753* lúc nàng 3 tuổi.
*Nó là một nghi thức truyền thống và cũng là lễ hội của Nhật dành cho các bé gái 7-5-3 tuổi, và các bé trai 3-5 tuổi.


Cũng có hỏi bạn bè, câu trả lời cũng không sai biệt lắm. Miichan nói chuyện nàng nhớ sớm nhất là tình cảnh cả gia đình loạn cào cào lúc em trai được sinh ra, Tomo~mi nhớ lúc mình 1 lẻ 2 tuổi lần đầu tiên ra cửa ăn cơm với cả nhà, Takahashi nhớ lúc 1 tuổi lần đầu tiên xem tivi.


Sau khi Yuuna 5 tuổi, Haruna hỏi chuyện nó nhớ nhất là chuyện gì.


Yuuna nói, còn nhớ cảnh tượng dọn nhà trước khi sinh nhật 1 tuổi, mẹ ôm nó ngồi lên xe, papa ngồi bên cạnh, ngoài cửa sổ là bầu trời màu xanh lam, nắng xuyên xuống cây anh đào lấp lánh phát sáng.


"Vậy. . . Yuchan không nhớ nhà ở Tateyama?" Haruna hỏi.


"Hình như. . . không nhớ rõ." Yuuna lắc lắc đầu.


Haruna hoài nghi đáp án này. Bởi khi Yuuna nói ánh mắt lóe ra một chút tinh nghịch, giống như con sóc chuột kia mỗi lần nói lời khiến người khác xấu hổ.


Ma. . . biết giữ bí mật chính là dấu hiệu của trưởng thành. Haruna nghĩ. Tóm lại, vấn đề này cũng nhàm chán.


Ký ức ban sơ của Yuuna là, một ngày chạng vạng tháng 5 khi nó sắp tròn 1 tuổi.


Khi đó đồ đạc trong nhà còn chưa dọn đi hết. Liên kết với ký ức của Yuuna thì căn phòng có chút chật chội, phòng ngủ không có giường, vây quanh chiếc nôi chính là cánh cửa trượt màu xanh nhạt, mẹ sẽ lấy chăn bông ra từ trong đó.


Bên cạnh giường là cái bàn nhỏ của Korisu papa, trên đó còn có một chiếc đèn nhỏ, nó sẽ phát ra ánh sáng màu vàng. Nhưng mà Korisu papa rất ít làm việc trên chiếc bàn đó, càng về sau, trên chiếc bàn nhỏ toàn là để sữa, tã và chồng quần áo của mình.


Yuuna dùng khứu giác để cảm nhận thế giới này. Quần áo được giặt sạch sẽ tản mát ra mùi xà bông nhàn nhạt, khi mẹ ôm mình thì sẽ có mùi sữa ấm áp, phòng tắm có mùi xà phòng và dầu gội đầu, và cái mùi trên người Korisu papa rửa thế nào cũng không sạch. . . mùi của phòng thí nghiệm[Cái này là Korisu papa nói].


Buổi chiều tháng 5, Yuuna nhớ mình đang ngủ trong nôi —— chính xác là đang ngủ, ý thức của mình đã tỉnh dậy, nhưng chỉ nằm ở trong nôi nhìn bốn phía.


Hình như là một buổi chiều thứ bảy. Mama Haruna sau khi gấp quần áo xong, không có mở cửa ban công. Ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào, tạo lên một chiếc bóng đen trên chiếu Tatami. Mùa hoa anh đào Yoshino* đã kết thúc, cơn gió ấm thỉnh thoảng thổi đến những cánh hoa Yaezakura mỏng manh, điểm lên Tatami một vài sắc tím hồng. Trong không khí có một mùi nhàn nhạt, Yuuna chưa từng ngửi được mùi vị nào quá ngọt.
* http://vi.wikipedia.org/wiki/Anh_%C4%91%C3%A0o_Yoshino
** http://collagenyenyazuya.blogspot.com/2013/11/hoa-anh-ao-co-yaezakura.html 


Trên hành lang ngoài phòng ngủ, Korisu papa dường như đang hôn mẹ. Yuuna nhớ mẹ ôm mình sẽ nhẹ nhàng vuốt lưng, khác với Korisu papa.


Korisu papa mút lấy đầu ngực mẹ. Yuuna chưa đầy tuổi nhìn tình cảnh đó có hơi kinh ngạc, dù sau cái chỗ ấm áp, dẫn sữa đó là chỗ của mình, chí ít là Yuuna nghĩ thế. Nhưng Yuuna cũng không cảm thấy tức giận, cũng không khóc lên như lúc thấy đói hay tã ẩm ướt.


Korisu papa dịu dàng mút đầu ngực mẹ, dịu dàng như lúc bồng mình, mà dường như càng dịu dàng hơn lúc bồng mình —— Yuuna nhớ, mỗi ngày trước khi đi ngủ Korisu papa đều sẽ hôn mẹ, gương mặt mẹ sẽ ửng hồng, có lẽ là dịu dàng như vậy.


Không, hình như càng dịu dàng hơn nữa cơ.


Yuuna lặng lẽ trở người, mẹ và Korisu papa không có phát hiện.


Ánh hoàng hôn bao quanh mẹ, vẽ lên một viền thân tuyệt đẹp, mama Haruna ôm lấy Korisu papa, nhẹ nhàng hôn lên mái tóc nâu và trán papa, tấm lưng tựa vào tường chậm rãi trượt xuống. Môi của Korisu papa rời khỏi ngực mẹ, hôn lên môi mẹ.


Yuuna nhớ rõ hai bàn tay mẹ vòng qua cổ papa, ôm lấy papa. Nụ hôn kéo dài, Korisu papa dịu dàng hôn mẹ, cánh tay từ ngực mẹ trơn trượt xuống bụng dưới, trơn trượt xuống nơi Yuuna không nhìn thấy. Lúc hai đôi môi rời nhau, trong miệng mẹ phát ra tiếng rên rỉ dễ nghe.


Không giống với giọng nói khi trò chuyện cùng mình, không giống với giọng nói khi hát ru mình ngủ. Tại thời khắc này, Yuuna hiểu ra một lý lẽ vượt tuổi thường, tiếng rên rỉ này của mẹ, chỉ thuộc về một mình Korisu papa.


Cơn gió muộn thổi lên bức rèm trắng, điểm thêm chút màu hồng nhạt của những cánh hoa Yaezakura chao lượn rơi. Nằm giữa đầu gió ấm áp, Yuuna từ từ chìm vào giấc ngủ.


. . .



Yuko còn nhớ buổi chiều hôm đó, hai bàn tay nàng đang run rẩy cởi chiếc áo trong của Haruna ra thì gió thổi cánh hoa Yaezakura đến cạnh chân nàng.


Yuuna đã cai sữa được khá lâu. Yuko nhớ rõ khi nàng vừa cởi chiếc áo ngực Haruna ra thì, đôi mắt ướt át của Haruna nhìn mình cùng mùi sữa nhàn nhạt tỏa ra, hồng sắc như cánh hoa Yaezakura.


Đã rất lâu rồi không làm chuyện đó cùng Haruna, phải nói là trước khi biết tin Haruna có thai. Lúc Haruna không thể xuất huyết cũng không tiến thêm một bước nào ngoại trừ hôn môi. Sau khi sinh Yuuna, vì thời kỳ Lactation* nên cũng cố gắng không động đến Haruna.
*Ngực tiết sữa. http://en.wikipedia.org/wiki/Lactation


Thế nhưng, nàng rất muốn Haruna. Từ khi bắt đầu đã rất muốn rất muốn, muốn đến nỗi não như bùng nổ. Mỗi lần thấy Haruna cho Yuchan bú sữa, đều nhịn không được mà nghĩ đến mấy chuyện kỳ quái.


Ức chế muốn được xoa ngực Haruna, hôn và mút lấy ngực nàng, muốn vuốt ve thân thể nàng, muốn làm chuyện xấu hổ. . .


Còn muốn cùng Haruna làm rất nhiều rất nhiều chuyện. . .


Hôn lên má Haruna, bỗng dưng bị Haruna ôm lấy mặt. Đôi mắt ướt át của Haruna muốn lẩn trốn.


"Yuuchan. . ."


Vừa ngọt ngào vừa bi thương, như muốn khóc ra. Muốn nói gì đó, thế nhưng, lại không có nói.


Kéo hai tay Haruna vòng qua thắt lưng của mình, Yuko nhẹ nhàng nhướn người đến cổ Haruna, mút vành tai của Haruna, nhẹ nhàng nói bên tai nàng: "Rất yêu Haruna. . . vẫn luôn yêu Haruna."


Haruna dịu dàng ôm lấy thắt lưng Yuko. Gần đây, Yuko hơi gầy.


"Sẽ yêu tớ. . . chứ? . . ."


"Luôn luôn yêu Haruna nhất. . . " Hai bàn tay Yuko phủ lên ngực Haruna. Bộ ngực ấm áp mềm mại ngoan ngoãn nằm trong lòng bàn tay nàng, "Tớ có thể may mắn. . . có được cậu không?"


Đôi nhãn cầu xinh đẹp màu xám tro như cướp mất hô hấp của Haruna. Haruna xấu hổ nhắm mắt lại.


Yuko hôn lên môi Haruna.


Haruna còn nhớ rõ, hôm đó trên hành lang chính là đồ lót màu trắng dưới thân, phiêu lượn rơi lên đó là cánh hoa Yaezakura hồng nhạt.


Khi Yuko cởi bỏ áo lót của nàng thì nàng rất muốn nắm lấy tay Yuko.


Có rất nhiều điều muốn nói với nàng, có rất nhiều chuyện muốn hỏi nàng, nhưng đều nghẹn ở họng, không biết nói ra như thế nào.


Lúc Yuko cởi quần áo của nàng xuống động tác rất nhẹ nhàng, hình như sợ làm Yuuna thức giấc. Nghĩ đến đây, trong lòng lại có một chút ấm áp và chua xót.


Muốn được người con gái có đôi mắt màu xám tro này chạm đến, muốn được người có hình dáng đạp xe trông rất ngầu này chạm đến, muốn được đôi tay dịu dàng luôn chăm sóc bảo vệ mình này chạm đến. . . thế nhưng. . .


Haruna vẫn rất sợ Yuko ghét bỏ. Mặc dù Yuko chưa từng ghét bỏ nàng, nhưng nàng luôn có một nỗi sợ như vậy.


Muốn nói cho Yuko biết, muốn nghe nàng nói một câu an lòng, nhưng không biết làm sao để mở lời.


Lúc đầu của con sóc chuột này chạm vào ngực mình thì, cố lấy dũng khí, ôm lấy mặt nàng. Nhưng lời không đi ra khỏi miệng, lại mất đi dũng cảm .


Nhưng con sóc chuột này giống như hiểu tâm tư của nàng, liền bày tỏ "Tớ yêu Haruna".


Haruna cũng yêu Yuko.


Một lời như vậy cũng không thể nói ra khỏi miệng. Thế nhưng trong nụ hôn này, nàng đã hiểu vì sao.


"Có đau không? Nếu đau phải nói cho tớ biết a."


Haruna còn nhớ rõ khi nói những lời này thì đôi mắt xám tro của Yuko, dịu dàng, yêu, luyến tiếc, dục vọng. . . Haruna không có cách nào phân rõ những tình cảm ở trong đó.


"Yuuchan. . ."


Cơn gió muộn ấm áp thổi lên bức rèm trắng, phiêu lượn vào phòng chính là những mảnh hồng nhạt của cánh hoa Yaezakura.




——-——-——-——-——-——-——-




:v từ từ tiếp nhé, mình mất raw bộ này rồi.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét