Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014

[Fanfic][Edit] Hội chứng SM - Chương 7



Không pass, nhưng có cảnh SM






Chương 7























——————————————————




Ánh tà dương sắp chìm xuống.


Mariko cầm điện thoại di động chơi, Oshima vẫn chưa liên lạc với nàng. Trời sắp tối rồi, nếu Oshima thật sự không liên lạc với nàng, chỉ có một khả năng —— 


Nàng không định đến đây.


Ngón tay thon dài của Mariko vẽ một vòng quanh điện thoại, Mariko cầm chìa khóa xe, thay giày cao gót đi ra cửa.


Mục tiêu là gặp Oshima ở hộp đêm, Mariko vừa lái xe vừa gọi điện cho Oshima. Ngoài dự liệu, đầu dây bên kia không có hồi âm. Mariko tháo ống tai nghe điện thoại, xoay kính xe xuống. Gió lạnh buổi chạng vạng tiến đến, thổi loạn mái tóc Mariko, Mariko mở chiếc túi da ra, lấy một gói thuốc lá từ bên trong.


Dừng lại trước đèn đỏ, Mariko châm thuốc. Rít vài hơi, bàn tay cầm điếu thuốc thò ra cửa sổ gõ đầu thuốc cho tàn rơi xuống đất. Đã qua giờ tan tầm, ngã tư đường không đông đúc lắm. Mariko ấn mở loa, vặn đến mức lớn nhất. Tài xế của chiếc xe bên cạnh liếc qua nhìn, Mariko liếc hắn một cái, chậm rãi chờ đèn đỏ biến mất.


Đèn đỏ chuyển sang vàng, những chiếc xe trước mặt chậm chạp di chuyển, tiến về khoảng không đằng trước. Mariko búng ngón tay, tàn thuốc bay đến cửa sổ xe của chiếc xe bên cạnh, tàn thuốc bắn mặt hắn, đụng vào sau đó rơi lên chiếc tây trang của hắn.


"A!" Hắn che mặt, cuống quít phủi tàn thuốc đi, "Cô làm cái gì thế!"


Mariko diện vô biểu tình nâng kính xe lên, khi đèn đỏ hạ xuống đèn xanh, nàng tăng tốc đuổi kịp những chiếc xe phía trước.




——————————————————




Đại khái 8 giờ tối xe đã đến hộp đêm, ánh tà dương hoàn toàn chìm mất sau thành thị, màn đêm buông xuống rồi. Mariko ngừng xe, vừa mới đẩy cửa xe, phát hiện trước mặt có một mỹ nữ dáng người không tệ, đang ôm vai vô cùng thích thú chào hỏi nàng.


Quen?


Không quen.


Mariko suy nghĩ một chút, cánh tay khoát lên cửa xe, cười hỏi nàng: "Muốn đi đâu không?"


Mỹ nữ đi đến cửa sau, mở cửa chui vào.


Hai người đến một khách sạn gần đó, Mariko thuê một phòng, cầm lấy chìa khóa đi vào thang máy.


"Chờ một chút." Có người đưa tay cản cửa, Mariko ấn mở thang máy, có một người đang đỡ một người con gái say rượu tiến vào.


Có lẽ là uống say, cúi đầu nhìn không rõ mặt.


Mariko nhìn bóng lưng của nàng cảm thấy rất quen, nháy mắt một cái, lập tức nhận ra.


"Ê." Mariko vỗ vỗ vai tên đàn ông đang đỡ nàng.


Người đó quay đầu lại, Mariko ném một bạt tay vào mặt hắn, kéo người say rượu hắn đang đỡ trên vai vào lòng.


Đối phương chưa kịp tức giận, Mariko đã mở miệng trước: "Tôi tố cáo anh sử dụng GHB*."
*Gamma-hydroxy butyrate là chất ức chế thần kinh có chứa chất an thần và gây mê, thường xuất hiện dưới dạng chất lỏng không màu, không mùi, vị đắng và mặn mặn, được bán trong những chai lọ nhỏ. Khi pha vào thức uống thì khó nhận ra được. Nó cũng xuất hiện dưới dạng bột màu trắng hoặc màu lợt hoặc dạng tinh thể, nhưng thường được bán dưới dạng chất lỏng có màu để phân biệt với nước.
P/s: Các chị em chú ý nhé.


Oshima nhắm mắt tựa trong lòng Mariko, yếu đuối trượt xuống đất.


Mỹ nữ đứng trong góc vẫn cười, nhìn tên kia không cam lòng rời khỏi thang máy.


"Cười cái gì?" Mariko hỏi nàng.


"Em biết chị không nhớ em, nhưng mà, em và chị từng lên giường với nhau a." Mỹ nhân ấn thang máy xuống tầng trệt, tựa vào cửa thang máy nhìn nàng, "Chị đã cứu em, nhớ chưa?"


"À!" Mariko nhớ ra.


Quả thật từng có, cũng giống như tình cảnh ngày hôm nay. Nàng nhớ mình hôm đó khá là đứng đắng không có giở trò với đối phương, đến hôm sau đối phương hoàn toàn tỉnh dậy mới lên giường cùng nhau.


"Xin lỗi, mới nhớ ra."


"Không sao, tất cả chỉ là tình một đêm, nhớ rõ ràng để làm gì." Người con gái nhún vai, "Chị biết đứa trẻ này?"


"Biết."


Người con gái cười, ý vị thâm trường(Ý nghĩa sâu xa): "Làm sao biết?"


Mariko hiểu ý tứ của nàng, quay mặt về nàng, nở nụ cười tương tự: "Vì biết từ trong ra ngoài."


"A —— " Mỹ nữ gật đầu, "Chị biết em đang nghĩ cái gì không?"


Mariko cười rộ: "Em nói xem?"


(Đoạn này có cần giải thích không nhỉ.)




——————————————————




Mariko ngồi chéo chân trên ghế, nhìn người con gái ghé vào người Oshima, liếm cổ nàng. Giày cao gót đá mất trật tự ngoài cửa, bên giường là hai chiếc áo khoác. Mariko nhìn chiếc áo lót tinh xảo của người con gái kia, nhìn chiếc áo lót bao lấy đôi ngực trắng nõn mịn màng. Người con gái quay đầu đáp lại ánh mắt của Mariko, bỗng cười rộ lên: "Cùng đến đi a."


Mariko chỉ tựa lưng vào ghế ngồi: "Hai người chơi trước."


"Ừm, được rồi."


Người con gái cởi cúc áo Oshima, giúp nàng cởi đồ lót. Phía dưới là chiếc váy ngắn bằng vải mỏng, cởi ra khá đơn giản, rất nhanh Oshima đã trần trụi nửa người, hai người con gái lỏa lồ ở trên giường triền miên lưu luyến, da thịt kề lên nhau, mơ hồ còn nghe được tiếng đầu lưỡi liếm lên da thịt.


Oshima chỉ hôn mê, thân thể nàng vẫn còn cảm giác. Người con gái liếm bụng dưới của nàng, móng tay cách miếng vải mỏng quét vào nơi riêng tư nàng, thỉnh thoảng bắt lấy ngực nàng mà xoa. Oshima dần có cảm giác, nhẹ rên rỉ ra ngoài miệng.


"A. . ."


Mariko đứng dậy, cởi quần áo đi đến. Người con gái vươn tay đến nàng, Mariko dắt tay nàng ngồi xuống, ôm thắt lưng nàng cùng nàng hôn môi. Người con gái tháo chốt dây nịt trên chiếc quần jean của nàng, vừa hôn môi vừa giúp nàng cởi.


"Dáng người giữ gìn thật tốt." Người con gái vuốt bắp đùi nàng, "Chị luyện Yoga à?"


Mariko nắm lấy tất chân của người con gái kéo giãn nó ra bắn nàng một chút, người con gái khẽ kêu một tiếng, nhăn mi oán giận: "Đáng ghét."


"Đáng ghét? Không phải thích sao?" Ngón trỏ của Mariko nhẹ nhàng ma sát lên mặt nàng, "Tôi nhớ em là M."


"Trước đây thôi." Người con gái cười, hôn lên ngón tay nàng, "Lúc trước từng giao du với một người bạn gái vô cùng dịu dàng, từ từ hết luôn."


"Ừ —— " Mariko cười cúi đầu xuống, đột nhiên nắm tóc nàng kéo, kéo nàng ném xuống đất.


"A!" Người con gái đau đớn kêu to, "Chị làm gì?"


Mariko rút thắt lưng, mạnh đánh lên người nàng.


"Dừng lại! Dừng lại!" Người con gái ôm đầu liên tục lui về sau, Mariko vẫn tiếp tục, vẫn đánh đến nàng không thể lui nữa, co rút ở góc tường không ngừng kêu khóc, "Đừng đánh! Đau! Đau quá!"


Mariko không chút nào nương tay, vết đỏ trên người nàng càng ngày càng nhiều, tiếng khóc từ từ trở nên kỳ quái, dần dần biến thành thở dốc, biến thành rên rỉ sung sướng.


"Ha. . . a. . . đừng ngừng lại. . ."


Mariko ngồi xổm xuống, nắm cằm người con gái để nàng nhìn mình. Trong đôi mắt ướt át tràn đầy nhục dục, tràn đầy ngọn lửa khát vọng.


"Thế nào?" Mariko cười, hỏi nàng.


Người con gái nắm lấy vai nàng: "Đừng dừng lại. . ."


Đó là thứ lẩn trốn trong cơ thể nàng, nàng và bản tính trời sinh đó, vĩnh viễn sẽ không biến mất.


Mariko cúi đầu hôn môi cùng nàng, cởi áo ngực nàng, lúc dây đeo trượt xuống đụng phải vết thương trên cánh tay nàng, người con gái kêu lên một tiếng, càng thêm hưng phấn hôn môi cùng Mariko.


"Ô. . ." 


Oshima nằm trên giường rên rỉ một tiếng, lảo đảo ngồi dậy. Mariko quay đầu lại, nhìn thấy nàng cau mày ôm cổ họng, cánh tay chống lên giường, gập người liên tục ho khan.


"Ồ, tỉnh rồi à." Mariko gọi nàng, "Yuko."


Oshima xoay qua, ánh mắt vẫn còn đang mơ hồ.


Mariko mỉm cười nhìn người con gái dưới thân: "Chúng ta quay lại giường thôi."





——————————————————





Tác giả: Chuyện là vầy, Nữ vương giống hay không giống S, các ngươi tự quyết, về phần đúng hay sai, ta quyết.



Phế Sài chuyển "Mỹ nữ" sang "Nữ nhân" từ đoạn giữa trở xuống nên mình edit thế nhé _( :3」 ∠)_
_( :3」 ∠)_ lại chap sau mới là màn chính~




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét