Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2014

[Fanfic][Edit] Một hồi xuân - Chương 10










Chương 10























Ngày hôm sau hoa anh đào càng nở rộ hơn, gian thương nhỏ con nói có lẽ hôm sau còn tiếp tục nở rộ nữa. Mariko tựa lưng vào quầy, nhìn ba chữ 【Một mùa xuân】 trên bảng hiệu.


"Đó là gỗ anh đào từ thời Heian a." Gian thương nhỏ con cười hì hì nói cho nàng biết.


"Lâu đến vậy?" Shinoda không tin tưởng lắm.


"Cây anh đào trong sân cũng sống sót qua thời Heian mà." Gian thương tiếp tục cười, "Có thấy vết đao thương trên thân cây không, lúc đó nơi này bị tấn công rất thảm a."


Shinoda xác thực đã nhìn thấy qua. Bởi vì trải qua một khoảng thời gian khá dài, cho nên những nơi gần vết thương đều đã phát triển, những nơi lồi lỏm đó là nơi Shinoda nhiều lần bám vào. Tuổi của vết thương này khá lâu, việc đó Shinoda biết.


Nhưng mà đáng tiếc, tên gian thương này nhất định là đang gạt người.


Từ thời Heian đến giờ, hơn một nghìn năm. Cây anh đào hơn một nghìn năm nên như Miharu Takizakura* ở Miharu** a, nở bừng như một thác nước hoa anh đào —— hai cây anh đào trong sân hiển nhiên không đủ tư cách.
*Tên cây anh đào.
**Tên thị trấn, ở Fukushima.
Có thể gg để biết nó nở bừng như một thác nước là như thế nào (˶′◡‵˶) 


"Cô không tin tôi!" Tên gian thương kêu to lên, "Thật sự là từ thời Heian a! Thời Heian!"


"Ờ~ ờ~ " Một lát sau, "Chủ quán đời trước nói cho cô nghe?"


"Thời Heian!"


Shinoda để mặc: "Ờ~ "


"Thời Heian!"


Mãi đến bữa trưa tên gian thương nhỏ con vẫn còn tức giận, người đưa cơm đến chính là Kojima.


"Khách nhân, cây anh đào trong sân thật sự là từ thời Heian đến giờ." Kojima buông bàn ăn, "Cô không tin Yuko, có thể tin tôi."


Shinoda cười một cái.


"Quán này được mở từ thời Heian, hôm chủ quán khai trương có trồng xuống sân hai gốc cây anh đào. Chủ quán là một cặp vợ chồng, cái cây trong sân cũng trở thành cây tình nhân." Kojima nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, "Lúc chiến loạn hai vị chủ nhân đã bị giết chết, đao thương được lưu lại từ lúc đó. Sau chiến loạn nơi đây trở thành phế tích, hai gốc cây anh đào cũng tức cảnh sinh tình, rất nhiều năm sau đó cũng không tiếp tục nở hoa."


Maeda đang ngồi bên cửa sổ, nghe vậy quay đầu lại. Kojima chậm rãi kể, Maeda cảm thấy chuyện xưa này không phải là thứ biên soạn lại.


"Sau đó làm thế nào hoa lại nở?" Maeda hỏi nàng.


"Mùa xuân của rất nhiều năm sau đó, có một đôi tình nhân đến đây, bọn họ đi đến phế tích này ban đầu vốn là để chia tay nhau." Kojima nói, "Hoa anh đào nhớ tới vị chủ nhân xưa, vì bọn họ mà nở hoa."


"Đôi tình nhân cũng hòa hảo đúng không."


"Phải." Kojima thu hồi ánh mắt, "Đôi tình nhân kia tìm lại được tấm bảng hiệu, rồi xây dựng lại phế tích này."


Shinoda cười: "Câu chuyện rất hay."


Kojima mỉm cười: "Cảm tạ."


"Nhân vật chính trong câu chuyện giờ ở đâu?" Maeda hỏi.


"Trước mắt hai người." Kojima nói.


Shinoda tin tưởng một nửa —— đây không phải là hiện tượng tốt. Tên gian thương nhỏ con thoạt nhìn chỉ là một vai quần chúng thôi, người lợi hại chính là vị phu nhân thoạt nhìn luôn không nguội không lạnh của tên gian thương kia.


Thật không xong, cho đến nay đều nhận sai đối thủ.


Kojima gập người với các nàng, đứng dậy chuẩn bị lui ra ngoài. Shinoda cũng đứng dậy theo nàng: "Chờ tôi một chút, đúng lúc tôi có việc muốn tìm tên nhỏ con kia."


"Tôi vẫn đang giận." Gian thương nhỏ con đang bưng trà lên, vẻ mặt tức giận xuất hiện trước cửa.


"Được rồi được rồi, một lát cô bảo tôi mua cái gì tôi cũng mua."


Gian thương tự hỏi nửa giây: "Vậy được."




——————————————————




"Tới đây, nói đi."


"Nói cái gì?"


"Không phải cô có việc muốn nói với tôi sao."


"Tôi chỉ muốn rời khỏi chỗ đó một chút thôi." Shinoda ngồi vào một bên, "Không cần lo lắng, cô bảo tôi mua cái gì tôi cũng mua mà."


"Tiêu rồi?" Vẻ mặt gian thương kinh ngạc, "Đêm qua cô đã làm cái gì!"


"Cút." Shinoda liếc mắt nhìn nàng, "Tôi không có làm gì cả."


Nói một câu "Chị biết" xong, sau đó không có làm gì cả. Không tiếp tục nói gì cả, cũng không làm việc gì. Có lẽ Maeda cho rằng mình đã bị từ chối, tuy rằng ý của Shinoda cũng không thực sự là từ chối.


"Không có cách nào tin tưởng mấy đứa trẻ được." Shinoda nói tiếp, "Sự nhiệt tình của đám thanh niên luôn rất dễ giảm đi, huống chi chúng tôi kém nhau mười tuổi."


"Tôi thấy cô bé rất nghiêm túc."


"Phải a, Acchan rất nghiêm túc." Shinoda gảy vòng tai, "—— lúc con bé nói câu đó."


Shinoda không xác định được Maeda nói thích có thể duy trì được bao lâu.


"Tôi muốn nghiêm chỉnh yêu đương một lần." Shinoda khẽ thở dài, vẫn là thần thái sáng láng nhưng nhìn qua có chút uể oải, "Nhưng mà tôi không biết dạng người nào có thể thích hợp với tôi."


Trong nháy mắt thần thái của gian thương trở nên lấp lánh: "Hỏi thần linh đi?"


"Lại nữa?"




——————————————————




Còn 2 chương, mọi người thong thả~ thong thả~ chờ nha _( :3」 ∠)_




7 nhận xét:

  1. Còn 2 chương mà kiu thong thả sao nổi ak :3 nguy cơ kết thúc mở cao ak mau mau bắt đầu yêu nhau đi ak mariatsu <3 cơ mà tên của Tổng 5 chữ @@ thế chắc người atsuko yêu trc đó ko phải minami -o- cảm ơn Thánh nhìu nhìu !!! Aja aja fighting <3

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đã nói tên Taka có 5 chữ thì sao lại không phải? =))

      Nhưng mà tốt nhất đừng phải, chưa ai ác như tên đấy, bịa lễ đường 눈_눈 đáng băm!

      Đùa thế thôi chứ mai hay mốt là làm luôn cho xong đó :D

      Xóa
    2. Yeah ! Sắp có fic đọc hura \(^.^)/ cơ mà fic này hơi ngắn nhỉ 12 chương T.T Tờ giấy atsuko ném lần đầu là 4 chữ mà tên taka và sama đều 5 chữ nên ko phải taka ak -w- thực tình trèo ko nổi có thể dùng thang ak @@ Thánh cố lên ~

      Xóa
    3. Σ(゚д゚lll) ờ đúng ha, tên Sama có 5 chữ nhỉ =))) mình nhớ nhầm thành 4....

      Tên của Minami cũng 5 chữ mà 2 chữ hán 3 chữ higa :3 Nhưng Yuko có bảo là 5 chữ Hán, nên chắc không phải là Takamina rồi :3 đáng mừng đáng mừng~

      Thật ra, cái cảm giác dường như tất cả mọi chuyện đều do thiên nhân sắp đặt, cái cảm giác đó.... gò bó và muốn nổi loạn bùng lên lắm~

      Việc Sama làm chính là việc đó :3

      Xóa
    4. ôi trời ạ, nhớ nhầm trên giấy là 4 chữ.... ra là 5 a... vừa xem lại X_X thật ngại quá

      T^T hjc, đầu óc...

      Xóa
  2. thông thả con khỉ, còn 2 chương à làm lẹ em ơi

    Trả lờiXóa
  3. "Mùa xuân của rất nhiều năm sau đó, có một đôi tình nhân đến đây, bọn họ đi đến phế tích này ban đầu vốn là để chia tay nhau." Kojima nói, "Hoa anh đào nhớ tới vị chủ nhân xưa, vì bọn họ mà nở hoa."
    "Nhân vật chính trong câu chuyện giờ ở đâu?" Maeda hỏi.


    "Trước mắt hai người." Kojima nói.

    ---> mua xuân nhiều năm sau đó là cả nghìn năm mới ghê :v

    Trả lờiXóa