Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

[Fanfic][Edit] Một hồi xuân - Chương 12 (Hoàn)










Chương 12





















Mariko uống rượu ở dưới lầu, tên gian thương nhỏ con ngồi chồm hỗm bên cạnh, vô cùng ân cần giúp nàng rót rượu.


"Khách nhân, trông ngài vô cùng phiền muộn."


Mariko lười phản ứng với nàng.


"Khách nhân, ngài có thể đi hỏi thần linh a."


"Tôi rất thích con bé." Mariko nói với Yuko, "Chính bởi vì thích, cho nên mới không dám chạm đến em ấy. Tôi có một cuộc sống rất loạn, cũng không thể cam đoan sau này sẽ không trở lại cuộc sống đó. Nhưng mà cô thấy đó, em ấy gọn gàng, xinh đẹp như hoa anh đào mới nở." Mariko nhìn về phía cây anh đào trong sân, "Chúng tôi không hợp."


"Khách nhân, những lời này đều là viện cớ, ngài chỉ sợ, đúng không?" Yuko cười tủm tỉm uống một hớp rượu, sau đó buông chén "ô a" một tiếng, "Nhưng mà lúc tôi và Haruna biết nhau, mới gọi là không hợp a."


Mariko quay đầu lại, lấy tay chống cằm, vô cùng hứng thú nhìn nàng: "Rồi?"


Yuko liền cười đến vô cùng giảo hoạt: "Khách nhân, năm ngàn yên là có thể nghe tôi kể chuyện a."


"Rốt cuộc các người thiếu bao nhiêu tiền?"


"Nhưng mà a, cuối cùng chúng tôi cũng ở bên nhau." Yuko quay đầu lại, nhìn đôi cây trong sân, "Suy nghĩ của thần linh, rất khó đoán được a. Nhưng mà nha, chí ít tôi biết được một điều."


"Tôi không định đưa cô năm ngàn yên đâu."


"Không không không, tôi làm sao có thể là một người mê tiền như vậy a." Yuko nghiêm trang xua tay, sau đó lại nói thêm, "Hai ngàn yên là đủ rồi."


Mariko khoan thai uống một hớp rượu, toàn bộ đều không nghe thấy.


"Nhưng mà a, chí ít tôi biết được một điều." Yuko cười tủm tỉm cũng uống một hớp rượu, "Thần linh sẽ không cho những kẻ nhát gan có được hạnh phúc."


Mariko không ngờ nàng sẽ nói như vậy, ngẩng đầu lên nhìn nàng.


Yuko vẫn cười tủm tỉm: "Khách nhân, ngài nói xem?"


Mariko cười khẽ: "Gian thương."


Yuko đưa tay: "Được rồi hai ngàn yên~ "


Mariko đẩy cánh cửa căn phòng thứ ba. Maeda ngồi trước cửa sổ, cầm di động trong tay ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ. Mariko không nói gì, lẳng lặng đi đến chiếc đệm của mình, cầm lấy túi xách của mình. Maeda nghe được tiếng động, quay đầu lại nhìn nàng. Nhưng dường như Mariko không có dự định nói chuyện với nàng, cầm túi xách đi mất. Maeda lẳng lặng nhìn, nhìn nàng đi ra cửa, sau đó đóng cửa lại.


Rất nhanh, Mariko một lần nữa xuất hiện trong tầm mắt của nàng, ngay dưới tàng cây hoa anh đào, nơi hai gốc anh đào giao nhau. Maeda sửng sốt một chút, nhìn thấy Mariko cầm một hòn đá nhỏ, cùng tờ giấy trong tay ném lên trên. Maeda bật thẳng người dậy, ghé vào bệ cửa sổ, hô hấp cũng ngừng lại. Nàng phảng phất nhìn thấy được những ký tự trên tờ giấy, không phải là Oshima Mai, nàng không biết Mariko viết gì, nhưng chữ đầu tiên nhìn rất phức tạp, tuyệt đối không phải Oshima Mai.


Maeda mở miệng rồi lại đóng miệng, qua lâu mới phát ra âm thanh: "Ma, Mari. . ."


Âm thanh rất nhỏ, thế nhưng người đứng dưới tàng cây anh đào có lẽ đã nghe thấy rồi. Nghe thấy, sau đó ngẩng đầu, nở một nụ cười với nàng. Nụ cười dịu dàng không gì sánh được, dường như là ánh mặt trời đầu mùa xuân. Maeda che miệng, nước mắt trào ra không kiềm chế được.
(Thật sự, vừa edit đoạn đầu cũng đã đoán được Sama sẽ xoay đầu lại mỉm cười TvT chội ôi ta nói~~~~)


"Xuống đây đi." Mariko nói, vươn cánh tay lên với nàng.


Maeda vừa khóc vừa cười, gật đầu.


Yuko và Kojima đứng trên hành lang, nhìn các nàng ném giấy. Hai người đều viết tên của đối phương lên tờ giấy rồi ném đi, nhưng mà luôn luôn không ném được. Thế nhưng lúc này đây các nàng không hề như trước đây lo lắng hoặc im lặng không nói gì nữa, mà lần lần lượt lượt tiếp tục kiên trì. Tờ giấy một lần nữa rơi xuống, Acchan không biết từ đâu nhảy ra, đúng lúc nhảy đến bên cạnh tờ giấy. Hai người cùng bật cười, đang chuẩn bị đi đến, Acchan lại vươn móng vuốt, cào cào hai tờ giấy lại cùng với nhau, sau đó ngậm lấy chúng.


"Ây za!" Yuko đứng xa xa xem kịch vui bỗng dưng kêu lên.


Acchan ngậm được tờ giấy, nhún một cái bật cao lên thân cây, rất nhanh đã bò đến cành cây nở hoa sớm nhất. Sau đó nó há miệng, tờ giấy rơi xuống, vững vàng mắc ở trên cây.


"Vậy cũng được sao —— " Yuko kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, Kojima cười nắm lấy tay nàng, nói: "Thật tốt."


Thật tốt.


Chợt gió thổi đến, cánh hoa theo cơn gió cũng tung bay. Xa xa, dưới tàng hoa anh đào, hai người ngẩng đầu lên nhìn, tay cầm tay. Acchan cuộn người lại ghé vào cành cây, lười biếng ngáp một cái.


Đến chạng vạng, Maeda và Mariko rời khỏi Một Mùa Xuân. Người nhà Maeda vì tìm nàng mà đã báo cảnh sát, nàng cần quay trở về ngay lập tức. Hai người rất nhanh đã thu dọn xong đồ đạc, nói chuyện với Kojima và Yuko rồi liền rời đi, các nàng muốn bắt kịp chuyến tàu điện cuối cùng. Vừa đi chưa được bao xa, Mariko dừng lại, mở bóp tiền. Nàng thiếu Yuko hai ngàn yên, thiếu chút nữa quên trả. Mở bóp tiền ra, phát hiện bên trong có vài cánh hoa anh đào còn tươi —— lá bùa vốn đặt trong đó giờ lại không thấy bóng dáng đâu. Mariko sửng sốt một chút, quay đầu lại.


Ngoài cửa Một Mùa Xuân cách đó không xa, Kojima chẳng biết đã thay kimono từ khi nào, đứng ở đó cùng Yuko, nhìn thấy Mariko quay đầu lại, mỉm cười vẫy vẫy tay với nàng.


Mariko bật cười rộ.


"Chị cười gì vậy?" Maeda hỏi nàng, sau đó chuẩn bị quay đầu lại.


Mariko đưa tay chặn gương mặt của nàng, cúi đầu hôn nhẹ lên đôi môi: "Không có gì, đi thôi."


"Ừm." Maeda đỏ mặt, giơ đôi bàn đặt lên má hòng hạ nhiệt độ.


"Sang năm trở lại đây nha."


"Được."


Trước cửa Một Mùa Xuân, chỉ để lại một con mèo mơ ngủ cùng hoa anh đào phất phới trong không trung. Cơn gió ấm áp mang theo mùi hoa nhàn nhạt, mùa xuân đến rồi.




(Hoàn)




——————————————————




Tác giả: Ngâm lâu như vậy, hôm nay rốt cuộc cũng xong xuôi. Ngâm ngâm, lại thật sự ngâm đến mùa xuân. Một hồi xuân là một câu chuyện ấm áp, có thể tình tiết giải quyết hơi 'sơ xài'(có lẽ dùng từ này), nhưng mà xem xong cảm thấy trong lòng rất ấm áp, vậy là đủ rồi.




:v hình như NyanNyan móc túi Marichan.

Xong roài, quả thật, tựa fic tên là Một mùa xuân mà =)))))

Nhưng cảm giác đặc biệt với 'Một hồi' của mình vẫn không có đổi nha.

Chà~ hết xuân rồi, lại đến bốn mùa wwwww




12 nhận xét:

  1. Hura ! Cuối cùng cũng hoàn ak happy ending hura ! Mariatsu <3 kế hoạch edit giáng sinh là j ak fic mặt trời trong đêm ? Hehe đa tạ đã dịch !!! Sớm come back nha !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :'( sao lại không hỏi kế hoạch nghỉ ngơi trong giáng sinh là gì chứ :'(

      Xóa
    2. Ta hỏi kế hoạch nghỉ ngơi lỡ Thánh tuyên bố nghỉ từ giờ tới giáng sinh rùi tranh thủ nghỉ tết tây nghỉ tà tà đến tết ta e là mạng nhỏ ta ko còn ak thế kế hoạch edit là j ak ?

      Xóa
    3. :'( sao hiểu nhau đến bất ngờ và khiến người khác phải ngẩn ngơ thế này, yêu thầm mình lâu rồi mà không nói, lặng lẽ theo dõi đúng hơm? :'(

      Kế hoạch lấp cho xong các hố rồi tính tiếp đó ^^

      Xóa
    4. Bingo ! Tại hạ chính là kẻ theo đuôi giống như các hạ vừa nói :D mau mau lấp hố rùi còn khởi công dự án mới đón năm mới ak :3

      Xóa
    5. =)) hố kéo dài qua năm mới cơ, nhưng hy vọng năm nay sẽ hết, để k bị đòi, nhưng có vẻ là khó thực thi www

      Xóa
    6. Aja aja fighting !!! Thánh cố lên \(~^.^~)/ lót chiếu ngồi xem Thánh lấp hố hehe

      Xóa
  2. 2 đứa kia là thần linh thật à ^_^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :v vụ này đợi em đọc lại fic rồi mới biết được, chứ em cũng hoang mang, nhưng em nghĩ là k phải, thần linh là con mòe đó (っˇωˇc)♥

      Xóa
    2. sao k có cặp nào dớt con mèo về nuôi -_-

      Xóa
    3. Mèo là thần thánh, là thiên tôn là vạn tuế, ngài là của ngài, ngài không là của ai hết (^^^)

      Xóa
  3. Nặc danh14/1/22 16:39

    카지노사이트 카지노사이트 william hill william hill 카지노사이트 카지노사이트 クイーンカジノ クイーンカジノ 온카지노 온카지노 bk8 bk8 카지노 카지노 335

    Trả lờiXóa