Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2015

[Fanfic][Edit] Không thể quên - Chương 5 (Hoàn)


Cám ơn mọi người đã ủng hộ fic này.







Chương 5





















Nghe bác sĩ Ohori nói xong chuyện của Kasai và Itano, Sashihara ôm tay tôi liên tục lau nước mắt, "Cảm động quá 55555." Nói xong còn đem đầu tựa lên vai tôi.


Tôi quay đầu qua nhìn nàng, nàng cũng ngẩng đầu nhìn tôi, "Này, lau nước mũi đi, đừng có dây lên người tớ." Thật là một tên yếu đuối. Tuy tôi cũng rất cảm động.


"Ôi~ đứa trẻ nhỏ đáng thương~" Bác sĩ vừa nói, tay vừa sờ soạng lên chân Sashihara.


"Á~" Sashihara nhảy ra sau lưng tôi.


"Tạm biệt." Tôi gật đầu, kéo nàng ra cửa.


Tuy tôi không khóc cũng không cười, nhưng thật ra tôi rất vui cho họ, từng trải qua đau khổ như vậy, hai người họ yêu nhau chắc chắn sẽ nhận được được hạnh phúc của mình. Ngẫm lại lúc tôi và Sashihara điều tra về truyền thuyết trường học hoang đường kia, tôi không tình nguyện trăm điều, thật sự thiếu chút nữa khiến hai người đó không cách nào ở bên nhau rồi. May là Sashihara vẫn kiên trì, nhát gan nhu nhược như nàng, cũng phải thu gom dũng khí mới có thể làm được đúng không?


Tôi quay đầu lại nhìn Sashihara, nàng toe toét miệng cười khờ với tôi.


"Ng. . ." Tôi đem chữ "ốc" nuốt ngược vào, "Cũng đã ra rồi, buông tay đi." Tôi dùng giọng điệu khá dịu dàng, nói.


"Ừa." Dường như nàng nhận thấy giọng điệu của tôi thay đổi, cũng không sợ, chỉ mỉm cười đi bên cạnh tôi.


"Nhanh quay lại kể cho mọi người nghe." Nàng cho rằng tôi không phát hiện nàng đang lén nhìn tôi, còn tiếp tục nhìn chằm chằm vào tôi. Bất quá, không sao cả.


"Alo, Moeno-chan, chiyuu~" Số điện thoại của Itano nhưng mà là Kasai gọi đến.


"Chào buổi tối, Kasai-senpai."


"Cái kia, chiều mai chị và Tomochin muốn mời em và Rino đến nhà hàng XX ăn cơm, hai em rảnh chứ?"


Ngày mai là cuối tuần, tôi không có việc gì, "Em rảnh, nhưng không biết Sashihara. . ."


"Giúp chị hỏi em ấy nhé?" Kasai cướp lời.


Tôi đang muốn từ chối, đầu dây bên kia vọng đến một âm thanh, "Nhanh lên nhanh lên! Nhanh đến tắm!" Là giọng của Itano.


Tắm chung. . . có lẽ không nên quấy rầy hai người họ, "Được, một lát em sẽ nhắn tin cho chị."


"Cám ơn chiyuu~"


"Alo, Moeno."


"Sashihara, chiều mai rảnh không?"


"Có a." Nàng vui vẻ trả lời.


"Itano và Kasai mời chúng ta đi ăn."


"A, là họ à. Được, chúng ta cùng đi nha, tớ đến đón cậu." Nàng kích động nói.


"Đón tớ?" Cái tên phạm vi hoạt động không ngoài bán kính 2km tính từ trường học đến đón tôi?


"Tớ. . . gần đây tớ cũng hơi quen thuộc với Tokyo rồi."


"Chậc~ được rồi, nhưng cậu phải đến sớm." Tôi không biết có phải nàng đang khoe mẽ không, nhưng mà tên ngốc này. . . quần áo hàng ngày rất tệ phải không? Đến sớm lấy quần áo của tôi cho nàng thay cũng tốt, nhà hàng XX kia hình như là một nơi rất sang trọng, mấy tên mặc đồng phục vận động sẽ không cho vào.


"Ừa." Tôi có thể tưởng tượng được nàng ở đầu dây bên kia đang gật đầu như chim gõ kiến.


Cách thời gian hẹn còn mấy tiếng, nhà nàng cách nhà tôi cũng không xa, Sashihara đến sớm 1 tiếng là được rồi. Tôi mở tủ quần áo bắt đầu chọn lựa. Tôi sẽ mặc áo Chiffon trắng và váy là được rồi, còn Sashihara, quá sặc sỡ chắc nàng sẽ không mặc? Cái sơ mi tay áo công chúa này cũng không tệ lắm, các nếp áo phồng rất bù đắp cho cơ thể, tạo được cảm giác nổi nổi cho tên dẹp lép ấy. "Phì~" Tôi nhịn không được cười thành tiếng. Ma~ cái này đi, phía dưới mặc quần soóc là được rồi, phối thêm giày, chân nàng dài, mặc ngắn một chút sẽ rất đẹp.


Tôi thay quần áo xong, vừa đọc sách vừa chờ Sashihara đến. Nhưng lúc tôi xem đến trang 20, vẫn không có động tĩnh gì từ nàng. Chẳng lẽ quên rồi?


Tôi gọi điện thoại đến, "Alo, cậu ở đâu? Còn chưa đến?"


"M-Moeno, tớ. . ." Giọng nhỏ ấp úp nói, "Tớ tìm không ra nhà cậu."


". . ." Tôi biết không thể tin tưởng nàng mà, "Cậu đang ở đâu?"


"Bên cạnh một tiệm Hamburger."


Có lẽ là tiệm Hamburger cách đây hai con phố, "Được rồi được rồi, tớ đến đón cậu."


Vì không muốn đến muộn, tôi bắt một chiếc Taxi. Chạy đến đầu đường thì thấy nàng duỗi dài cổ láo liên nhìn các xe Taxi khác, tôi kéo cửa kính xuống, "Sashihara, ở đây."


Nàng giống như nhìn thấy cứu tinh vội chạy đến chui vào trong xe. "Oa, ngồi xe Taxi đi hả? Cho tới bây giờ tớ chưa từng ngồi xe Taxi ở Tokyo a!" Nàng quay đầu nhìn tôi, tôi đang tức giận trừng mắt với nàng, "Xin lỗi, tớ đi nhầm hướng." Nàng đáng thương nhìn tôi.


". . ." Tôi tích lũy tâm tình cho tốt, chuẩn bị mắng nàng một trận.


"Cái này, vừa rồi ở trong tiệm Hamburger mua cho cậu." Nàng từ trong túi móc ra một sợi dây chuyền đưa đến trước mặt tôi, một ông Hamburger, siêu cấp xấu.


"Cám ơn." Tôi dập hết lửa giận, tiếp nhận sợi dây chuyền. Tôi nhìn nàng một chút, quần áo hôm nay của nàng không đến mức vô cùng tệ, không có mặc chiếc váy như vải bố nào đến, "Quần áo của ai vậy?"


"Tớ mượn của Komori." Nàng cười cười.


"Cũng không tệ lắm." Tôi nhỏ giọng nói thầm một câu.


Nàng liền vui như nở hoa. Người này, khen ngợi nàng một chút thì liền vênh váo không để ý gì. Nhưng coi như nể tình hôm nay nàng có nghiêm túc mặc quần áo giống quần áo, không mắng nàng.


Itano và Kasai sợ chúng tôi đi nhầm nên cố ý đứng dưới lầu chờ, khi xuống xe chúng tôi liền thấy hai người họ. Itano vẫn giống như trước đây, lạnh lùng, hai tay cầm túi xách đặt trước hai chân, bộ dạng thờ ơ, chỉ là rất hay quay qua Kasai híp mắt cười. Kasai liền cười đáp lại, hai chân đứng song song hình chữ bát(八), bộ dạng đáng yêu. Liếc mắt liền biết ai công ai thụ. Σ(゚д゚lll) 


"Rino-chan, Moeno-chan, hai đứa đến rồi." Kasai thân thiết gọi tên chúng tôi.


"Đi thôi." Itano nắm tay Kasai dắt chúng tôi đi lên lầu.


"Moeno, nhà hàng này thật cao cấp a." Sashihara nhỏ giọng ở bên tai tôi.


"Gọi món đi." Kasai đưa thực đơn cho Sashihara.


Cái tên sinh ra ở Oita vừa giở ra liền túa mồ hôi, ngẩng đầu lộ ra vẻ mặt khó xử, giương mắt nhìn tôi. Chẳng lẽ chưa từng đến nhà hàng ăn cơm Tây?


Tôi bình tĩnh cầm lấy thực đơn của nàng, "Sườn bò trông không tệ, tớ muốn ăn cái này, cậu ăn không?"


Nàng vội vàng gật đầu liên tục.


"Tráng miệng tớ muốn ăn Kiwi Cheesecake, cậu ăn Chocolate Souffle không?"


"Ăn, ăn."


"Chúng tôi muốn hai phần Salad Caesar, sườn bò bảy phần chín, tráng miệng Kiwi Cheesecake và Chocolate Souffle. Đồ uống thì nước ép táo."


"Rino và Moeno làm sao biết chuyện của tụi chị?" Kasai chớp mắt nhìn chúng tôi. Giọng nói của nàng rất đặc biệt, có chút giống con nít, cùng cảm giác ngọt ngào, vô cùng có khí chất con gái. . . mồ. . . vô cùng thụ. Nồ nồ nồ nồ, sai bét rồi cô gái trẻ!


"Em cân nhắc từ truyền thuyết khoa trương trong trường, có lẽ tình cảm của hai người diễn viên trong câu truyện rất sâu đậm a, có thể giúp đỡ hai người đó ở cùng nhau thì thật tốt." Sashihara nhẹ xoay đầu lại, nhìn tôi, dường như muốn tôi tán thành.


Tôi liền gật đầu theo nàng, thực tế nàng không chỉ nghĩ như vậy a. Mà thật sự làm vậy <= ý thế :v


"Cám ơn hai em." Itano nói.


"Đâu, senpai còn tặng quần áo cho chúng em mà."


"Senpai! Lần trước em mặc chiếc áo khoác của chị cho, tất cả mọi người đều nói em biến thành tiểu thư a!" Sashihara kích động nói, "Em còn chụp một tấm cho mẹ xem, mẹ cũng nói em đẹp ra."


Cái tên ngốc này. . .


"Là bởi vì vóc dáng Rino rất đáng yêu a, chiyuu."


Nhỏ không biết Kasai đang nói khách sáo, vui vẻ vô cùng.


Hai người họ dường như rất đói bụng, loáng một cái liền ăn xong rồi.


"Hai con chó trong nhà quên cho ăn rồi, tụi chị đi trước, thật xin lỗi." Kasai kéo Itano đứng dậy, "Tụi chị đi thánh toán, không cần gấp, hai đứa cứ từ từ ăn." Nói xong nàng chuyển mắt nhìn Sashihara.


"Cố gắng lên!" Itano cười cười. Tôi đoán nàng cũng đang nói với Sashihara.


"Senpai đi thong thả." Tôi và Sashihara cùng đứng dậy tạm biệt họ. Tôi nhìn xem bóng lưng của hai người, tương lai sau này của họ chắc cũng sẽ có rất nhiều trắc trở nhỉ? Nhưng nếu có thể dìu dắt nhau như vậy, tôi tin rằng họ nhất định sẽ hạnh phúc.


"Moeno, thịt bò ở đây ăn ngọt thật."


"Ừ."


"Cái này gọi là chocolate gì?"


"Chocolate Souffle."


"Không biết ở Oita có không."


"Ăn nhanh đi." Tôi ăn hết miếng bánh kem cuối cùng. Dưới đại sảnh mở nhạc "Goldberg Variations", tôi thả lỏng người tựa vào ghế nhìn Sashihara, nàng ăn mỗi một miếng đều khen ngon, thật sự là một người dễ thỏa mãn. Tôi lấy sợi dây chuyền vừa rồi nàng tặng ra nhìn một chút, thật sự xấu không gì sánh được, mắt thẩm mỹ của người này thật sự vô phương cứu chữa.


"Moeno cảm thấy Itano-senpai và Kasai-senpai thế nào?"


"Cũng không tệ lắm."


"Ý tớ là. . . quan hệ của họ."


"Tốt a, từng trải qua đau khổ sau đó ở cùng nhau, cả hai bên đều sẽ rất quý trọng đoạn tình cảm này."


"Cái kia. . ." Nàng gãi gãi má, "Moeno cảm thấy cả hai đều là con gái cũng không có vấn đề gì?"


Tôi trầm mặc một hồi, nàng thấy tôi còn chưa đáp, nói thêm, "Con gái. . . con gái cũng không tệ đâu. Tớ cũng thích. . . Yurika-chan cùng Morning Musume."


"Idol?"


"Nhưng mà tớ còn. . . tớ còn. . ." Âm thanh của nàng càng nói càng nhỏ, căn bản không nghe được gì.


"Ăn xong rồi thì đi thôi." Tôi cắt lời nàng, cầm lấy túi xách đứng lên.


"Ừa." Nàng rầu rĩ không vui cũng nhấc túi lên.


Có lẽ tôi đoán được Sashihara muốn nói gì, nhưng mà. . . quên đi.



☆*:.。. Đây là lần xuất hiện cuối cùng của em .。.:*☆ 



Cây anh đào trước cửa thư viện nở hoa rồi, vì để ngắm cảnh hoa anh đào rơi tôi một mình đi lên sân thượng ăn trưa. Khung cảnh những cánh hoa hồng nhạt chậm rãi rơi cực kỳ đẹp. Dưới tàng cây còn có rất nhiều người ngắm hoa anh đào, có người uống trà lẳng lặng nhìn, có người chạy tới chạy lui, có người thổi những cánh hoa đang rơi. Xa xa tôi nhìn thấy có người nhặt cánh hoa, cảm giác rất quen mắt. Tôi nheo mắt lại nhìn cho rõ. Người đó không phải Sashihara sao? Nàng đứng thẳng người dậy, hình như cũng nhìn thấy tôi, tay trái cầm cánh hoa, tay phải vẫy về phía tôi. Người này đang làm gì? Tôi mặc kệ nàng. Nàng chạy đến thang lầu, nhưng đột nhiên bị hai người khác kéo lại. Một tên trong đó đẩy nàng té ngã, luôn nhu nhược như Sashihara đột nhiên đánh trả.


Tôi lập tức lao xuống lầu, chạy về hướng Sashihara.


"Chết tiệt, mày mù à." Một tên mặc áo khoác da cố sức đá nàng một cước. "A!"


Đầu tôi bốc hỏa, trực tiếp tiến đến đánh nó ngã ra.


"Mày là tên khốn kiếp nào?" Đồng bọn của nó đánh một quyền đến.


Tôi tránh nắm đấm, dùng khủy tay đập vào lưng nó, "Ai cho phép bọn mày bắt nạt cậu ấy?"


"Chết tiệt!" Tên ngã xuống nhào đến ôm lấy chân tôi, "Tới đánh nó nhanh lên."


Tên kia một quyền đấm vào mũi tôi, rất đau, liền chảy máu.


"Chạy đi! Chạy đi!" Sashihara nhảy dựng đẩy nó ra.


"Mày chán sống rồi!" Nó nổi giận gạt ngã Sashihara, nhặt một nhánh cây ra sức đánh nàng.


Tôi cố sức giãy khỏi tên đang ôm mình, tóm lấy áo tên đang đánh Sashihara, vứt nó qua một bên.


"Toét toét~" Akimoto thổi còi chạy đến, chúng nó liền bỏ chạy mất dạng.


"Chuyện gì xảy ra?" Akimoto nâng Sashihara dậy, hỏi.


"Tụi nó bắt nạt Sashihara." Tôi xoa xoa mũi, tay đầy máu.


"Moeno, Moeno cậu không sao chứ?" Sashihara vẻ mặt hoảng loạn nhìn tôi.


"Hai đứa đến phòng y tế băng bó trước, một lát tôi tìm."


Sashihara vội đến đỡ tôi, "Không cần đỡ, tớ có thể đi." Tôi muốn rút tay ra, nàng lại ôm chặt không buông.


"Meetan, Moeno chảy máu mũi, nhanh kiểm tra cho cậu ấy." Cái tên luôn sợ đau như nàng dường như đã quên mặt mình cũng bầm tím.


Bác sĩ vẫn y như thường lệ, vừa chữa thương vừa sàm sỡ, "Được rồi, nghỉ ngơi một chút đi." Nàng sờ hết xong đi ra ngoài.


"Tại sao bọn nó đánh cậu?"


"Không cẩn thận đụng đổ nước của họ."


"Bọn nó có hai người, mắc gì đánh nhau với chúng."


"Tớ xin lỗi, lúc họ đẩy tớ, còn ném hết cánh hoa của tớ."


"Muốn lấy cánh hoa làm gì?"


Nàng cúi đầu hai tay nắm góc áo khẩn trương nói, "Muốn. . . muốn làm một vòng hoa tặng Moeno. Hình như Moeno rất thích hoa anh đào."


Bởi vì tôi thích. . . bởi vì tôi thích, cho nên rõ ràng sợ hãi muốn chết nhưng cũng muốn xông lên sao?


"Rino."


"Ơi?" Nàng ngẩng đầu, trong đôi mắt còn ngấn nước, "Ý!? Vừa rồi Moeno gọi tớ là gì?"


"Rino, muốn hẹn hò không?" Tôi cười cười, nhìn đôi mắt của nàng mở to, gương mặt tròn, cùng chiếc băng keo cá nhân.


"Muốn muốn muốn!!!" Nàng há to miệng nở nụ cười toe toét, nhảy từ trên giường xuống, lớn tiếng la, "Moeno muốn hẹn hò với tớ! Moeno muốn hẹn hò với tớ!"


" Được rồi được rồi! Đừng có la lớn như vậy." Mặt tôi đều nóng cả lên rồi.


Tôi nhìn Rino nhảy nhót hoan hô, tuy người này là một tên vừa nhát gan vừa vô dụng, nhưng lại luôn cố gắng theo đuổi những thứ của riêng mình. Tôi thì ngược lại, rõ ràng luôn muốn bảo vệ nàng, nhưng không dám thừa nhận tình cảm của mình. Tôi biết những câu chuyện tình yêu ở trường nữ sinh đa phần đều vô tật nhi chung, nhưng chỉ cần hai người kiên trì với tình cảm của mình, luôn có thể ở bên nhau, vô luận là Itano và Kasai hay chúng tôi. Tôi không biết người đang ở trước mắt mình có cứng đầu như vậy hay không, nhưng mà thử xem sao. Chí ít bản thân chúng tôi sẽ có một câu chuyện tình yêu vô cùng xinh đẹp.




(Hoàn)




6 nhận xét:

  1. A~ Thật ra hôm qua đã chờ fic, nhưng cuối cùng vẫn không chờ được nên đành đi ngủ ( *`ω´).
    Nghĩ tới đi làm với vẻ mặt Maripanda thật là không ổn a ( *;`ω´).
    Mình cũng thích WTomo, nhất là 3 chap của hai vị ấy, nhưng couple còn lại không ship nổi nên đành skip vậy. Dù sao fic cũng rất dễ thương. Cám ơn dịch giả ~ <3

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :D ý ý cứ tưởng bạn ghé qua nghía Sama thôi chứ, cũng đọc cả fic khác a :3 cám ơn đã ủng hộ nhé ❤️

      Xóa
  2. Lỗi nè
    -Tuy tôi không khóc cũng không cười, nhưng thật ra tôi rất vui cho họ, từng trải qua đau khổ như vậy, hai người họ yêu nhau chắc chắn sẽ nhận được được hạnh phúc của mình. -> lặp từ "được"
    Hoàn r :3 cám ơn Thánh đã trans fic này (๑॔ᵒ̴̶̷◡  ˂̶๑॓)ゞ❣ Chương cuối siêu dễ thương :3 chờ fic mới của Thánh <3

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :3 mai sửa nha~ cám ơn bạn ❤️

      Hy vọng có fic mới để làm T^T

      Xóa
  3. Yoho ! Yahoo !! Hura !!! Thực ra ta ko phải xá xị fan nhưng đồng chí xá xị trong fic này siêu cấp đáng yêu <3 happy ending <3 hoàn \(^.^)/ Thánh đã vất vả rùi ! Đa tạ ! Đa tạ ak nhanh nhanh nghỉ vài ngày rùi khởi công fic mới nha !!! Hóng-ing :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chuẩn xác Sasshi trong fic này siêu dễ thương >.< không thể tin được luôn!

      Cảm ơn cưng đã ủng hộ nha. Hy vọng có fic mới mà làm :))))

      Xóa