Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015

[Fanfic][Trans] Sự chiếm hữu không có cơ sở - Hoàn

Tựa: Of unfounded possessiveness
Tác giả: Wen48@tumblr
Thể loại: :v hú hí và cà ri
Couple: Mariharu; và-nghe-trong-gió-có-tiếng-Acchan-chửi-thề-ở-đâu-đó-*lol*
Tình trạng: Hoàn
Translate: Tiểu Mã-slave
Editor: Thiên Thánh
Nguồn: tumblr




:v Thể theo yêu cầu của người hâm mộ. Fic này cũng là một trong những quà sinh nhật hồi 2013 của mình. 
Ghì đầu ẻm ra làm lại để post (っˇωˇc)♥ 
Chào mừng tag đầu tiên của Mariharu trong blog nào *quăng bông*
Và couple và-nghe-trong-gió-có-tiếng-Acchan-chửi-thề-ở-đâu-đó-*lol* =))))


P/s: Chào tháng 3 và những kế hoạch không có vô guồng rồi =))))





Oneshot





















“Yuuchan…Yuuchan… Lại là Yuuchan!!” Mariko nghĩ, tay lướt màn hình điện thoại. Mariko tự đấu tranh không cho mình gọi người con gái kia thì Stylist gọi cô, ra hiệu rằng việc chuẩn bị cho buổi chụp hình đều đã xong. Bỏ điện thoại vào túi xách, Mariko tự vỗ nhẹ má mình và cố gắng dọn dẹp những ý nghĩ trong đầu để tập trung vào công việc trước khi cảm giác thất bại toàn tập bởi những hình ảnh vui vẻ của Haruna và Yuko - được biết đến là Kojiyuu - những suy nghĩ chua chát tràn ngập trong tâm trí cô.



. . .



Vài giờ sau, Mariko đã hoàn thành buổi chụp hình của mình mà không bị nấc cục nhiều; mặc dù bản thân bị phân tâm bởi bức ảnh mà Haruna tweet lúc nãy với Yuko, người mẫu chuyên nghiệp đó vẫn điều khiển được cảm xúc của mình, và nó hầu như là một buổi chụp hình hoàn hảo. Mệt nhừ người, Mariko cân nhắc giữa việc tới chỗ của Haruna hay là về nhà, sau đó sự mệt mỏi đã chiến thắng, cô vẫy một chiếc taxi và đi thẳng về nhà.


Tra chìa khóa vào ổ, đưa tay xoay nắm cửa, Mariko nhướn mày khi nghe thấy vài tiếng động trong căn hộ của mình. “Trộm à?” Cô nghĩ rồi nhẹ nhàng mở cửa. Tuy nhiên, khi đôi bốt quen thuộc trên kệ để giày rơi vào tầm mắt, cô mỉm cười. “Haruna?” Cô gọi lớn, và một gương mặt với nụ cười hết sức dễ thương ló ra phía đằng sau cây cột chào mừng cô. “Em làm gì ở đây vậy?” Đổi sang dép mang trong nhà, cô hỏi khi tiến về phía người con gái kia.


“Chắc là nấu ăn?” Haruna nhe răng cười, vẩy vẩy cái mui với người chủ căn hộ, “Ấy chết!” Và nàng dừng lại ngay khi mấy giọt súp văng lên quầy. Nàng cười lớn, lấy cái khăn trên bồn rửa ra lau, trong khi Mariko đang đi vào nhà bếp, “Công việc thế nào?” Nàng hỏi, hướng chú ý của mình về lại nồi súp, “Bữa tối gần xong rồi, chị đi tắm trước nhé?” Mariko ậm ừ trả lời nhưng thay vì đi vào nhà tắm, người con gái cao hơn kia lại vòng tay ôm lấy eo của Haruna từ phía sau và đặt cằm mình lên vai của nàng. Mùi dầu gội hương dâu ngọt lịm, mùi mà Haruna thích nhất, mùi mà Mariko đã từng sử dụng, tràn ngập hết các giác quan. Mũi của cô ngửi gần hơn đến phía cổ của người con gái kia, từng hơi thở phả ra.


Haruna mỉm cười, “Marichan…Em tắm rồi nha. Bây giờ… chị có thể đừng làm em phải tắm thêm lần nữa được không?” Giọng nói đầy ngọt ngào, nhỏ nhẹ, Haruna than phiền một chút và Mariko lắc lắc đầu nhăn mũi tỏ vẻ bướng bỉnh. Người con gái trẻ hơn mở to mắt, biết rằng nếu Mariko cằn nhằn và trở nên trẻ con thì cô có thể  thành một người rất khó để khuyên bảo. Tắt bếp, Haruna gỡ tay Mariko ra khỏi eo mình và xoay người lại. Khẽ nhéo mũi của người con gái lớn hơn, “Marichan, đi tắm đi. Hoặc là em sẽ ăn hết cơm cà ri của chị.” Haruna liếc mắt qua 2 dĩa cà ri trên bàn và ngắm nhìn Mariko bĩu môi mà từ từ xoay đi.


“Chị sẽ tắm xong nhanh thôi. Đừng có đụng vào cơm cà ri của chị.” Mariko càu nhàu, tay vẫn chưa buông tay của Haruna thậm chí khi nàng cũng đã gật đầu chắc ăn.


“Nếu chị mà còn tiếp tục nắm tay em thế này, em không biết chị làm thế nào mà đi tắm nữa đó.” Haruna chọc ghẹo, theo sau Mariko khi người con gái lớn hơn kéo cả nàng vào phòng ngủ để lấy pajama. Mariko làm mặt buồn và buông tay người con gái kia ra để lấy đồ rồi đi thẳng vào nhà tắm.


“Đừng có ăn cà ri của chị!”  Mariko cảnh báo thêm lần nữa trước khi đóng cửa. Haruna cười lớn; những hành động nhỏ bé dễ thương đến mức không cưỡng lại được đó làm Haruna phải lòng người con gái lớn hơn kia. Là những thành viên già dặn nhất trong team, nhưng khi mà chỉ có hai người bọn họ, Haruna luôn tự hỏi mình là liệu Mariko có thật sự người lớn như nàng vẫn nghĩ hay không. Những hành động trẻ con đó, luôn chỉ dành cho nàng, những lời than phiền cằn nhằn chỉ thì thầm vào tai nàng, và lúc nào cũng ngượng đỏ mặt khi Haruna nhích vào gần hơn một chút để ngồi nghỉ.


Mariko bước ra khỏi nhà tắm, vò cho khô đầu bằng khăn tắm thì cô bắt gặp khuôn mặt xinh đẹp đó, một nụ cười tươi vẽ trên gương mặt cô, cô ngắm nhìn Haruna từ xa trong khi nàng đang ngồi chờ cô và cô cố gắng tự ngăn mình không chạy ngay lại hôn lên đôi môi gợi cảm kia. Quăng người lên sofa cạnh bên Haruna, Mariko nhe răng cười, “Em đang nghĩ gì vậy?”


“Oh, chị xong rồi.” Haruna nói, mà không trả lời câu hỏi của Mariko. Người con gái lớn hơn gật đầu vui thích khi Haruna nắm lấy tay cô, kéo cô đến bàn ăn, “Nghĩ về chị.”


Câu trả lời khá nhỏ, nhỏ đến mức gần như Mariko không thể nghe được nhưng cô ấy lại nghe thấy và người con gái đó mỉm cười. Mariko biết rằng Haruna không phải kiểu người dùng lời nói để diễn tả tình yêu của mình, cũng như không là người thoải mái với đám đông và Mariko chưa bao giờ phàn nàn về điều đó bởi vì tất cả những sự bày tỏ nhỏ bé và ngẫu nhiên này là điều mà làm cho nhịp đập trái tim cô ngập tràn mong đợi và ngọt ngào bất cứ khi nào nó xảy ra. . .



. . .



“Ah~ No quá!” Mariko kêu lên thỏa mãn sau khi ăn xong đĩa cơm cà ri, mỉm cười hạnh phúc – trông như đứa trẻ được cho đồ chơi mới vậy, Haruna nghĩ – khi nàng lấy dĩa cơm trống rỗng từ cô bạn gái của mình. 


“Nyaro!” Mariko gọi Haruna khi nàng ta đang bỏ dĩa vào bồn rửa. “Để đó đi mai rửa. Em cũng mệt mà.“


Người con gái nhỏ tuổi hơn lắc đầu, “Không có tốn nhiều thời gian lắm đâu.” Đẩy người con gái cao hơn ra khỏi nhà bếp. Mariko bĩu môi nhảy lên sofa và ôm gối nhìn tấm lưng của bạn gái mình.


“Một người thật đẹp, và là của mình.“ Mariko nghĩ. Hình ảnh Haruna với Yuko lại len lỏi vào suy nghĩ của Mariko, và cô ấy làm mặt khó chịu khi người con gái nhỏ tuổi hơn rửa xong dĩa và tiến về phía cô.


Kéo người con gái đó xuống sofa, Mariko khẽ than vãn, nghiêng đầu lên vai Haruna. “Chuyện gì vậy?“ Nàng hỏi, nhìn vui thích khi Mariko lắc đầu và sau đó vẽ mấy cái vòng tròn tưởng tượng vào lòng nàng ta. “Buồn ngủ hả?“ Haruna hỏi, và Mariko lại lắc đầu, đưa mũi cọ cọ vào má của người con gái nhỏ tuổi hơn.


“Nyaro…” Mariko lầm bầm, tay sờ sờ vành tai của người con gái kia và Haruna cảm thấy gương mặt mình nhẹ hồng. “Chị không thích Nyaro tweet về Yuko.“ Mariko lầm bầm vẻ hiển nhiên, “Chị ghen đó.“


Haruna thầm facepalm, “Chị biết là Yuko đã có Takamina rồi mà.“ Nàng trả lời, không chớp mắt.


Mariko làm mặt buồn, “Ý em là nếu em ấy không có Takamina, em sẽ chọn em ấy thay vì chị hả?“


Người con gái nhỏ tuổi hơn xoay mặt sang bạn gái của mình và giống như là quở trách, “Chị đang nghĩ cái gì vậy?“


“Em sẽ làm vậy, đúng không! Em chắc chắn sẽ chọn Yuko nếu em ấy không có Takamina!“ Mariko than vãn nhìn Haruna với ánh nhìn của một con gấu trúc bị tổn thương.


“Em đâu có ý đó!“ Haruna than phiền, nhích vào gần hơn cô bạn gái của mình.


Mariko nhướn mài lên trước khi vòng tay sang ôm lấy eo của Haruna, buộc người con gái kia nhỏm dậy rồi ngồi vào lòng cô. “Không phải hả?“ Cô hỏi chút nghi ngờ, làm động tác bĩu môi cực kì dễ thương nhìn bạn gái mình. Haruna lắc đầu và nép người gần hơn vào người con gái lớn hơn kia, hôn nhẹ lên đôi môi cô. Nhấc môi mình ra, nàng ta thấy nụ cười nhe răng vui sướng của Mariko và nàng cũng mỉm cười với người con gái trẻ con đó.


“Chị xin lỗi vì đã luôn tỏ ra ích kỷ khi mà những chuyện đó liên quan đến em.“ Mariko lầm bầm, vén tóc Haruna ra phía sau tai, vọc vọc trái tai của người con gái kia. Haruna nyaa lên một tiếng nhẹ khi mà Mariko ấn môi mình vào môi nàng, cắn nhẹ một cái.


“Chị là của em. . ."



6 nhận xét:

  1. Ôi mình yêu Thánh quá đi mất ( *`ω´)人(бвб)

    À tag MariHaru thứ 2 chứ nhỉ !? lần trước dù chỉ là một Wota đỉnh đỉnh đại danh thôi haha.

    Fic này của wen-san thiệt là mô tả rất giống, với tính cách của bé 5 tuổi này thì dù cho có phát hiện đó là chân mệnh thiên tử của mình cũng không thừa nhận.

    Cặp đôi 2 tên lùn, có vẻ hiếm và giống boylove hơn haha, thiết nghĩ wen-san nên ship AtsuMariHaru a. (∵)人( *`ω´)人(бвб)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lần trc là couple phụ cho nên mình không gắn tag. Lần này chính hãng!

      Và không có ý kiến về 2 tên gei kia =)) dù fic này được dịch chỉ vì mỗi câu đó =)))

      Vui vì bạn thích ( *`ω´)人(бвб)

      Xóa
    2. A~ đọc lại lần thứ 2 thì thấy type nhầm tên Mariko thành Maruko. Nhưng điều này gợi mình nhớ cái thời Tweeter tràn ngập cái tên Maruko-chan và Tama-chan mà hai người dùng để gọi nhau. Haizz hoài niệm.... là hoài niệm thôi hu hu

      Xóa
    3. Úi! Mai mình sửa nhé, giờ đang onl bằng đt XD cám ơn bạn đã nhắc nhở và còn đọc lại hai lần ❤️ <3

      Tối rồi dâng trào cảm xúc quá cẩn thận mất ngủ nha XD

      Bạn ngủ ngon luôn.

      Xóa
  2. Giờ thì đã hiểu vì sao có chi tiết "Acchan chửi thề" =]]

    Trả lờiXóa