Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Ba, 21 tháng 5, 2013

[Fanfic][Edit] Dạ Bôn - Chương 1


Tựa: Dạ Bôn
Tác giả: 废柴女王 - Phế sài nữ vương
Thể loại: Hai nữ mỹ nhân chân dài và một đứa lưu manh chân ngắn
Couple: Kojiyuu hoặc Mariyuu
Tình trạng Raw: Hoàn - 10 chương
Tình trạng Edit: Sẽ chậm
Translate: QT đại nhân, Google-sama
Editor: Thiên Thánh





Lần đầu tiên Phế Sài viết 3Some đó *lăn lăn*

Dạ = Đêm tối
Bôn = Chạy

Fic Phế Sài vẫn loạn như thường~

Và.... 

*Chỉ lên tiến độ* vậy nhé o(`ω´ )o 







Chương 1

















Khu đèn đỏ Tokyo.


Sau khi màn đêm buông xuống không khí tràn ngập hơi thở ái muội, người con gái phát ra âm thanh nũng nịu cùng giọng đàn ông trầm thấp xen lẫn cùng một nơi, đem bóng đêm yên tĩnh xé toạt một miếng. M&Y hôm nay có nữ tiếp viên mới, nàng có hơi khẩn trương ngồi trên chiếc ghế dài màu đỏ sẫm. Mariko ngồi đối diện nàng, vô cùng hứng thú nhìn tay trái của nàng nắm lấy cổ tay phải, xiết chặt lại buông ra không ngừng lập lại. Trong gian phòng có tường cách âm đem tiếng người tranh cãi ầm ĩ bên ngoài cắt đứt, Mariko giúp nàng rót một ly rượu đỏ, đẩy đến trước mặt nàng.


"Ngươi suy nghĩ kỹ đi." Mariko bình thản, âm thanh lộ rõ sự ôn nhu, "Kojima. . . Haruna? Làm việc ở đây không dễ dàng, có đường khác thì đừng đến đây giao du với kẻ xấu."


Kojima cắn răng: "Không, tôi đã quyết định rồi."


"Vậy sao?" Mariko cười cười, giơ bàn tay lên nhìn một chút, "Lát sau ta trở lại trả lời ta. Ta có khách, xin lỗi, xin phép một chút."


Vừa dứt lời, cánh cửa cách âm đột nhiên mở ra, âm thanh ầm ĩ trong quán xông đến. Vọt vào cùng tiếng ồn còn có một tiểu vóc dáng của nữ, giống như nam sinh, tóc dài một nửa, một đôi mắt to lóe sáng: "Marichan~ "


"Hôm nay sao sớm vậy?" Mariko cười đứng dậy, rót một ly rượu đưa qua cho nàng.


"A!" Tiểu vóc dáng liếc mắt nhìn thấy Kojima, sửng sốt một chút, "Mỹ nhân~ "


Bỗng nhiên đề cao âm thanh khiến Kojima hoảng sợ, còn chưa kịp phản ứng thì cái tiểu vóc dáng đó đã nhảy đến bên cạnh nàng.


"Ta là Oshima Yuko, 23 tuổi, sinh nhật là 17/10, hứng thú với đàn Bass." Ôm lấy thắt lưng Kojima, "A, thơm quá~ "


"Đừng để ý đến nàng." Mariko nâng ly rượu đặt xuống bàn thủy tinh, "Người này nhìn thấy mỹ nhân là sẽ bám lấy, không để ý đến là tốt rồi."


Kojima khách khí gật đầu: "Xin chào."


"Mềm mềm ôm lấy thật thoải mái a~ " Yuko ôm lấy Kojima cọ một hồi, "Không giống ai kia a, muốn ngực không có ngực, toàn thân da bọc xương, ôm thiệt cấn người."


"Thế sao?" Mariko không chút hoang mang, "Vậy đừng ôm người ta là được rồi."


"Không được~ " Yuko buông Kojima ra, nhảy đến bên người Mariko, vươn tay ôm lấy nàng, cằm đặt trên vai Mariko, tìm một vị trí thoải mái, sau đó khoan khoái nhắm mắt lại, "Ta yêu ngươi a."


Mariko không để ý đến, chỉ chỉ người đối diện: "Kojima Haruna, muốn đến quán chúng ta làm việc."


"Được~ " Yuko ngẩng đầu, "Mỹ nhân càng nhiều càng tốt."


"Vậy tôi có thể ở lại?" Kojima hướng hai người khom lưng, "Cám ơn."


Yuko tủm tỉm cười xua xua tay: "Không cần không cần."


Một tuần sau.


M&Y chín giờ tối, Yuko nằm trên đùi Kojima, ôm đầu liên tục kêu: "A, đau đầu quá~ Kojima-chan, ngươi giúp ta xoa một chút. . ."


"Hai(Tiếng Nhật =.=")." Kojima đưa tay giúp tiểu lưu manh xoa huyệt thái dương, lực không mạnh không nhẹ, "Đỡ hơn chút nào chưa?"


"Tốt hơn nhiều rồi." Yuko nhắm mắt lại, lộ ra một vẻ mặt mỹ mãn, "Kojima-chan thật tốt a~ "


"Ngài là khách nhân." Kojima trả lời theo lẽ thường, "Để ngài thỏa mãn là công việc của tôi."


"Thật không hỗ là người Mariko dạy dỗ a." Yuko trở mình, ôm lấy thắt lưng Kojima, mặt dán vào bụng nàng, "Thật thoải mái~ "


"Cám ơn bó hoa của ngài."


Yuko quay đầu nhìn vào bó hồng cực bự trên bàn, cười: "Ngươi không thích sao."


"Không hẳn."


"Thật lãnh đạm a."


"Không có."


"Vậy hôn ta một cái?"


Kojima cúi đầu, Yuko cười khanh khách nhìn nàng, chỉ chỉ vào môi: "Ở đây."


"Vâng."


Kojima chậm rãi cúi người, ở trên môi Yuko để một nụ hôn nhợt nhạt.


"Nghe lời vậy à?" Mariko nheo mắt, "Không nghe lời yêu cầu của các khách nhân khác, hình như chỉ nghe lời ngươi."


"Thật à?" Đôi mắt Yuko phát sáng, "Lẽ nào yêu ta rồi?"


"Cưng à, thừa tưởng tượng quá là một loại bệnh."


"Ngươi muốn giúp ta chữa?"


"Ta hoàn toàn không có dự định đó."


"A, thiệt đáng tiếc."


Chiếu theo Kojima mà nói, nơi nàng ở cách chỗ làm có phần xa, mỗi ngày đều phải ngồi tàu điện đến đây. Yuko lê lết đóng cửa tiệm, với lý do tiện đường, muốn đưa Kojima về nhà.


Kojima đương nhiên cự tuyệt.


"Một mình về nhà không có an toàn a, lại còn là một người đẹp như vậy."


"Vậy hóa ra một mình ngươi về nhà, cũng là không an toàn."


"Ta?" Yuko cười rộ lên, "Ngươi không biết hả?"


"Biết gì?"


Yuko tiến đến bên tai Kojima: "Ta là xã hội đen."


Kojima cười rộ lên: "Nếu như Oshima-chan là xã hội đen, vậy tôi chính là cảnh sát."


Yuko không quan tâm đưa mặt cọ tới: "Vậy xin bắt ta đi~ ngài cảnh sát xinh đẹp~ "


Yuko quấy nhiễu, Kojima thực sự không còn cách nào cự tuyệt, miễn cưỡng đồng ý. Yuko đưa Kojima đến nơi, sau đó mới nói: A, một mình về nhà quả thực không an toàn a, cho ta ngủ lại được không.


"Làm chưa?"


Yuko thẹn thùng che mặt: "Làm gì có, người ta sẽ xấu hổ a~ "


Mariko không để ý tới, chậm rãi nâng ly rượu: "Mỗi ngày đều chạy qua đây, công việc của đại ca giao ngươi sao rồi?"


Yuko đưa ly ra, Mariko giúp nàng rót rượu: "Ma, chuyện nhỏ. Tiền bao dưỡng(Bao nuôi - ừ... nuôi trọn gói, giống nuôi pet á =.=”) ngươi vẫn còn đó, bất cứ lúc nào cũng có thể cưới ngươi về."


Mariko ném một cái mị nhãn cho nàng: "Muốn bao dưỡng tỷ tỷ, ngươi còn chưa đủ đâu."


Yuko uống một ngụm rượu, nheo mắt lại: "Vị không tệ, cho ta một chai đem về."


"Tự đi lấy." Mariko chậm chậm phe phẩy chiếc ly, "Năm nay muốn quà sinh nhật gì?"


"Cơ thể ngươi —— "


Mariko nhắm mắt lại, chậm rãi ngửi hương vị của rượu đỏ.


Một hồi lâu: "Năm nay muốn bơi ở vịnh Tokyo?"


Yuko một chút cũng không lo lắng: "Marichan không nỡ đâu."


Mariko nheo mắt, cười như mộc xuân phong(Một làn gió xuân): "Ngươi thử xem."



——————————————————



Hôm nay Yuko bao Kojima, hai người không biết ở trong phòng làm cái gì. Một lát Mariko đi đến nhìn, đẩy cửa ra phát hiện Yuko đã uống đến say mềm, đang nằm sấp trên đùi Kojima, nói đứt quảng cái gì đó.


"Thực sự a, lần đầu tiên thấy NyanNyan ta đã thích NyanNyan rồi."


Kojima giúp nàng đem ly rượu để lên bàn, biểu tình vô cùng bình tĩnh: "Ngài uống say rồi."


Yuko cầm lấy tay Kojima, đặt lên ngực mình: "Ta thích ngươi."


Kojima lẳng lặng ngồi ở đó, rất lâu: "Ừm."


Mariko chậm rãi đóng lại cửa.



20 nhận xét:

  1. Thánh ơi!!!!
    Nhớ quá đi... lâu lắm mới mò vô blog :'>
    Mới bon chen thử dịch truyện thiệt là =.=!
    Tự nhiên nhớ tới Thánh ... thật là ngưỡng mộ quá đi...^0^
    Fic của Phế sài nữ vương đọc rất thích a~~~
    Tình tay 3 đọc thấy ngữ văn lạ lạ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ^^

      Cám ơn đã nhớ tới Thánh o(`ω´ )o

      Chỉ chỗ lạ cho Thánh với~~~

      Xóa
    2. Thấy câu văn không nhẹ nhàng như những fic khác của Phế sài
      Có chút gì đó hơi nặng chút :) (cảm nhận riêng thui ~3~)

      Xóa
    3. Uhm cái đó là về không khí của fic rồi ^^

      Về sau cũng không nhẹ ~

      Xóa
    4. SE hử O.O!
      Không sao mình đọc hết...hình như fic thánh dịch mình thích hết hông hề kém cái nào hêt á ~~~~~ iu iu iu

      Xóa
    5. Cái đó thì không biết, vì Thánh không có đọc =]]]

      =]]] vì fic Thánh chọn để edit phải hay mới có hứng a

      Xóa
    6. Cảm tạ bạn Thánh nhiều nhiều nhưng hông troll nha

      Xóa
    7. *ôm bụng cười* Quên đi chứ, để Thánh còn troll a =]]

      Xóa
    8. Không quên đâu!
      Tự nhiên cảm thấy Thánh là đại đại đại S * run run run*

      Xóa
    9. =]]] cảm giác không sai~ có lời khen nga =]]

      Xóa
    10. oaoaoa cảm giác còn lại là ta giống tiểu M đó nên đừng troll mà=[[

      Xóa
    11. Đối mặt với Cường Công thì ai cũng thành Tiểu Thụ hết =]]

      Tiểu Thụ ngoan nào, đừng chống cự~

      Xóa
    12. hứ không bao giờ...Ta sẽ tìm cách làm Cường Công thành Cường Thụ luôn
      k biết Google có chỉ hem ta...chớp chớp

      Xóa
    13. =]] à, Cường Thụ vẫn ai đó Nhược Thụ nhé

      Vô ích vô ích

      Xóa
    14. đi ngủ để suy nghĩ thêm ... không tin không được
      Ngủ ngon nha * ngủ sớm thấy mình thiệt là ngoan hjhjhj*

      Xóa
    15. =]] un, ngủ ngon

      Oyasuminasama o(`ω´ )o

      Xóa
  2. ta ko thik MariYuu tí nào, hy vọng cúi cùng KojiYuu vẫn trùng phùng, mà ta ghét Yuu trong đây ghê ấy :v

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mấy tên đào hoa khi nào chả đáng ghét =))

      Xóa
  3. Yuko tiến đến bên tai Kojima: "Ta là xã hội đen."
    Kojima cười rộ lên: "Nếu như Oshima-chan là xã hội đen, vậy tôi chính là cảnh sát."
    Ta là ta nghi cái nguy cơ SE vì cái này lém ak :) ta có nhạy cảm quá ko nhỉ ? ta chờ chap sau xem phản ứng của mariko-sama ak :) fic tràn đầy ám muội và moment kojiyuu ta khoái :) mau trở lại nha Thánh ! tks u so much <3

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. =)) ừa, Thánh cũng thế

      Cám ơn đã ủng hộ~

      Xóa