Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2013

[Fanfic][Edit] Ma nữ tiện lợi điếm Chương 19











☆ Đệ thập cửu chương
















Đảo Phuket(Thái Lan), ở bãi biển tư nhân nào đó.


Ánh mặt trời buổi sáng vô cùng nhu hòa, xuyên thấu qua tán lá dừa, tinh tế chiếu vào bờ cát trắng. Mùi gió biển mặn chát, biển rộng màu xanh lam, tất cả cùng chờ đợi Acchan và mọi người.


Quả nhiên ở tít đằng kia, Acchan mang theo nón che nắng, mặc bộ áo tắm hai mảnh màu hồng nhạt, hai tay trống chơn. Sát phía sau là Takamina, mặc một bộ đồ bơi bó sát người màu xanh lam bình thường, tay trái cầm giỏ cơm dã ngoại tay phải cầm dù che nắng, thở hổn hển. Mặc một bộ áo tắm hai mảnh đồng màu, Itano và Kasai sóng vai nhau mà đi, vừa nói vừa cười. Mariko và Yuki ở một bên cũng hợp ý mà nói chuyện vô cùng vui vẻ. Mayuyu bị bỏ quên ở phía sau, mặc một bộ áo tắm trắng sọc xanh, ngây ngốc nhìn chằm chằm Yuki, chẳng biết đang nghĩ gì. Bên cạnh nàng là Maachan một bộ dạng lờ đờ, thỉnh thoáng ngáp một cái, hình như do nghỉ ngơi không tốt.


Tại sao?! Tại sao chỉ có mình ta xui xẻo như thế, phải làm culi bưng vác! Ngay cả lau mồ hôi cũng không có dư tay mà làm, Takamina đổ mồ hôi nhễ nhại than oán trong lòng. Nhất định là do hôm qua mượn cớ bao tử không ổn từ chối ăn cơm cùng Atsuko! Đây rõ ràng là lợi dụng việc công trả thù việc tư a a a!


"Chờ chờ chúng ta!" Tiếng la hổn hển của Yuko truyền đến tai Acchan, mọi người dừng bước, dở khóc dở cười nhìn Yuko và Haruna chạy tới.


Chỉ thấy Yuko mặc cái áo gió màu đen, chân mang giày da, tay đeo găng, trên cổ choàng một cái khăn quàng đỏ sẫm, đầu đội mũ che nắng, kính râm cực đại cùng khẩu trang đem khuôn mặt của nàng giấu đi thực tốt. Trang phục của Haruna càng khoa trương hơn, áo lông dày, mang giày mang nón mang bao tay, nàng giống như người Eskimo(Gg đi a) từ bắc cực không cẩn thận chạy nhầm qua xích đạo.


Một người sợ phơi nắng tổn hại da, người còn lại là sợ bị mặt trời thiêu đốt. Thật may chỗ này là bãi biển tư nhân của Yuki, bốn bề vắng lặng. Nếu như người bình thường thấy dáng vẻ của hai vị này, thế nào cũng dọa người ta đến loạn thần kinh.


Đây là thể loại quần áo gì a a a!? Rớt hàm thật mà, là một người "bình thường" hiển nhiên Takamina bị các nàng dọa rồi.


Quần áo như cục bông di động nên Haruna không thể nhìn rõ đường, Yuko nắm tay kéo nàng chạy, làm cơ thể Haruna mất thăng bằng thuận thế té nhào về phía trước.


"Haruna!" Yuko vội ngồi xuống bên cạnh Haruna, cầm tay nàng.


"Yuko. . .ta, ta sợ rằng không được nữa rồi. . ." Thở phì phò từng đợt, trên mặt Haruna nổi lên một mảnh hồng quái dị, bên người nàng quanh quẩn một màn sương màu trắng.


"Đừng nói gở, ngươi sẽ không sao đâu, không sao đâu. . ." Yuko nắm chặt tay Haruna, kính râm cùng khẩu trang che mất gương mặt nàng, nhưng không che được giọng nói nghẹn ngào của nàng.


"Ngươi đi nhanh đi, đừng đến gần ta nữa!" Haruna đột nhiên vùng vẫy, dường như muốn tách khỏi tay Yuko.


"Đừng nói bậy! Ta tuyệt đối sẽ không bỏ mặc ngươi, muốn chết thì cùng chết!" Yuko buông tay, hét lớn một tiếng, liền ôm chằm lấy Haruna.


"Yuko. . ." Haruna đem mặt vùi vào vai Yuko. Hai vai run rẩy không ngừng.


"Haruna!" Yuko ôm nàng càng chặt, ngửa mặt lên trời, hét lớn.


Cái cảnh này sao mà quen quen, giống như là. . . À, trước đây nàng thường cùng Haruna xem cái phim "档家庭伦理苦情"! Ánh mắt Takamina sáng lên, nhìn quanh bốn phía, phát hiện những người khác đều là một bộ dáng hắc tuyến đầy đầu biểu tình ngây ngốc, nàng không khỏi nghi hoặc mà nhún vai. Những người này bình thường không có xem TV à? Quá đáng trách. . .


"Các ngươi ở đây diễn cái quái gì thế a. . ." Mariko đỡ Haruna dậy, nhịn không được lên tiếng.


"Lãng mạn, cái này gọi là lãng mạn nha, ngươi hiểu không? Đầu ngươi ngoại trừ Cà-ri với Panda ra thì không còn gì khác à? Không biết phong tình(Cái gì đó rất là lãng mạn, rất là tình tứ, rất là abc), đáng đời ngươi bị người ta không để ý tới, hừ~ " Yuko đỡ Haruna dậy, nhảy tới trước mặt Mariko nói móc. Cái "người khác" được nêu ho nhẹ một tiếng, thần thái bình tĩnh như thường lệ mà nhẹ nhàng chui ra khỏi vùng bão lụt.


"Ngươi, ngươi ngứa mình à, tin ta lột quần áo ngươi ra biến ngươi thành Hấp Huyết Quỷ nướng than không!" Dường như bị chọt trúng chỗ ngứa, Mariko không kiềm được cơn giận giơ nắm tay lên, Yuko thấy tình thế không ổn vội trốn sau lưng Haruna, còn không quên làm mặt quỷ với Mariko. => là vầy nè >:P


"Hừ, ai, ai sợ ai nha. . . Haruna, Mariko hung dữ với ta, hết sức quá đáng a. . ." Yuko lắc lắc cánh tay Haruna, âm thanh làm nũng thành công khiến mọi người nổi da gà toàn thân.


Cái tên này là bá tước Hấp Huyết Quỷ sao. . . Chưa nói tới Huyết Tộc vô cùng tự cao tự đại liều mạng giữ sĩ diện. . . Khóe miệng Takamina giật giật, nàng biết cái đám này không giống yêu ma rồi mà! Sớm đã đập nát cái phạm vi giới hạn bình thường của nàng rồi.


"Hấp Huyết Quỷ nướng than. . . ăn ngon không?" Haruna nâng gương mặt Yuko lên, mỉm cười nói ra một câu làm người khác sởn hết gai ốc.


"Ế?!" Yuko lảo đảo lùi về sau, hai tay ôm ngực, kinh hô: "Không nên! Không nên ăn ta!"


"Không nên hả? Vậy đổi lại, ngươi ăn ta?" Đầu ngón tay Haruna chỉ vào mặt mình, tươi cười như vô hại nói ra một câu "Đa nghĩa".


"Phụt. . ." Trong đầu toàn là xxx, mũi Yuko phún ra 2 hàng máu, lảo đảo ngã ra sau, trong nháy mắt tử vong.


Lúc này Takamina cũng rất muốn hộc máu rồi té xỉu, lúc Acchan bảo để xuống, nàng đem cây dù chuyển đến cắm xuống, vọt ra đằng kia để nâng Yuko bán hôn mê đi. . .


Đừng có bắt nạt người ta đến thế này a a a! Máu! Yuko máu ngươi chảy lên người ta a! Takamina kéo Yuko đang mất ý thức còn tự cười khúc khích, chảy nước mắt không ngừng.


Thấy bộ dạng của Takamina, Acchan nhịn không được mà cười thành tiếng, lập tức ho khan một cái để che giấu: "Khụ khụ, ta nói hai người các ngươi, không tiện ra ngoài thì ở lại cửa hàng là được rồi, không theo được còn đi làm gì?"


Đón lấy ánh mắt của Acchan, Haruna chậm chậm mỉm cười, nói: "Yuko nói khó có thể cùng mọi người đi chơi, nếu như không tham gia để lưu lại một chút hồi ức thì tiếc lắm, cho nên. . ."


"Ừ. . . nói vậy cũng đúng." Acchan gật đầu, bóng đèn chợt lóe, cười toe toét cao giọng nói: "Vậy đừng kéo dài thời gian nữa, mọi người nghe rồi đấy, ai chậm nhất, là phạt mời ta ăn nha~ "


Một trận gió lùa qua, người đứng cạnh Acchan bỗng chốc biến mất hết.


"Ế? Mọi người đâu rồi? Chạy đâu hết rồi?" Acchan nhìn quanh bốn phía, chớp mắt mấy cái, ánh mắt liền dừng lại trên người Takamina đang nổi đóm mắt đầu vùi xuống cát, tứ chi giật giật.


"Ha ha, ngươi đang đợi ta sao?" Tâm trạng Acchan trông rất tốt, ngồi xổm bên người Takamina, cười cười.


"Tất nhiên. . . là vậy. . ." Mới là lạ! Takamina cắn môi dưới, có trời mới biết nàng đang chuẩn bị chuồn mất thì Yuko đột nhiên tỉnh dậy, tỉnh lại thôi cũng không nói gì, giống như cơn gió lốc quét qua cái biến mất, khiến nàng ngã cắm đầu xuống đất a! Tên khốn kiếp không có nghĩa khí!!! Hu hu. . . đãi Atsuko ăn, nàng chắc chắn sẽ phá sản. . . chờ chút, thân nàng không một xu dính túi a! Lẽ nào. . .


Takahashi Minami, mắc nợ một số tiền khổng lồ, đóng mộc cái cộp!


"Đừng a a a a!!!" Như là đột nhiên bị xuất huyết, hai mắt Takamina đỏ bừng, vội bò dậy, chạy đi như phát hâm.


"Không thích đi ăn cùng ta đến như vậy hả. . ." Nhìn bóng lưng Takamina mang theo cát bụi đằng sau, Acchan bĩu môi, lầm bầm.



4 nhận xét:

  1. ôi ,kojiyuu thần thánh của tui ơi <3 <3 ,nyanyna nói mà có biết là nói gì không vậy,thật sự là đang mời gọi yuu ăn thịt hay là chỉ ngơ ngơ nói bâng quơ vậy trời, phởn quá đi mất *uốn éo* , ôi cái cảnh ôm nhau muốn chết thì cùng chết yuu ơi yuu cơ hội quá đi

    Ôi tomotomo của tui, mặt áo tắm cùng màu, hố hố hố...

    Oi6iiiiiiii Atsuminaaaaaaaa, ôi trời ơi, acchan thật là bá đạo mà

    Vậy đừng kéo dài thời gian nữa, mọi người nghe rồi đấy, ai chậm nhất, là phạt mời ta ăn nha~ "

    sao acchan toàn đưa ra mấy cái luật toàn có lợi cho bản thân k à, chap trước gài hàng Yuki bao từ A tới Z chuyến đi chơi, làm người ta khóc k ra nước mắt, giờ thì.... gài hàng người khác mời ăn, ôi pó tay rồi ^_^_^_^

    acchan sống sao mà để cả bọn vừa nghe nói thế là bỏ chay hết, tội cho takamina quá hố hố hố * lăn lộn* ,khúc cuối hài thật <3 <3 <3

    Trả lờiXóa