Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

[Fanfic][Edit] Dạ Bôn - Chương 5









Chương 5
















Kojima đứng dậy, gương mặt lộ ra một nụ cười vừa phải, âm thanh nũng nịu gọi Matsui: "Bộ trưởng~ "


"Kojima-chan." Hắn khi thấy Kojima trong nháy mắt nét mặt như tỏa sáng, "Hôm nay ngươi rất đẹp."


Kojima cúi đầu có chút xấu hổ, đôi bông tai ở cạnh gương mặt hơi lay động: "Cám ơn~ "


Không giỏi giao tiếp cùng không đi giao tiếp, ở giữa nó chỉ cách một sợi dây. Thoạt nhìn Kojima là ở tuyến bên trái, nhưng đó chỉ là thoạt nhìn mà thôi.


Chiyoko sửa sang lại quần áo rồi đi đến, Kojima đã kéo cánh tay Matsui tiến vào phòng. Yuko gọi Chiyoko lại, nói với nàng làm gì cũng được, nhất định không được để Kojima ngồi bên cạnh Matsui.


"Ta mặc ngươi làm nũng chơi đùa hay cởi đồ, cái gì cũng được, chỉ cần không cho Kojima ngồi bên cạnh Matsui, không cho nàng tiếp lời cùng Matsui." Chỉ chỉ vào những người liên quan ở sau Chiyoko, "Các ngươi cũng thế. Làm tốt mỗi người 500 ngàn tiền thưởng, làm không tốt —— các ngươi tự mình biết đi."


"Vâng!" Mọi người vội vã đáp ứng, "Không thành vấn đề~ "


Chiyoko và các nàng vô cùng cao hứng đi phía trước, Yuko theo sau. Đi ngang quầy bar, Mariko kéo cánh tay nàng: "Đừng quậy."


"Ngươi yên tâm, ta không ngốc như vậy."


"Thế sao?" Mariko thở dài, "Người con gái đó không giống như ngươi nghĩ, đừng lãng phí tâm tư với nàng."


"Ta muốn điều gì, nhất định phải nắm trọn trong tay." Yuko giật tay Mariko ra, "Không cần lo cho ta."


Mariko nhìn nàng một hồi lâu: "Tùy ngươi."


Yuko đi vào phòng, Chiyoko cùng những người khác đã ấn Matsui ngồi xuống. Yuko ngồi bên cạnh Kojima giúp nàng rót rượu, hạ thấp giọng hỏi nàng: "Muốn tiền, ta có, tại sao phải tìm người này?"


Kojima không trả lời.


"Ghét ta đến vậy?"


Kojima nâng ly, cách gương mặt của Chiyoko cười với Matsui: "Bộ trưởng, tôi kính ngài~ "


"Yada~ " Chiyoko ôm cánh tay Matsui, ngực cố ý chạm vào, nũng nịu nói, "Bộ trưởng, chỉ muốn uống rượu của người ta thôi a~ "


"Ha ha ha ghen tị!" Matsui hiểu rõ, lập tức thu hồi ly rượu chuẩn bị chạm cốc với Kojima, "Được được được, chỉ uống rượu của ngươi."


Trận đầu tiên Chiyoko thắng lợi, Yuko ở xa nâng ly, ý bảo nàng cứ tiếp tục. Kojima vừa lộ ra mánh khóe giao tiếp trước mặt Chiyoko kinh nghiệm sa trường rất nhanh đã bại trận, Matsui hoàn toàn bị Chiyoko chiếm hữu. Uống rượu đến khuya, Matsui nói cần phải đi, Chiyoko đỡ hắn dậy: "Đã trễ thế này, ta tiễn ngài nha. Ngài ở nơi nào?"


Ám chỉ rõ ràng như vậy, Matsui không có biện pháp cự tuyệt. Thuộc hạ đỡ hắn đi ra ngoài, Chiyoko đi ngang qua người Yuko, cúi đầu kề tai nàng nói nhỏ: "Ông chủ(ờ), ta muốn tăng giá."


"Không thành vấn đề, chờ ngươi trở về."


Chiyoko hướng nàng làm một cái hôn gió, cầm áo khoác lên cũng đi ra ngoài. Kojima bình thản đứng dậy: "Ngươi cũng là chủ."


"Vâng." Yuko trả lời, "M&Y, Mariko and Yuko, ta là người hùn vốn."


"Rốt cuộc ngươi có bao nhiêu chuyện không nói cho ta biết?" —— Việc này hiển nhiên phải là người thân thiết mới có thể hỏi, Kojima không có thân phận đó, nàng chọn trầm mặc. Trầm mặc là của nàng thuẫn(Khiên chắn), cũng là của nàng mâu(Giáo). (Mâu thuẫn)


Mọi người biết điều mà rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người.


"Nếu như chỉ thiếu tiền, có thể tìm ta. Chuyện khác ta cũng có thể giúp, ta tìm Matsui Kosei tốt hơn ngươi."


Kojima ngồi một góc ở Sofa, vẫn đang trầm mặc. Yuko đi ra phía sau nàng, chậm rãi ôm lấy bả vai của nàng.


"Đừng đối xử với tôi tốt như vậy." Rốt cục Kojima cũng lên tiếng, "Tôi không có cách nào báo đáp lại."


"Không cần." Yuko hôn lên tai nàng, "Ngươi nhất định sẽ yêu ta, ta biết."


Kojima không có nói gì nữa.



——————————————————



Ngày hôm sau Yuko nhận được điện thoại của Mariko, nói Kojima xin nghỉ bệnh một ngày, tối nay không cần đến.


"Vậy a, một hồi ta đi thăm nàng."


"Yuko —— "


"Chuyện gì?"


"Không có gì, đi đường cẩn thận."


"Ừ."


Mariko cúp máy, lê dép trở lại giường. Quần áo bày lộn xộn trên khăn trải giường, Mariko vươn tay đẩy đống quần áo qua một bên, nằm lên giường, nhắm mắt lại.


Yuko đã lái xe trên đường mới gọi điện thoại cho Kojima, hỏi nàng thế nào rồi, có cần đi bác sĩ không.


"Uống thuốc xong, đã ổn."


"Ta đang đến, có lẽ nửa giờ nữa sẽ. . ."


"Yuko-chan." Kojima cắt đứt lời nàng, "Cái đó, ngươi không cần đến, tôi ổn rồi."


"Này~ ta đang ở trên đường rồi —— "


"Yuko —— " Kojima dừng lại một chút, "Một hồi tôi muốn ra ngoài."


"Vậy hả?" Yuko cười một tiếng, "Vậy được rồi."


Yuko đeo tai nghe điện thoại, gọi đến một số khác, vẫn đang lái xe như cũ: "Moshi moshi(Alo) ~ vâng, Yuko, con thứ 3 nhà Oshima, vâng. . ."


Lúc Yuko đến dưới lầu nhà Kojima, một chiếc xe khác vừa lúc chạy đến, Matsui Kosei từ trên xe đi xuống, mở cửa giúp Kojima. Yuko không làm gì cả, chỉ lái xe đi theo. Khoảng chừng 10 phút sau, xe của Matsui dừng lại tại một ngã tư đường, Kojima từ trong xe đi xuống.


"Vợ ta bảo ta cùng nàng đi thăm nhạc phụ đại nhân, lần sau đi, lần sau ta sẽ tìm ngươi. Tiền đưa cho ngươi cũng đủ bắt xe về, không vấn đề gì chứ?"


"Vâng, không vấn đề gì." Kojima cười đến vô cùng ôn nhu, "Đi thong thả."


Xe của Matsui một lần nữa khởi động, rất nhanh đã đi khuất. Kojima đi dọc theo vỉa hè, dừng lại ở một bậc thang, chậm rãi ngồi chồm hổm xuống.


Cuối tháng 10 ở Tokyo đã có cảm giác man mát của đầu thu(Tháng 7), Kojima ôm vai, trầm mặc nhìn chân mình. Yuko yên lặng đi đến sau lưng nàng, cởi áo khoác khoát lên vai nàng.


"Ta biết ngươi không tin ta, nhưng mà ta vẫn muốn nói." Yuko ngồi xuống bên cạnh nàng, giọng nói trầm thấp lại khàn khàn mang theo một hương vị đầu độc người khác, "Ta thích ngươi, vô cùng, vô cùng thích."


Kojima nhìn nàng ngồi xuống: "Oshima-chan. . . thì ra là vậy, làm sao mà trùng hợp như vậy a."


"Ta không phải là người tốt, ta thích cái gì cũng sẽ dùng trăm phương ngàn kế cướp về tay." Yuko cười cười, "Ma, ta là xã hội đen mà, tâm tư cỡn bợt thủ đoạn chơi đùa rất am hiểu." Ngửa mặt lên trời, giọng nói vô cùng nhẹ nhàng, "Người bị Oshima Yuko nhìn trúng, tuyệt đối chạy không thoát."


Kojima cúi đầu cười, mái tóc dài trượt xuống, để lộ ra đôi tai như tinh linh. (tinh linh; quỷ quái; ma quỷ; yêu tinh; ranh mãnh; tinh ranh; khôn lanh; bóng ma; thần; ma) <= tất cả các nghĩa.


"A, cười rồi."


Kojima đứng lên: "Về thôi."


"Được."




————————————————



13 nhận xét:

  1. a~ ta thik cái sự bá đạo của anh ròi đó
    còn chị có khi nào cảnh sát nằm vùng ko :(

    Trả lờiXóa
  2. Đọc xong rồi, chẳng biết comt gì, kéo lên đọc lại, cái quan hệ giữa Nyan với tên Matsui là gì? Bồ, mà không phải, vợ mà bảo thế thì bồ sao nỗi, đồng nghiệp thì mất quái gì phải ngượng, bó tay rồi.
    P/s: Ta thụ, ngươi không công được đâu *cười nham hiểm*

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. =]] Ta không công ngươi được thì ngươi ế suốt đời

      Xóa
    2. Khỏi cưng, ta đây không tuyển cường thụ đâu, đó là lí do người chỉ ghiền nhược thụ =)))))))))))

      Xóa
    3. Ngươi không tuyển Cường thụ vì ngươi cần Cường Công như ta chứ gì =]]]

      Xóa
    4. Í Da, đừng có tự tin như vậy chứ! Ngươi công chỗ nào chỉ ta coi, cường chỗ nào chỉ thử coi, người chỉ có nhược thụ thì làm sao lên tiếng hử *cười nham nhở*

      Xóa
    5. =]] cần phải chỉ sao? Vậy thì luyện mắt thêm đi a =]] cái gì tự nhận thấy nó vẫn đáng tin hơn ngkhac nói ra

      Câu cuối không hiểu nga

      Xóa
    6. Có lẽ ta nói ẩn ý quá mà nhiều người không hiểu ta nói gì *chọt kiên*, thôi thì coi như ta chưa nói gì, nga mà ngươi dịch tới chap mấy rồi.

      Xóa
    7. Edit xong chap nào post chap đó => không post = không edit :D

      Xóa
    8. Đồ cường thụ =.= ráng làm rồi đăng đi, không ta thay chữ cường thì nhược chừ =.=

      Xóa
    9. Thoải mái =]] nói là việc của ngươi ai tin k mới được *huýt sáo*

      Bệnh lười khó trị, lại lười + thêm mất hứng làm việc ( *`ω´)

      Xóa
    10. Ta nói có ối người tin ta đấy chứ, họ chờ ta nói thay thôi, ai cũng biết ngươi thụ rồi, chối hẻm được đâu *cười nham nhở*

      Xóa
    11. =]] ừm ừm, cũng như đã nói ở trên, cái gì tự nhận biết nó đáng tin hơn lời ngkhac nói ra =]]

      Và cũng có nghĩa ngươi khích ta k dc đâu vì ta biết ta Cường Công mà =]]

      Xóa