Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Hai, 6 tháng 10, 2014

[Fanfic][Edit] Hội chứng SM - Chương 12


Pass: Viên kim cương(Chắc vậy) cuối cùng đính lên chiếc áo tốt nghiệp của Acchan, do Takamina đính, Takamina đính nó ở đâu?
Hint: Google nhá.

Cái màn nhẹ nhàng chương trước tưởng vậy là xong rồi à?! Nồ! Vẫn giữ được tiến độ 1,5 chương H a! Phế Sài. . .






Chương 12






















——————————————————




Mariko nâng lưng Oshima hôn lên ngực nàng, hôn lên xương quai xanh của nàng, hôn lên chiếc cổ ướt đẫm một lớp mồ hôi. Đầu lưỡi nếm lấy mùi vị mặn chát trên chiếc cổ Oshima, kèm theo mùi hương sữa tắm Mariko thích nhất. Dịch thể dưới thân tràn đầy mùi vị dâm mỹ, đó là liều thuốc tình dục của tự nhiên. Mariko vùi vào cổ nàng, ngửi, liếm, tinh tế nhấm nháp thưởng thức mùi vị của nàng.


Cơ thể của phụ nữ trưởng thành như một bữa tiệc thịnh soạn khiến người thèm thuồng, làm người muốn nếm. Mariko nhẹ cắn vào cổ Oshima, không nặng không nhẹ. Da thịt trên cổ bị nàng cắn ra dấu vết, mảng thịt ứ máu trông như một quả anh đào to tròn, Mariko nghe Oshima rên rỉ rất nhỏ, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lên dấu răng. Cảm giác nhồn nhột và nhẹ đau cũng kích thích dây thần kinh của Oshima, nàng buông lỏng cánh tay, ngửa mặt lên trời ngã xuống giường.


Hai tay Mariko đặt lên ngực nàng, chậm rãi trượt xuống, sờ qua chiếc bụng, hạ thân bằng phẳng, cúi đầu hôn lên đóa hoa ướt át giữa hai chân.


"A —— "


Mariko tóm lấy chân Oshima, dịu dàng hôn lên. Ngón chân khả ái gập chặt, mu bàn chân cong lên, để lộ mạch máu màu xanh nhạt. Mariko liếm mu bàn chân nàng, ngậm lấy ngón chân, đầu lưỡi chuyển động tới tới lui lui trên ngón chân nàng.


Oshima hơi nhấc người lên nhìn Mariko, đè nén hơi thở gấp gáp: "Đừng làm vậy —— "


Đừng hầu hạ nàng.


Mariko đang tóm lấy chân nàng, nhoẻn miệng cười ngẩng đầu nhìn nàng một cái, sau đó cúi đầu tiếp tục làm việc của mình. Những chiếc hôn vụng vặt dịu dàng từ bắp chuối nàng di chuyển dọc lên, hôn lên đầu gối gấp chặt, hôn lên làn da mẫn cảm trong bắp đùi nàng. Nàng ngẩng dậy hôn môi Oshima, ngón tay thon dài tìm kiếm bụi hoa dưới thân nàng, tách từng lớp thịt mềm mại, tiến vào bên trong.


"Ô —— "


Tiếng rên rỉ của Oshima bị ngăn chặn, hé miệng thở dốc. Tay Mariko luồn qua nách ôm lấy vai nàng, thân thể dính chặt vào nhau. Ngón tay nằm trong thân thể Oshima chậm rãi ra vào, dịch thể dọc theo mu bàn tay trơn trượt xuống cổ tay, kéo ra một đường chỉ bạc rồi nhỏ giọt xuống khăn trải giường. Trong phòng tràn ngập mùi vị ái tình, hết thảy rõ rệt dưới ánh đèn, trong phòng phát ra tiếng hô hấp phập phồng, tiếng nước rất nhỏ nhưng lại nghe khá rõ ràng, tiếng rên rỉ dường như trộn lẫn cùng tiếng thở dốc, bầu không khí sắc tình ám muội, như nước ấm chậm rãi chảy ngập từng góc trong gian phòng.


"A a —— "


Mariko cắn vào tai Oshima, liếm giọt máu ứa ra từ vết thương của nàng. Còn kia là vết tích Mariko đánh ra, máu đỏ ứa ra từng giọt lớn nhỏ từ vết thương đã kết vảy, đều do bộ phận thô ráp của mép thắt lưng gây ra. Mariko rời đi thân thể Oshima, cầm lấy vai nàng lật nàng trở lại rồi đè lên trên lưng nàng. Oshima đau đớn kêu lên một tiếng, Mariko đang cúi đầu liếm những vết thương trên lưng của nàng, dùng hàm răng cắn cho tróc vảy, lộ ra những lớp thịt mới lành ở bên trong. Máu rất nhanh đã chảy ra, đầu lưỡi Mariko liếm từng vết thương, Oshima nhẹ run rẩy, như sung sướng như đau đớn.


"Ưm —— "


Mariko ngừng một chút, ý thức được bản thân đang tái phạm bệnh cũ của mình. Lúc trước nàng cũng có làm tình bình thường, nhưng thói quen thích ngược đãi của nàng nhất thời không sửa được. Huống chi Oshima thật sự rất thích hợp để ngược đãi. Mariko hôn lên vết thương trên lưng Oshima, chỉ ma sát vào vết thương vừa bị nàng cắn tróc vảy. Mỗi lần chạm vào đều khiến Oshima run rẩy, thớ thịt mềm mại vừa được tái tạo lại đủ mẫn cảm để cơn đau như kim châm dễ dàng từng đợt từng đợt kích thích dây thần kinh Oshima. Mariko đã nhận ra sự khác thường này của nàng, móng tay nhẹ nhàng cào dọc theo vết thương trên lưng nàng. Móng tay cào lên những chiếc vảy kết, Mariko cúi đầu liếm những giọt máu chảy ra nơi đó, không ngừng thay đổi chỗ. Oshima bắt lấy chiếc khăn trải giường dưới thân, tiếng rên rỉ luôn nhảy ra từ trong cuống họng.


" —— a —— "


Nàng đang hưởng thụ.


Mariko cười một tiếng, ngón tay trong cơ thể Oshima được rút ra, chuyển qua bóp lấy âm hạch đã sưng tấy. Móng tay chạm vào thịt, Oshima kêu lên một tiếng đau đớn, gương mặt vùi vào giường, hai tay nắm chặt lấy chiếc khăn trải, run rẩy cả người.


"Ha —— ô —— "


Oshima nức nở, nắm chiếc chăn đơn kéo về phía mình. Cảm giác đau đớn kích thích nàng, chỉ là trực giác muốn nắm lấy cái gì đó để bảo vệ chính mình. Nhưng Mariko không có ý định buông tha nàng, móng tay bóp lấy âm hạch càng dùng thêm sức, Oshima nắm chặt chiếc khăn trải giường cố sức đập vào giường, tiếng khóc chôn dưới chăn mơ hồ truyền ra ngoài.


"Đau quá, đau —— "


Mariko buông lỏng móng tay, ngón giữa một lần nữa đi vào trong cơ thể Oshima. Tay Oshima nắm chiếc chăn kéo về hông, âm thanh từ khóc biến thành nức nở, Mariko cúi đầu hôn lên tai nàng, tay vuốt ve vai nàng, trấn an tâm tình của nàng. Trải qua vài lần kích thích, nơi đó của Oshima đã có chút thay đổi, nơi đó gồ lên một viên thịt nhỏ như hạt đậu hà lan. Mariko tìm đến nơi đấy, chỉ nhẹ nhàng, thân thể Oshima lập tức rung động kịch liệt, tiếng nức nở chuyển thành sung sướng thở dốc.


"Ha —— "


Mariko bắt đầu tập kích, chạm, nhấn, ma sát, có lúc mạnh có lúc nhẹ. Oshima không thể có sức chống đỡ loại kích thích này, tiếng thở dốc biến thành rên rỉ, đến cuối cùng chuyển thành kêu rên. Chiếc cửa sổ thủy tinh không có đóng lại, gió đêm thổi đến chiếc rèm cửa bèn lay động. Mariko xấu xa nghĩ, không biết tiếng rên của Oshima sẽ phiêu đến bao xa. Cửa động bao lấy ngón tay Mariko co rút lại, Oshima cong người dậy, tiếng kêu rên sung sướng phóng ra ngoài cùng dòng dịch thể.




——————————————————




Oshima mệt mỏi liền ngủ thiếp đi, Mariko gọi nàng dậy, muốn thay khăn trải giường để nàng ngủ ngon hơn một chút, nhưng nàng không tỉnh. Một mình đi vào phòng tắm tắm rửa một hồi, lau khô tóc trở lại bên giường. Oshima ghé vào giường, vết thương trên lưng ngừng chảy máu, đã khô lại. Mariko xoa đầu nàng, nhìn nàng một hồi, đi vào phòng tắm tìm một chiếc khăn, nhúng ướt nước rồi quay lại giường giúp Oshima lau người.


Trên lưng có vết thương, Mariko lau khá cẩn thận. Khi nãy làm tình mồ hôi đổ ướt người, bây giờ đã khô ráo không tệ lắm. Mariko chậm rãi lau lưng nàng, sau khi lau khô cổ và cánh tay nàng, ôm lấy nàng giúp nàng trở người lại, lau phía trước. Chiếc khăn lau qua nơi riêng tư của Oshima, chậm rãi xóa đi dịch thể đọng lại trên những sợi tóc dưới. Sau khi lau xong, Mariko ném chiếc khăn đi, ôm cánh tay Oshima hôn một cái, tắt đèn đi ngủ.


Tay phải tê quá, chắc ngày mai phải đi làm vật lý trị liệu.


Chậm rãi tiến vào trong mộng.


Ngày hôm sau, lúc tỉnh dậy trời đã sáng trưng, Oshima ghé vào người nàng, dường như còn chưa tỉnh. Mariko chậm rãi nhích đến gần, chậm rãi hôn lên lưng nàng. Hôn xong mấy cái, Oshima mới giật giật người, âm thanh lờ mờ còn buồn ngủ, khó chịu đáp: "Sensei, đừng có hôn tôi, tôi không phải là cô ấy —— "


Mariko lén cười, làm bộ không nghe thấy tiếp tục tiến đến gần hôn nàng. Oshima trở người, cầm lấy chăn kéo lên che ngực cùng hạ thân, híp mắt đối mặt với Mariko.


"Sensei." Một lát sau, ánh mắt càng nheo lại nhiều hơn, vẻ mặt Oshima khá là nghiêm túc, "Tôi phát hiện ngực của ngài hơi xệ rồi đó nha."


Mariko tát một cái lên mặt nàng, nghiến răng hung tợn trừng nàng: "Câm miệng."




——————————————————




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét