Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

[Fanfic][Edit] Ma nữ tiện lợi điếm Chương 22









☆ Đệ nhị thập nhị chương
















"Nhưng ở đây không có lưới cũng không có sân. . ." Tuy rằng rất không muốn tạt nước lạnh vào khí thế hừng hực lửa của Acchan cùng Itano, nhưng mà Takamina nhịn không nổi.


"Nếu nói tới sân thì, khắp nơi đều có a~ " Yuki nãy giờ vẫn trầm mặc đột nhiên lên tiếng, cười tươi. Chỉ thấy nàng búng tay một cái, đột nhiên bốn phía xuất hiện một đám người đẹp trai mặc áo đuôi tôm.


"Tiểu thư, ngài có gì dặn dò?" Các anh chàng đẹp trai nhất trí hành lễ, ánh mắt Mayuyu lóe sáng. Quản gia đẹp trai?! Tận một đám?! Á á!!


"Chúng ta muốn chơi bóng chuyền." Nhận thấy dị thường của Mayuyu, Yuki khẽ nhíu mày, vung tay với các anh đẹp trai.


"Vâng!" Các anh đẹp trai đồng thanh trả lời, trong nháy mắt biến mất. Mayuyu dụi dụi mắt, gương mặt lộ ra vẻ thất vọng. Ế? Sao nhanh như vậy đã không thấy tăm hơi. . .


Chỉ trong nháy mắt, các anh đẹp trai lại xuất hiện một lần nữa, kéo lưới kéo lưới, vẽ sân vẽ sân, động tác mau lẹ vô cùng, lại trong nháy mắt, sân chơi bóng chuyền đã được chuẩn bị hoàn tất. Yuki thỏa mãn gật đầu một cái, các anh đẹp trai lại thi lễ, tiếp tục biến mất.


"Yuki, hiệu suất làm việc của người hầu ngươi thật cao." Acchan lên tiếng cảm thán. Yuki cười cười, tầm nhìn lướt về phía Mayuyu đang hết nhìn đông lại nhìn tây, im lặng.


"Ở đây có 10 người, muốn phân chia thế nào? Hai người một nhóm hay là. . ." Chẳng biết từ đâu, vào lúc nào, ai đó nhét vào lòng nàng trái bóng chuyền, vẻ mặt Takamina vô cùng khó xử.


"Không sao, ta với Haruna chơi không được, các ngươi chơi đi, chúng ta làm trọng tài cho." Yuko đẩy đẩy kính râm trên mũi, vẫy đầu cho băng trên mặt rơi ra, nói.


"Vậy cũng được, Maeda, ta với Tomomi cùng một nhóm, ngươi có dám nhận lời khiêu chiến của chúng ta không?" Itano ôm cánh tay Kasai, vẻ mặt tự tin nhìn Acchan.


"Được thôi, tới đây!" Acchan nắm vai Takamina kéo tới, không nhìn tới ánh mắt vô tội cùng bất đắc dĩ của Takamina, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tà ác.


"Mayuyu, chúng ta chung một nhóm." Maachan vứt bỏ quyển sách trên tay, cố ý đưa lưng về phía vẻ mặt chờ mong của Mariko. Ý tứ rất rõ ràng, nàng không muốn cùng một nhóm với Mariko.


"Hả? Manami. . . Oa oa, người ta muốn chung nhóm với ngươi mà. . ." Mariko không cam tâm mà quấy lên, nhào người về phía trước. Một trái bóng chuyền đập vào giữa mặt nàng, cắt ngang hành động của nàng.


"Ai cần ngươi." Phủi phủi tay, Maachan hừ nhẹ một tiếng, kéo Mayuyu vào sân, hai người nói nhỏ với nhau, dường như đang "Sắp xếp chiến lược".


"Trận đấu bắt đầu!" Theo tiếng hét của Yuko, trận đấu giữa WTomo cùng Atsumina chính thức bắt đầu.


"Maeda, chúng ta tiếp tục trận chiến lần trước không!" Itano tay cầm bóng chuyền, ý chí chiến đầu bừng bừng.


"Ha ha, ta đợi ngày này lâu rồi. . ." Acchan hạ thấp người, gương mặt mỉm cười, nhưng trong mắt lại đằng đằng sát khí.


"Tiếp chiêu!!" Itano ném bóng, nhảy bật lên, lòng bàn tay đột nhiên phát ra kim sắc hình cung.


"Ta báo trước, trận đấu nghiêm cấm lộ chân thân, nghiêm cấm sử dụng vũ khí có tính công kích, nghiêm cấm công kích trọng tài, còn. . . A!" Yuko nói liên miên không dứt, lời còn chưa hết, chỉ thấy trái bóng chuyền đập xuống đất nhanh chóng nảy lên, bất thình lình gấp khúc trên không trung nện thẳng vào mặt Yuko. Kêu thảm một tiếng, trên mặt toát ra khói đen, Yuko lật mình té xuống đất.


Này là muốn giết người a!!! Takamina sợ đến hồn bay lên trời, nàng trừng mắt há miệng, không thể tin được mà nhìn chằm chằm xác chết Yuko.


"Chậc, việc này ngoài ý muốn, cú kế mới là chơi thật." Itano đỏ mặt, phát bóng một lần nữa, "Nhìn Liệt diễm phi cầu của ta đi!!"


"U oa a!!" Trái bóng chuyền như bị thiêu đốt, rơi xuống đất cách đầu ngón chân Takamina một cen-ti-mét, mang theo nội lực cực lớn trái bóng tạo ra một cái hố sâu đen ngút trước mặt Takamina. Hai chân mềm nhũn, Takamina ngã xuống đất, sợ đến hai mắt lưng tròng, ba hồn bảy vía bay mất hết.


"Hừ, thật sự có tài cán nha, xem ra ta không chơi thật là không được. . . Tiếp chiêu đi! Tử vong chi quang!!!" Acchan khinh thường nhướn mày, hai tay ngưng tụ ra một trái bóng chuyền hắc sắc, đánh tới Itano.


"Xì~ " Itano nhếch mép lộ ra cây răng nanh, vươn hai tay tiếp được trái cầu, ánh sáng hình cung trong lòng bàn tay càng phát sáng rực, hỏa quang chậm rãi bao lấy hắc sắc quang cầu, Itano cắn răng đánh trả trái cầu, hét lớn: "Trả lại cho ngươi!"


"Phụ ta đem Yuko dọn vào nha, có lẽ chúng ta đừng tham gia, hai người đó không đánh tới cạn sức lực sẽ không thôi đâu." Nhìn trận kinh khủng của hai người, Kasai bất đắc dĩ mà lắc đầu, quấn lấy mấy cái lưới, rồi đem Takamina đang co quắp trên mặt đất kéo ra ngoài.


"Ừa, ừa. . ." Lấy lại được một chút tinh thần, Takamina vội đỡ Yuko dậy, trốn ra "khu an toàn".


Trận đấu bên kia vô cùng kịch liệt, được phong làm trọng tài Haruna dĩ nhiên đã trốn trong tủ lạnh dưới cây dù. . . ngủ gục.


"Oku Manami~ " Mariko đứng trước lưới, nhảy trái nhảy phải, ngây ngô cười như trăm hoa đua nở, muốn hấp dẫn lực chú ý của Maachan.


"Xem bóng!" Maachan diện vô biểu tình đập một trái cầu vào giữa mặt Mariko.


"A, Oku Manami thiệt nhẫn tâm a. . ." Mariko ôm mũi, nước mắt lưng tròng, một bộ dáng đáng thương cảm. Maachan hừ lạnh một tiếng, xoay mặt đi. Mariko chớp chớp mắt mấy cái, đến phiên nàng phát bóng mà, không chịu để ý nàng là sao. . . lẩm bẩm. . . "Nhìn ta đi!" Mariko hô lớn một tiếng, một quả bóng trắng bay đến Maachan.


"Hừ, tép riu. . ." Maachan bày tư thế dễ dàng tiếp được bóng. Nhưng trái bóng không nảy ra như nàng dự liệu, ngược lại còn dính chặt vào tay nàng.


"Cái?! Cái gì đây?" Vẻ mặt Maachan như buồn nôn mà vứt tránh bóng đi, ngửi ngửi cái thứ sền sệt màu vàng nâu trên tay, "Cà. . . Cà-ri?!"


"Trọng tài! Ta kháng nghị!!" Maachan giận tím mặt giơ bằng chứng trên tay, hướng trọng tài Haruna lớn tiếng kháng nghị.


"Cà-ri không thuộc phạm trù vũ khí công kích, kháng nghị vô hiệu, *ngáp*~ " Ngáp một cái, Haruna chẳng bỏ vào mắt đống Cà-ri trên tay Maachan, lui vào trong tủ lạnh.


"Hừ. . ." Maachan cắn răng, xoay người hung hãn trừng mắt với Mariko đang cười vô cùng đắc ý.


"Ha ha~ Manami, có lẽ ngươi nên chịu thua sớm đi a~ " Mariko hướng nàng làm mặt quỷ, ha ha cười.


"Thua cái đầu ngươi, mơ vừa thôi! Kích hoạt Thánh quang! Bách kích cầu!!" Maachan ném bóng lên cao, hét lớn một tiếng, nhảy lên không trung, hai tay luân phiên vẽ ra hình thập tự giá bằng tốc độ ánh sáng lên quả cầu, chỉ thấy quả bóng chuyền mãnh liệt phóng ra Thánh quang chói mắt, khí thế mang theo như vạn quân xuất trận, đập về hướng Mariko đang há hốc mồm.


"Wa a a!!!" Tiếng kêu thảm thiết của Mariko vang vọng thật lâu trên bầu trời bãi biển, khiến người khác phải ghé mắt nhìn.


"Hai người, đánh thiệt kịch liệt nga. . ." Mayuyu ngơ ngác nhìn Mariko toàn thân cháy đen vỡ đầu ngất xỉu, lầm bầm nói.


"Cái này gọi là, thương cho roi cho vọt?" Mở mắt, Yuki thở dài nói. Sức mạnh thật đáng sợ, tình cảm thâm trầm đến cỡ nào a! Thánh quang chiếu vào mắt Yuki khiến nó đau, đổi lại là nàng chắc cũng không có 100% cơ hội thoát được chiêu đó. . .


"Mariko giao cho ta, các ngươi chơi đi." Maachan đen mặt, đem Mariko kéo ra ngoài sân.


"Nga. . ." Mayuyu nhìn bóng lưng Maachan, trong lòng không hiểu sao dâng lên một cơn lạnh. Dáng vẻ Maachan tức giận, thật đúng là kinh khủng! Sau này không nên tùy tiện đắc tội với nàng a. . .


"Mayuyu, bóng tới!" Yuki đang cầm bóng, lên tiếng nhắc nhở.


"Ừa!" Mayuyu quay đầu lại, hướng Yuki nhoẻn miệng cười.


"Mayuyu~"


"Yukirin~"


"Mayuyu~"


"Yukirin~"


"Ha ha~"


"Ha ha~"


"Ha. . ."


Yuki cùng Mayu hai người như trẻ mẫu giáo chơi bóng, ngay cả trọng tài Haruna, cũng không chịu được mà nghệch mặt theo.


Dưới dù, Kasai đang ngủ gật, Takamina chăm sóc Yuko, Haruna nhìn Yuki và Mayuyu ngây người, Maachan chẳng biết từ đâu lôi ra bút lông và mực nước, vẽ loạn lên mặt Mariko đang hôn mê bất tỉnh.


Hai cái vòng tròn, ba sợi râu mép, Mariko đáng thương, cứ như vậy mạc danh kỳ diệu biến thành đồng loại với động vật nàng thích nhất, panda. . .



5 nhận xét:

  1. Mariko thiệt là dễ thương, tưởng tượng mà muốn ôm 1 cái a.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. (*≧▽≦)ノシ)) Sama trong đây dễ thương chết luôn, hở cái là khóc làm muốn S dễ sợ ế

      Xóa
    2. Chứ Sama ở ngoài là máu S ah~~~

      Xóa
  2. Đó đó, người gì mà dễ cưng vậy à.

    Trả lờiXóa