Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

[Fanfic][Edit] Ma nữ tiện lợi điếm Chương 26



 Hôm nay một chương thôi nga~






☆ Đệ nhị thập lục chương
















Takamina ở sau lưng Acchan sợ sệt ngó đầu ra, con ngươi co rút lại, suýt nữa sợ hãi kêu lên thành tiếng. Chỉ thấy vị trí khi nãy nàng đứng, đã biến thành một cái hố to sâu không thấy đáy. Đó là gì?! Nàng vừa rồi thiếu chút nữa sẽ chết phải không?! Không có Atsuko cứu nàng. . . gương mặt nhỏ nhắn của Takamina trắng bệch, rốt cuộc là ai muốn lấy mạng nàng? Có thể lặng im không một tiếng động nháy mắt đã hủy hoại như thế này, quá kinh khủng!


Acchan quét mắt về phía chiếc hố, gương mặt bất thiện(Không có ý tốt) giơ cánh tay trái lên, nhắm vào bầu trời trên chiếc hố, hắc sắc quang cầu trong nháy mắt từ lòng bàn tay bắn ra, phía quang cầu bay qua đột nhiên nứt toạt, từ trong không gian bị xé rách tuôn ra một đám sương dày đặc.


Áp lực này là thế nào! Khi màn sương tuôn ra, trong nháy mắt Takamina dường như ngửi được hơi thở của tử thần, đó là sự tuyệt vọng khi đến gần cái chết, như thủy triều từ bốn phương tám hướng vọt đến nàng, đè nén thân thể nàng, khiến nàng hít thở không thông.


Acchan cảm thấy được sự khó chịu của Takamina, nhẹ giọng niệm chú, lập tức phía trước người phóng xuất một vòng bảo vệ hình cung.


"Ha ha ha. . . người có thể khiến cho ngươi lưu tâm, nàng rốt cuộc là thần thánh phương nào a?" Trong màn sương truyền đến một giọng nói của đàn ông, trầm thấp hùng hậu, lại mang theo một chút mê hoặc cùng uy nghiêm, như từ phía chân trời truyền đến, mờ mờ ảo ảo.


"Không liên quan tới ngươi." Acchan nghiêm mặt, hơn mười khối không đồng nhất hắc sắc quang cầu từ cơ thể nàng xuất ra, đồng loạt bắn về đám sương đen kia, quang cầu chạm đến màn sương, trong nháy mắt tất cả bị hút vào.


"Thật là lãnh đạm. . ." Màn sương đen tiêu tán, lộ ra thân ảnh một gã đàn ông mặc tây trang đen bồng bềnh trên không trung. Đồng tử màu tím, tóc dài, nhìn sơ qua hắn khoảng 20 mấy tuổi, dung mạo tuấn mỹ không giống người, gương mặt mang theo một chút tà mị cùng cuồng ngạo. Hắn mỉm cười đánh giá Acchan cùng Takamina, trong mắt ẩn chứa một chút nghiền nhẫm. Acchan vô thức nắm chặt quyền, trên đầu trượt dài xuống một giọt mồ hôi lạnh.


"Đến đây đến đây, cho ta xem trong khoảng thời gian này ngươi có tiến bộ hay không~ " Người đàn ông sờ sờ cằm, khí lưu sau lưng hắn đột nhiên bạo phát, phóng về phía Acchan, cùng mái tóc dài của hắn. Acchan lo lắng Takamina ở phía sau, không cách nào né tránh, chỉ cắn răng đem hết toàn lực gia cố cho vòng bảo vệ.


"Chỉ có thế thôi? Không đủ a. . ." Hắn nheo mắt, vung cánh tay trái, lòng bàn tay nổi lên điện quang, luồng điện từ tứ phía ập về phía vòng bảo vệ của Acchan, như có hàng ngàn con ác quỷ, điên cuồng cắn xé, gặm nuốt tất cả ma lực của Acchan.


Vòng bảo vệ bùng lên, dần chuyển tối, cuối cùng không chống đỡ được, vỡ vụn thành từng mảnh. "Chết tiệt. . ." Acchan khụy gối, sắc mặt vô cùng tái nhợt, nhưng vẫn ngẩng cao đầu chìn chằm chằm người đàn ông ấy, trong mắt mãnh liệt toát ra quật cường cùng không cam chịu.


"Atsuko!?" Takamina vội nâng Acchan dậy, tuy rằng nàng không biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, nhưng chí ít nàng biết rõ một điều, người đàn ông trước mắt này sẽ nguy hại đến Acchan!


"Thật khiến người khác thất vọng a. . . ngươi biết ta ghét nhất là bị kẻ khác khiến mình thất vọng, cho nên. . ." Chân mày của hắn nhướn thành hình chữ bát , nở nụ cười châm biếm, biểu tình của hắn đột nhiên thay đổi, lòng bàn tay bộc phát lên một viên hắc sắc quang cầu mang theo ánh điện, "Đi~ chết~ đi~ "


Một câu nói nhẹ nhàng, giống như tử thần vừa gửi thiệp mời.


Chơi thật sao?! Acchan nghiến răng, ánh mắt dấy lên lửa giận. Bức nàng hiện ra chân thân sao. . . Được!


"Đừng!!" Giữa lúc Acchan chuẩn bị đón lấy hắc sắc quang cầu, trước một khắc nàng hiện ra chân thân, hình ảnh như trôi chậm, Acchan ngả ngửa về phía sau, mắt mở trừng trừng nhìn Takamina bị năng lượng của quang cầu nuốt trọn. Nụ cười tái nhợt nhưng lại tràn đầy vui mừng, tất cả hình ảnh như bất động trong đầu nàng, ngưng tụ thành một ma chú chí mạng.


"Chạy mau!!" Trước khi nàng bị đau đớn làm mất đi ý thức, Takamina cắn răng rống lên một câu. Trong nháy mắt Takamina mất hết ý thức, năng lượng của quang cầu nuốt trọn nàng, ngay sau đó một tình cảnh không thể tin nổi xảy ra —— bạch quang chói mắt từ trong hắc sắc quang cầu bắn ra, hắc sắc quang cầu như vỏ trứng từ từ rạn nứt, bị bạch quang trùng kích bong ra thành từng mảnh. Takamina co rút lại té trên mặt đất, gương mặt lành lặn, thân thể mơ hồ còn tỏa ra hào quang nhu hòa, quen thuộc, ánh sáng khiến người đàn ông kia không khỏi cau mày.


"Takamina!" Acchan vội tiến đến ôm lấy Takamina, nghe được tiếng tim đập khiến nàng an tâm, Acchan thở phào, dần tỉnh táo lại.


Takamina, ngươi rốt cuộc là ai. . . nhìn gương mặt mê man bình thản của Takamina, trong lòng Acchan vô cùng hỗn loạn.


"Thảo nào. . . việc này thật thú vị. . ." Chân mày của người đàn ông giãn ra, như là đã nghĩ đến việc gì, cười nhẹ một tiếng.


"Nàng. . ." Acchan do dự, nàng có nên biết đáp án hay không, nếu biết đáp án, mọi chuyện sẽ như thế nào. . .


"Muốn biết nàng là ai?" Người đàn ông sờ sờ cằm, nở nụ cười gian trá.


"Phải, xin ngài nói cho ta biết, phụ vương." Acchan cúi đầu, nếu như có thể, nàng tình nguyện cái gì cũng không biết, thế nhưng nàng không thể. Nàng là con gái của Ma vương, tương lai sau này là người đứng đầu Ma giới, tuy không muốn thừa nhận, nhưng lưng nàng thật sự đeo một trách nhiệm không thể tránh né. . .


"A, hiếm thấy ngươi gọi ta phụ vương nha~ vì nha đầu kia sao, chậc chậc, thật đúng là Nữ đại bất trung lưu(Con gái lớn rồi không thể giữ lại bên người được nữa)~ " Người đàn ông, ừm, nói đúng hơn là Vua của Ma giới, làm một bộ dạng ai oán như vừa bị ai vứt bỏ.


Biểu tình Acchan trong nháy mắt chuyển đen, ánh mắt băng lãnh đó khiến Ma vương không khỏi rùng mình. "A ha ha~ được rồi, nếu ngươi muốn biết, tự mình đi hỏi nàng không phải tốt hơn sao?" Ma vương vuốt vuốt tay, mắc gì hắn phải nói a, như vậy chán lắm, hắn còn phải chờ xem kịch vui a.


"Ngươi. . ." Đồng tử Acchan chuyển tím, màu tóc chuyển bạc, phía sau vươn lên một đôi cánh lớn cổ quái nhìn tựa như cánh chim màu xám, phần trên như cánh chim một nửa phần dưới lại như cánh dơi. Xung quanh cơ thể Acchan xuất hiện một luồng khí gia tốc xoay tròn, tiếng gió thổi phần phật, cuồn cuộn nổi lên trận trận sương đen.


Không ổn, Atsuko giận rồi. . . Ma vương xấu hổ nuốt nước miếng, tiện tay xé ra một khe không gian, vội chui vào: "Khụ khụ, ta đột nhiên nhớ tới có một chút việc cần xử lý, ta về đây~ bé yêu Atsuko*, phải nhớ baba nga~ " *Là "Thân ái Tiểu Đôn Đôn" tên Hán của Acchan là Tiền Điền Đôn Tử, gọi Đôn Đôn cho thân mật đó mà =v=


"Đi chết đi!!" Vô số quang cầu bùng nổ phía trước khe không gian, hào quang lóe ra trông rất đẹp mắt. Baba thối! Ngươi tới đây quấy rối sao!! Ngươi chờ cho ta!! Acchan điên cuồng hét trong lòng, ánh mắt hồi về người Takamina, bỗng nhiêm cảm thấy rất bất lực.


Nếu như ngươi thật sự là kẻ địch của ta, ta nên bắt ngươi hay phải làm sao bây giờ. . . Takamina. . .


Hạ mi mắt, Acchan thu hồi cánh, mái tóc cũng khôi phục lại bình thường. Đi đến bên người Takamina, cẩn cẩn thận thận đem nàng cõng lên lưng, Acchan nhìn về phía ánh trăng tròn tháng trên bầu trời, trong mắt rất nhiều phiền muộn không rõ lý do.


"Trở lại bên cạnh ta. . . Minami. . ." Bên tai quanh quẩn thanh âm của một người đàn ông như đã từng quen biết, bốn phía tối đen, Takamina sợ, luôn miệng la lên: "Ngươi là ai?! Ngươi ở đâu?!"


"Đừng sợ. . . ngươi sẽ nhớ, sẽ nhớ, tất cả đều đã khôi phục lại bình thường. . . Minami, ta chờ mong đến ngày gặp lại. . ." Người đàn ông cười, thanh âm dần nhỏ. Giống như lần trước, trước mặt Takamina xuất hiện một chùm bạch quang, nàng bước nhanh về phía đó, thân thể dần dần dung nhập vào ánh sáng.



6 nhận xét:

  1. Aaaaaaaaaaaaa không muốn a, không muốn một bên là thiên thần một bên là quỷ dữ aaaaaaaaaaaaaa. Takamina, ngươi nhất định phải là thiên thần sa đọa, nhất định phải vậy nha. ( vừa viết xong cái đoạn Taka tự xưng mình là thiên thần sa đọa, hợp ghê)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ( ´ ▽ ` )ノ Ô~~~~~ Rùa có viết fic nữa hả~~~~ chừng nào up nói Thánh đojc với nha~~~~~

      Xóa
    2. R là loại văn dở như cau nhưng mà sắp sinh nhật Acchan nên bon chen 1 chút đó thôi. Sợ đọc ko hợp ý Thánh. Nó vừa buồn vừa sến chảy nước đó a.

      Xóa
    3. :3 quan trọng là tấm lòng :3

      :3 Nhớ đến Thánh mà share cho xem ké là vui gồi a

      Xóa
  2. loại bố gì kì vậy, đùa ác với con quà nhở =_=

    hehehe, thank you bé iu, hy vọng năng suất đều đặn mỗi ngày, bé thường hiếm khi nào post fic vào thứ 7va2 chủ nhật, nhưng 2 ngày này bé làm chị bất ngờ quá *nghìn tim chuẩn bị tập 2 *

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đang hè nên em em đi chơi nhà ngkhac k ở nhà phá em a :v cơ mà nói chung do em lên cơn comeback chưa hết đó mà

      Lên cơn thì thứ nào cũng trốn :3

      Xóa