Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

[Fanfic][Edit] Ma nữ tiện lợi điếm Chương 25









☆ Đệ nhị thập ngũ chương
















Nhìn dáng vẻ "Sức sống bắn ra bốn phía" của Mayuyu Yuki nhịn không được cười thành tiếng.


"Không đi ngăn các nàng à?" Yuki nhìn qua một bên, vốn là Mariko đứng đấy nhưng bây giờ chỉ còn lại hư ảnh của Mairko. "A, đúng là sốt ruột a." Yuki lắc đầu, nhếch khóe miệng, phía sau dâng lên một mảng sương đen, ngưng tụ thành một đôi cánh.


"Oku Manami, cẩn thận. . ." Thấy Maachan nguy hiểm, Mariko theo bản năng mà phóng đến hướng Maachan, nhưng Maachan lo chú ý đến phía sau, căn bản không thấy được Mariko đi đến trước mặt, kết quả là. . .


"Ô a!!" Chỉ nghe thấy Maachan cùng Mariko cùng nhau kêu thảm, cùng nhau ngã, ót hai người cùng đập xuống đất, bốc khói, Kim Tinh Hỏa Tinh Diêm Vương Tinh xoay mòng trên đầu hai người không ngớt. Cùng một lúc hai người ngã xuống, Yuki dùng tốc độ mắt thường không thể thấy được xuất hiện trước mặt Mayuyu, đem nàng ôm vào lòng. Đôi cánh đen che khuất tầm nhìn của mọi người, ai cũng không biết Yuki rốt cuộc làm gì Mayuyu. Các thức thần như bị định thân(Không nhúc nhích được), bất động chỉ chốc lát, tất cả đều biến mất trong không khí.


"Ây ya ya, thật sự là một màn quậy phá vô cùng khủng khiếp a." Yuki ôm Mayuyu xụi lơ ở trong lòng, hai mắt nhắm nghiền, khóe miệng còn mang theo nụ cười hoảng hốt khi nãy. Thỏa mãn liếm liếm khóe miệng, mũi chân điểm nhẹ, giương đôi cánh, bay về phía bầu trời đêm.


"Ta về khách sạn đây, còn hai nàng thì ta nhờ các ngươi nha~ " Tiếng cười của Yuki xa xa bay tới, bốn người còn lại đối mặt nhìn nhau, đầy hắc tuyến. Vừa rồi rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Nháy mắt cái hết?!


Dẫn đầu các phản ứng là Yuko, nhìn Mariko cùng Maachan đang hôn mê, bất mãn hướng viễn phương rống to: "Này!! Ý ngươi là sao a?!" Người ta còn muốn cùng Haruna tiếp tục ngọt ngọt ngào ngào a! Không phải làm bảo mẫu của các nàng! A a, sự tình sao ra nông nỗi này. . .


Haruna ngồi xổm xuống bên cạnh Mariko và Maachan, chọt chọt gương mặt Mariko. Ngẩng đầu chớp mắt với Yuko mấy cái, Haruna nhẹ giọng lên tiếng: "A. . . Marichan bất tỉnh rồi, Yuko, chúng ta đem các nàng về khách sạn đi."


Ta biết mà, Haruna nhà ta rất là thiện lương làm sao nhẫn tâm bỏ hai tên ngu ngốc này lại a. . . Yuko bất đắc dĩ nhún vai, ăn ý cùng cười cười với Haruna.


"Thật là. . . Itano, ta phụ trách lão bà Cà-ri này, ngươi phụ ta cõng Tiểu khu ma sư này về khách sạn đi, khí tức trên người nàng khiến cả người ta không dễ chịu." Nhận lệnh mà cõng Mariko lên lưng, Yuko hướng Itano đứng một bên xem náo nhiệt vẫy vẫy tay.


"Ai muốn lo cho các nàng a, ngu ngốc." Itano làm mặt quỷ với Yuko, xem thường ngẩng mặt lên trời.


"Ngươi. . ." Ta khinh, nếu không phải vì Haruna là Tuyết Nữ, mà mình trời sinh lại cùng Khu ma sư "Bát tự phạm trùng(Tám chữ, đường ai nấy đi - không động chạm nhau)", nàng không cần nể mặt đi nhờ vả cái tên Itano kia đâu! Yuko cắn răng, nhìn ánh mắt tha thiết chờ mong của Haruna mà không bỏ ý định tiếp tục lên tiếng: "Ta van ngươi giúp ta, có được không?"


"Miễn bàn." Itano nhăn mặt, hừ lạnh một tiếng.


Kasai đứng một bên dở khóc dở cười mà chọt gương mặt Itano, nghiêm trang mở miệng: "Tomomi, không được nga, các nàng là bạn của chúng ta, bạn bè khó khăn sao có thể không giúp?"


"Nhưng mà. . ." Ai làm bạn với đám ngu ngốc đó a! Itano rất muốn lên tiếng khinh bỉ, nhưng ánh mắt bình tĩnh mang theo uy nghiêm không thể nào chống cự của Kasai, nàng chỉ có thể giơ cờ đầu hàng.


"Xin ngươi mà, xin ngươi mà~ " Vừa đấm vừa xoa, Kasai thấy hiệu quả đã đạt được, lập tức ngừng làm nũng, ôm lấy cánh tay Itano.


"Ừa! Không thành vấn đề, cứ giao cho ta!" Itano lập tức như nổi máu, khí chất hào hùng cao ngút vỗ vỗ ngực.


Thật đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn a. . . nhìn Itano hiện ra chân thân nguyên con cửu vĩ hồ vàng chói, Yuko không khỏi che miệng thấp tiếng cười. Ha ha, Itano, ngươi chính là điển hình của "Thê nô"(Nô lệ của vợ) a~ <= Khác ai mà nói :v


Hiện ra chân thân quả thật có thể giảm bớt rất nhiều khí lực. . . Yuko sờ sờ cằm, bắt chước theo hiện ra nguyên hình —— một con Huyết sắc biên bức(Dơi đỏ) cực bự. Nàng cắn áo Mariko, giương cánh bay. Còn lại Đại hồ ly cũng đem Maachan ném lên lưng, xòe tứ chi ra chạy vào trong bóng đêm. . .


Haruna cùng Kasai, ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, đồng thanh: "Còn chúng ta làm gì bây giờ?"



"Mấy cái tên ngu ngốc kia. . ." Lại đồng thanh.


Cùng lúc đó, hai tên đem "Ái thê" bỏ lại đồng thanh hắt xì một cái. . . "U oa! Mariko!" May mà Yuko phản ứng nhanh, không thì Mariko rất có khả năng chết dập mặt vì một cái hắt xì.


Trở lại khách sạn, đem Mariko cùng Maachan sắp xếp ổn thỏa, Yuko cùng Itano lúc này mới ý thức được mình đã phạm sai lầm cực lớn. . . hơn nữa muốn cứu cũng trễ rồi, buồn bã nhìn hai người trước mặt các nàng bên ngoài cười tươi trầm mặc không nói gì, hai người cùng liếc mắt nhìn nhau, hận không thể lập tức ôm đầu khóc rống quỳ xuống xin tha thứ.


Đêm nay các nàng. . . chết chắc rồi!!


Không nói đến Yuko cùng Itano bị Haruna và Kasai kéo trở về phòng thực hành gia pháp vô cùng thê thảm [Mọi người hoàn toàn có thể tưởng tượng, cho bổ não. . . Khụ], mọi người đem ánh mắt tập trung đến diễn viên của chúng ta. . . [Này! Mọi người đừng quên Takamina mới là nhân vật chính chớ?!]


"Cuối cùng cũng xem xong. . ." Takamina thở phào một hơi, xoa xoa mắt. Cùng Acchan xem ba bộ phim kinh dị, nàng không chỉ mỏi mà mắt cũng muốn rút gân, còn cánh tay nhỏ bé này, đôi chân nhỏ bé này cũng muốn rời ra từng mảnh.


Tại sao à? Ha, cũng bởi vì Acchan lúc xem phim quá kích động, một hồi ôm Takamina cứng ngắt không buông, thiếu chút nữa đem lồng ngực Takamina ép vỡ, một hồi lại kích động bóp bắp đùi Takamina, bóp đến đùi bầm đen một mảnh, một hồi lại còn muốn đặt Takamina ở dưới thân(đè lên, làm gì tự tưởng tượng cho não nó bổ =))). . . Được rồi, thật ra chỉ là Acchan muốn lấy cái gì đó nên bỏ qua người Takamina(há há há =))). . . Nhưng việc này đối với thể xác và tinh thần thuần khiết của Takamina thì quả thật quá kích thích rồi! Acchan mặc áo ngủ, nút áo cái cài cái không, vụ này lên máu đến cỡ nào a! Làm Takamina mất máu tốt lắm sao! Không sai, thể xác và tinh thần thuần khiết của Takamina chúng ta không có cách nào chịu đựng được chiêu này, cuối cùng dựa vào dựa vào. . . chảy máu mũi.


Lấy chiếc khăn tay đã chuyển đỏ ra, xoa xoa lên mũi, Takamina nhắm mắt thầm nghĩ trong lòng: "Cũng đã xong rồi, Atsuko chắc sẽ không dằn vặt nữa đâu a. . ."


"Takamina, muốn đi tản bộ không?" Mở mắt ra, Acchan chẳng biết đã thay trang phục ra ngoài từ khi nào, dáng vẻ hăng hái bừng bừng thiếu chút nữa khiến Takamina phún 3 lít máu.


Nói giỡn sao!! Đừng a, nàng muốn giả chết! Không, phải giả chết!! Khóe miệng Takamina giật giật, hơn nửa ngày mới nhỏ nhỏ nói ra được một câu: "Đ-Được. . ."


Kết quả là. . . giữa bãi cát đêm khuya, bốn bề vắng lặng, vắng vẻ không một tiếng động, thật là một khung cảnh thích hợp nói chuyện tình. . . khụ khụ, là chỗ giết người cướp của, hủy thi diệt tích rất tốt.


Takamina lo lắng đi theo sát Acchan, cảnh vật chung quanh hắc ám vắng lặng khiến nàng sợ hãi, nhịn không được mà tưởng tượng ra hình ảnh Acchan hạ độc thủ với nàng. . .


"Ngươi, ngươi muốn làm gì?!" Takamina bất lực lui ra sau run lẩy bẩy.


"He he he. . . ngươi la đi a, la to cỡ nào cũng vô dụng. . ." Acchan tà tà cười xoay xoay cổ tay, từng bước từng bước đến gần. . .


"A!! A~ "


Hả? Sao mà hình ảnh tưởng tượng càng ngày càng kỳ quái, không chỉ bắt đầu bốc lên khung cảnh màu hồng, lại còn có xu hướng chuyển sang cảnh hạn chế người chưa đủ tuổi. . .


"Takamina. . ." Acchan đột nhiên dừng bước, xoay người nhìn về phía Takamina.


"Hả? Hả! Sao, sao vậy?" Mặt Takamina đỏ ửng, chột dạ cúi đầu, không dám nhìn thẳng mặt Acchan. Nàng rốt cuộc miên man suy nghĩ cái gì a, điếm trưởng làm sao có thể là một người như thế!


"Cẩn thận!!" Ánh mắt Acchan đột nhiên thay đổi, đưa tay túm lấy Takamina kéo vào lòng, hai người mất thăng bằng cùng lăn một vòng dưới đất. Ế?? Takamina bị Acchan đặt dưới thân, hai mắt đăm đăm nhìn, trái tim điên cuồng đập. Atsuko nàng, nàng làm gì vậy a, không lẽ thật sự muốn. . .


"Hừ, quả nhiên là ngươi." Con ngươi của Acchan chuyển sang màu tím, rõ ràng là một câu nói nhẹ nhàng như thế lại xen lẫn từng mảnh hàn băng, lạnh đến đáng sợ. Nàng nâng Takamina dậy, yên lặng xoay người, đem nàng che chở phía sau.




——-——-——-——-——-——-——-——



Có biến~




3 nhận xét:

  1. Hồi hộp quá, không biết có chuyện gì xảy ra đây
    Hừm Thánh nhà người đang không mất dạng mấy tuần làm ta cứ tưởng ngươi off forever luôn. Buồn muốn chết.

    Mà cảm ơn ngươi vì đã edit :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ( ´ ▽` ) ê hề hề, cám ơn ngươi đã quan tâm

      ( ´ ▽` ) chỉ sợ không có ai ủng hộ thôi chứ Thánh thì có fic là có làm, không có thì không làm, lười thì biến luôn :">

      ( ´ ▽` ) cám ơn đã ủng hộ nga~

      Xóa
  2. Acchan a, bấn người quá đi!!! Lợi hại quá đi, Acchan lợi hại quá đi! Hành người khác mà khiến người ta không nói được tiếng nào hết a, ta phải học hỏi người Acchan ơi!
    Tội Taka quá đi, kiểu này mốt lấy về có nước chết hahaha.

    Yuko cùng Tomochin là hai tên đại ngốc, vợ mà cũng quên cho được!

    Marichan thiệt tội nha, vì tình yêu mà như vậy sao? Mất phong độ ghê!
    Chap sau quánh nhau đùng chéo à?

    Cảm ơn.

    Trả lờiXóa