Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Chủ Nhật, 3 tháng 8, 2014

[Fanfic][Edit] Chó trong trứng - Chương 4








Chương 4

















Kojima cho rằng trứng gà chỉ biết gọi mama, không ngờ nó còn biết hát. Kojima cho rằng nó chỉ hơi tăng động, bây giờ mới biết nó hư đốn cả người.


"Thực sự là một tên tiểu quỷ phiền phức."


Trứng gà lả lướt hát, Kojima nghĩ một lát mang nó đến trường sẽ rước thêm phiền phức gì, vô cùng phiền não. Chuyện phiền phức như vậy Kojima thật sự không thích, nói tóm lại nàng ghét quả trứng này từ trên xuống dưới.


"Phiền muốn chết."


Trứng gà hoàn toàn hát không hay.


"Ta vứt ngươi bây giờ."


【Đại hôi lang ——】


"Nở lẹ đi, bằng không ta đem ngươi đi luộc rồi ăn tươi."


Miichan đứng trước ga tàu điện chờ Kojima, thấy Kojima một mình lẩm ba lẩm bẩm. Miichan im lặng đi đến bên cạnh nàng, chăm chú nghe coi nàng nói cái gì.


"Một hồi tới trường không được nói chuyện."


"Ta đã bảo ngươi không được hát mà!"


"Ta vứt ngươi bây giờ!"


Miichan thực sự nhịn không được nữa, vỗ vỗ vai nàng, Kojima quay đầu lại, Miichan hỏi nàng: "Cậu mang trứng gà theo à?"


Kojima vỗ vỗ túi xách: "Không nghe nó đang hát à?"


【Đáng yêu —— 】


Vẻ mặt Miichan mờ mịt, lắc đầu.


Kojima: ". . . Cậu không nghe?"


Lắc đầu.


Biểu tình Kojima nháy mắt xoắn quẩy.


Miichan không nghe, thực sự là tin tốt. Tin xấu là ngoại trừ Kojima tất cả mọi người đều không nghe thấy, đến trường học cũng không gây phiền phức cho nàng. Nhưng mà tại sao chỉ có mình nàng nghe thấy a? Lẽ nào mình thật sự là mẹ —— nồ nồ nồ, tuyệt đối không thể nào.


Miichan vô cùng lo lắng nhìn nàng: "Haruna, trông cậu rất là không ổn a."


"Không có."


Không thể nào, tương lai của mình đẻ trứng rồi quay lại quá khứ tìm mình. . . không thể nào có chuyện đó.


"Haruna, trông cậu càng không ổn a."


Kojima rưng rưng nước mắt nhìn Miichan, muốn nói nhưng lại thôi.


Miichan vỗ vai nàng an ủi: "Đừng đau lòng, cho dù nó có thật là con của cậu, đứa con dễ thương như vậy không có gì khó chấp nhận cả —— "


Nụ cười hả hê không nén được hiện lên mặt.


"Maa, nữ sinh cao trung đẻ ra một quả trứng —— "


Kojima bóp cổ nàng, tràn đầy sát khí: "Xuống địa ngục đi."


". . . Xin lỗi."


Trứng gà hát một hồi, từ từ chuyển sang hát bài khác, Kojima cẩn thận nghe, hình như là bài 《Yuuhi wo miteiru ka》 mới nghe hồi tối.


Ầy, học nhanh thật nha.


Kojima vỗ vỗ chiếc hộp nhỏ chứa trứng gà: "Hát theo ta."


Không biết trứng gà có nghe không, nhưng nó cũng đã im lặng. Kojima nói: "Kyou ga donna ichinichi datta ka nante"


Trứng gà từ từ hát theo: 【Kyou ga —— donna ichinichi —— datta ——  ka nante 】


Miichan không nghe được tiếng của trứng gà, nhưng nhìn hình dạng Kojima không kiên nhẫn dạy nó hát, hình ảnh này vô cùng ấm áp và đáng yêu.


Miichan cũng bắt đầu hát theo Kojima: "Kanashii koto ya tsurai koto mo aru sa - Tanoshii koto ga kachikoseba ii"




——————————————————




Đêm qua Miichan có lên mạng tìm xem có sinh vật quả trứng nào biết nói hay không, kết quả là không có. Hai người cùng nhau thảo luận trên trường, suy đoán xem trứng gà rốt cuộc là cái gì.


"Không thể suy đoán theo lẽ thường a."


"Tớ muốn chó con."


"Chắc là chó thật."


"Một con chó rất ngu a." Kojima nắm chiếc hộp, trứng gà chỉ có bám lên người nàng mới chịu yên tĩnh, "Một con chó rất ngu, rất M, bị tăng động, mù nhạc, ồn ào, thích bám người khác."


A, thế giới một màu đen a, nữ sinh cao trung Kojima tuyệt vọng. Nếu cứ nuôi nó, cuộc sống sau này sẽ phiền phức lắm a. Ví dụ như bài tập, thư tình và tỏ tình, thậm chí còn phiền phức hơn các giáo viên dài dòng giảng bài.


Kojima bực bội bứt tóc, sau đó từ từ, bình tĩnh cho ra kết luận: "Quả nhiên đem đi luộc rồi ăn tươi là tốt nhất."


Miichan kinh hãi: "Yamete!"


Cả ngày hôm nay Kojima lưỡng lự rằng nên 【Ném nó】 hay 【Luộc nó xong ăn tươi】, còn trứng gà thì ngủ trưa, đến chiều thì nằm trong túi xách hát hò chờ Kojima, sau đó theo Kojima về nhà.


Cơm tối, Kojima xắt rau, và thảo luận cùng trứng gà.


"Ngươi thích bị ném đi hay bị ăn tươi?"


"Nhưng mà ngươi không hợp khẩu vị của ta, vậy ném ngươi đi nha."


Kojima cầm dao cúi đầu: "Ném vào máy đánh trứng thì thế nào? Hả?"


Trứng gà không biết từ lúc nào đã chạy mất, Kojima gọi nó mấy tiếng, không có đáp lại.


"Chạy đâu rồi." Kojima buông dao, ra ngoài tìm.


Trong sân sau có một con mèo bự làm bằng hoa, trứng gà đang vui vẻ nhảy tới nhảy lui quanh con mèo. Kojima đi đến túm lấy nó: "Không được chạy loạn."


Bỏ nó vào túi áo phía trước tạp dề.


Chỗ trứng gà vừa nhảy, cây cỏ đột nhiên phát triển cấp tốc, Kojima vừa xoay người đi, bụi cỏ đã nở ra một đóa hoa tuyệt đẹp.


"Ngươi còn chưa trả lời ta a. Thế nào, đem ngươi bỏ trong bụi cỏ gần bờ sông nha. Nghe nói ở đó có rất nhiều vịt hoang, không chừng tụi nó sẽ coi ngươi là con, đối tốt với ngươi. A, thật là một ý kiến hay."


"Trả lời coi."


"Bằng không ta vứt ngươi đi."




——————————————————




Chị ý giống như là "Không được tự tử, bằng không ta bắn ngươi chết" vậy :v




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét