Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Ba, 5 tháng 8, 2014

[Fanfic][Edit] Chó trong trứng - Chương 6








Chương 6

















Bạn Kojima từ đó đến giờ luôn mơ ước được nuôi một con mèo nhỏ bằng bàn tay mãi mãi không lớn, sau này nàng phát hiện mèo rất khó hầu hạ, lập tức đổi mục tiêu, muốn nuôi một con chó nhỏ bằng bàn tay mãi mãi không lớn.


【Mama! Mama!】


Kojima nắm cái đuôi nhỏ, cầm quả trứng gà để trước mắt. Trứng gà liên tục gọi nàng, cách ngọn đèn phòng tắm, Kojima loáng thoáng có thể thấy 4 chiếc chân nhỏ giãy giụa liên tục ở bên trong.


Ước mơ!


Kojima mém tí rơi lệ đầy mặt.


Thành hiện thực rồi!


Kojima-chan buông trứng gà lên khăn tắm, tát cái bốp. Vỏ trứng vỡ ra, để lộ một con chó nhỏ xíu ướt sũng, trên người còn dính vài miếng vỏ. Kojima nắm đuôi nó đặt vào bồn tắm rửa, xách trở ra hảo tâm lấy áo tắm giúp nó lau nước.


Trứng-kun nép vào áo choàng rên hừ hừ, Kojima xoa lỗ tai nó bằng chiếc áo tắm, vui sướng ngâm nga bài hát Trứng-kun hay ca.


"Nhà của ta ở một khe sâu trong rừng rậm, cha ta là Đại hôi lang của rừng, mẹ ta là Tinh linh bảo vệ rừng~ ôi đại hôi lang đáng yêu~ ôi đại hôi lang đáng yêu~ "


Rất nhanh bài ca đó không còn thỏa mãn nàng nữa, Kojima bắt đầu thuận miệng hát ra bài ca: "Lau tai lau đầu, lau hết đầu rồi đến lưng, lau hết lưng đến lau chân trước, lau xong chân trước đến lau chân sau, lau hết chân sau chuyển qua, lau lau lau chiếc bụng nhỏ —— "


Bạn Kojima cảm thấy mình đang ầm ầm phóng ra hào quang người mẹ, nàng cảm động chết mất.


"Sao con không nói tiếng nào vậy? Hử? Hôn mê rồi hả? Hử?"




——————————————————




Kojima chụp hình Trứng-kun đang nằm úp sấp gối đầu lên tay cho Miichan xem.


【Nhìn nè! Trứng-kun nở rồi!】


【Siêu dễ thương! Nhưng mà thật sự nở ra chứ?】


Kojima-chan không chút xấu hổ: 【Ừ, tự nở ra đó.】


【. . . Cậu gạt ai thế.】


【Cậu xem nó có giống Husky không? Tớ thấy giống lắm a.】


【Có một chút.】


【Thật đáng yêu a, thì ra Husky nở ra từ trứng.】


【Cậu sẵn sàng cho tớ sỉ nhục chưa?】


【Đặt tên gì cho nó giờ?】


【Cậu là mẹ nó, tự nghĩ đi.】


【Tớ hy vọng nó ôn nhu khả ái —— tên Yuko thế nào?】


【Ế, sao tự dưng nghiêm túc thế?】


Kojima ném điện thoại, chạy đi tìm một chiếc vòng, treo sẵn một chiếc thẻ tên cho chó nàng đã chuẩn bị rất lâu. Mang vòng cho Trứng-kun, trông nó rất là đáng yêu, Kojima vô cùng vui vẻ tìm bút dầu viết lên thẻ tên 【Yuko】, suy nghĩ một chút, ở trước tên 【Yuko】 viết thêm một chữ 【Kojima】. Lại suy nghĩ một chút, ở giữa【Kojima】 và 【Yuko】 bỏ thêm một chữ 【の】 nho nhỏ. <= Yuko của Kojima


"Ara~ " Kojima thỏa mãn ôm lấy Trứng-kun, "Yuuchan~ "


"Yuuchan~ vẫy đuôi~ "


"Chừng nào con mới tỉnh vậy?"


"Nhanh mở mắt đi a."


Kojima ôm Trứng-kun liên tục vò, véo, chà đạp, Trứng-kun vẫn không có phản ứng, yểu xìu nằm úp sấp, mắt nhắm lại. Rốt cuộc Kojima cũng cảm thấy có hơi vấn đề, đặt nó lên gối nằm, đưa tay chọt chọt đầu nó.


"Gâu, Yuuchan, sủa một tiếng đi."


"Nhanh gọi mẹ đi."


"Yuuchan~ "


Kojima mở to mắt nhìn to. Bụng của Trứng-kun vẫn phập phồng, rõ ràng là còn thở.


"Ừ vậy không cần lo lắng nữa."


Trọng thương hay gì gì đó chắc không có, còn sống mà.


Kojima vỗ vỗ cái bụng nhỏ của Trứng-kun, yên tâm nằm xuống: "Yuuchan ngủ ngon~ "




——————————————————




Ngày hôm sau Kojima thức dậy. Mở mắt liền nhìn thấy Trứng-kun ngồi xổm trên gối nằm, phía dưới cặp chân mày chữ bát là một đôi mắt tròn lanh lợi, lóe lóe sáng nhìn Kojima.


"Yuuchan, chào buổi sáng~ "


【Meo~ 】


"Ế? Không đúng, gâu."


Trứng-kun vẫy vẫy chiếc đuôi nhỏ, trông rất là vui vẻ: 【Meo~ 】


Kojima bĩu môi nhăn mi: "Gâu!"


Trứng-kun vui vẻ nhảy nhảy: 【Meo~ 】


"Đáng ghét! Gâu!"


【Meo~ 】


"Gâu gâu gâu!"


【Meo meo meo~ 】


Mãi đến bữa sáng Kojima cũng chưa thể uốn nắn nó, vô cùng bực bội làm bữa sáng. Trứng-kun nhảy lên bàn cơm, ngồi xổm trước mặt Kojima, cặp mắt lóe lóe sáng nhìn chằm chằm vào đồ ăn trên bàn.


"Không cho ngươi ăn, chó ngốc."


Trứng-kun vẫy đuôi liên tục, ngẩng đầu chờ đợi Kojima.


"Ya —— da —— "


Trứng-kun rủ hàng mi chữ bát xuống, vô cùng đáng thương nhìn nàng.


"Ya —— da —— "


Vẻ mặt Trứng-kun ủ rũ nằm úp sấp lên bàn.


Ăn điểm tâm xong Miichan đã chạy đến, mang theo bánh kem mẹ nàng làm. Lúc Miichan đến Kojima đang chuẩn bị ăn sạch miếng thịt xông khói cuối cùng, nghe thấy tiếng chuông cửa của Miichan, buông dao nĩa xuống đi ra ngoài mở cửa.


"Tớ có đem theo bánh kem mẹ làm~ 3 phần, một phần cho Trứng-kun~ "


"Phần của Yuko cho tớ, ngu chết luôn, không cho nó ăn."


"Hả~ đừng a, người ta đặc biệt đem đến cho Trứng-kun mà. Trứng-kun đâu? Trứng-kun ơi?"


Trứng-kun từ từ đi đến trước chiếc đĩa của Kojima, che nó lại, ánh mắt lóe sáng vẫy vẫy đuôi khoe mẻ, trên mép dính đầy mỡ.


—— miếng thịt xông khói trên bàn đã biến mất.


". . ."


"Ai cho ngươi ăn vụng của ta!"


Trứng-kun nhanh chóng nhảy xuống bàn chạy lên lầu.


"Đứng lại cho ta!"


【Mama mama!】


"Đứng lại!"




——————————————————




Thay Trứng-kun cảm thán một chút, đã có con mẹ mất nết thì chớ, còn có thằng cha vô dụng và con dì không-phải-loli-thì-ta-không-quan-tâm, số đã đủ hẻo rồi còn được 1 con ác cỡ dì ghẻ rước về *chấm nước mắt* Nhưng số em thế cũng chưa đủ hẻo hay sao, mà còn bị con dì ghẻ ngược đãi trở thành một đứa thiểu năng *vắt nước mắt ra xô*

Thấy cũng tội mà thây cũng kệ.




Fanart lúc đấy:

Artist: killuacca




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét