Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014

[Fanfic][Edit] Chó trong trứng - Chương 7









Chương 7


















【Tại sao Quàng Khăn Đỏ lại lớn nhanh như vậy?】


【A, cái đó à. Có lẽ là bởi vì mama nhà ta rất vô trách nhiệm, không lớn nhanh dễ chết sớm a.】 <= ra là di truyền :v


【. . .】




——————————————————




Kojima không rõ mình có bị ảo giác hay không, nàng cảm thấy Trứng-kun lớn hơi nhanh. Đây tuyệt đối không phải là chuyện tốt, nếu như dáng vẻ của Trứng-kun vượt qua khổ bàn tay, sợ rằng Kojima sẽ ném nó đi.


Chuyện đó cỡ nào bi thương a.


Chạng vạng Kojima dắt Trứng-kun ra ngoài tản bộ, bốn chân ngắn ngủn của Trứng-kun liên tục bước mới đuổi kịp Kojima. Kojima vô cùng thích cái bộ dạng vất vả trên bốn cái chân ngắn ngủn chạy theo nàng, vừa chạy phía trước vừa ghẹo nó: "Tới đây tới đây, tới đuổi theo ta đi~ "


【Mama mama!】


"Tới đây tới đây tới đuổi theo ta nhanh lên."


Bốn cái chân ngắn ngủn của Trứng-kun lọt vào những đường kẽ trên nắp cống, Kojima đi đến lôi nó ra.


"Ngu chết được." Duỗi ngón tay búng đầu nó một cái, "Còn lâu ta mới có một đứa con ngốc như ngươi, quả nhiên chỉ có đứa ngốc mới nhận là mẹ nó." <= Bởi thế mẹ nó mới k lo cho nó nè www


Trứng-kun ngửa mặt lên hiếu kỳ nhìn nàng.


"Ara~ " Kojima đứng bật dậy, "Nhanh, đuổi theo ta!"


Trứng-kun lập tức xòe chiếc chân nhỏ ra chạy theo nàng.


Kojima chạy thẳng đến công viên, ngồi lên mặt cỏ đợi Trứng-kun bắt kịp.


"A, trăng hôm nay thật đẹp." Vừa chờ Trứng-kun vừa cảm thán.


Trứng-kun rất nhanh đã chạy đến, phốc một cái nhảy lên lòng Kojima, chân trước đặt trên xương quai xanh của Kojima, chân sau đạp lên ngực Kojima. Kojima đưa tay gạt nó xuống, nắm cái cổ nó ấn xuống cỏ: "Nhìn xem, trăng thật đẹp a. Hay là ngươi không nhìn thấy trăng?"


Đương nhiên là không thấy, nó chỉ nhìn thấy trên một bề mặt phẳng lặng cách đó không xa có một trái chuối tiêu. A, có con chuột nhỏ chạy xoẹt qua. Trứng-kun hưng phấn ngọ nguậy đứng dậy, cố gắng đuổi theo nó.


"Nhỏ quá nên cảm thấy thiếu thiếu cái gì a." Kojima gắt gao chặn nó lại, cảm thán một chút, "Ngươi có muốn lớn nhanh một chút không? Ừ, gấp đôi thì sao?"


【Mama, mama —— 】 Trứng-kun sắp tắt thở, cố gắng nhắc nhở Kojima, 【Meo —— 】


Rốt cuộc Kojima cũng nhận ra, buông lỏng tay một chút, cầm nó đặt lên lòng bàn tay. Trứng-kun hết hơi, nằm úp sấp vào lòng bàn tay Kojima.


【Meo hú —— 】


"Con chó ngu ngốc."


Nghỉ ngơi một hồi, Trứng-kun đã khôi phục tinh thần. Một người một chó ngồi trên bãi cỏ, ngẩng đầu ngắm trăng.


"Không tệ."


【Meo hú —— 】


Kojima cũng không quay đầu lại: "Con chó ngu ngốc."


【Meo hú —— 】


"Bắt chước cái gì mà hú như sói."


【Meo —— hú hú —— 】


Kojima che tai, cúi đầu: "Chó —— ngốc?"


Một đứa nhỏ cao khoảng 10cm đang trần truồng ngồi trên bãi cỏ, ngửa đầu đối diện với nàng. Mái tóc nâu quăn quăn, trên đầu có một đôi tai nhỏ, vẫy vẫy chiếc đuôi sau lưng.


Kojima nhìn nó một hồi: "Ngươi là ai?"


Đứa bé trần truồng liên tục vẫy đuôi, nhìn Kojima cười lộ ra một đôi lúm đồng tiền rực rỡ không gì sánh bằng.


"Hả?" Kojima quay đầu nhìn xung quanh, "Husky đâu? Yuuchan đâu?"


"Mama!"


". . ."


Kojima bắt lấy tai nó, ngón trỏ run rẩy kéo chiếc thẻ bài quen thuộc đang nằm trên cổ nó.


Tay của bạn Kojima đang run rẩy, lòng của bạn Kojima đang rơi lệ.


"Mama!" Vẻ mặt niềm nở của Trứng-kun, đôi mắt to chớp chớp nhìn nàng, "Mama!"


Kojima tát nó một cái.




——————————————————





"Cho nên?"


"Yuuchan biến thành người rồi!"


"Cậu mới nằm mơ à?"


"Không chỉ biến thành người mà còn có 2 cái tai chó nữa!" Tóm lấy chiếc đuôi nhỏ của Trứng-kun đang nằm mê man bất tỉnh, "Còn có đuôi nữa!"


"Haruna, tớ không biết. . . cậu có sở thích này a."


Tai thú và gì gì đó, là quà sinh nhật cậu ấy muốn à?


"Giết cậu giờ!"


"Tớ đi ngủ."


"Chờ chút!"


Làm sao bây giờ.


Nháy mắt thời gian như quay lại lần đầu tiên Kojima gặp Trứng-kun, nàng rơi lệ đầy mặt nhìn Trứng-kun từ từ đứng dậy.


Nàng chỉ muốn nuôi một con chó nhỏ, không muốn nuôi người —— cũng chả biết nó có phải là người hay không!


"Mama —— " Trứng-kun nhướn mày thành chữ bát, sợ hãi nhìn nàng.


Kojima túm tóc, phát rồ ở trong phòng.


Đi lạc?


Chó biến thành người?


Chờ chút, là người sói sao?


Không đúng, không phải người sói lúc trăng tròn mới biến thành sói sao?


A! Nó đang nhìn mình! Đáng giận, cái mặt nho nhỏ đáng yêu như thế! A nó cười kìa! Đáng giận, cái lúm đồng tiền đáng yêu như thế!


Kojima túm tóc cau mày, đến tủ đồ lấy một chiếc khăn quàng cổ khoác lên người Trứng-kun, nắm 2 góc thắt nút ở trước ngực nàng, coi như là áo. Trứng-kun vui vẻ vẫy đuôi, đưa tay nắm lấy ngón cái của Kojima: "Mama!"


Bàn tay nhỏ bé mềm mại, nắm chặt lấy ngón cái của Kojima.


Kojima khó xử nhìn nó, thở dài một hơi.


"Nói chung là đi tắm trước đi."


Bây giờ Trứng-kun và Kojima đang tắm. Kojima nhìn nó chằm chằm, nhìn nó một hồi bơi ngửa một hồi bơi chó, lúc vui vẻ thì bơi bướm rồi bơi ếch.


Chó kiểu gì thế!


Kojima rít gào trong lòng.


"Quéo quèo —— " Bây giờ là bơi ngửa, trên đầu Trứng-kun là bọt xà phòng, là nó tự chét lên, dường như nó rất thích bọt xà phòng.


"Đại hôi lang —— " Trứng-kun nhàn nhã hát ca, thuận tay mò lấy hai nắm bọt xà phòng đắp lên ngực, trái một cái phải một cái, sau đó từ từ nắn thành hình tròn.


". . ." Kojima nhấn nó xuống nước.




——————————————————




Tác giả *nhún vai*: Các ngươi phải biết, đã là ông chú, thì mặc kệ là hình dáng nào, nàng cũng là ông chú.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét