Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

[Fanfic][Edit] Ma nữ tiện lợi điếm Chương 27










☆ Đệ nhị thập thất chương















"Atsuko!!" Kêu to, bật người ngồi dậy, ánh sáng nhu hòa tỏa khắp phòng, Takamina chớp chớp đôi mắt còn lơ mơ, trong đầu tràn đầy hỗn loạn. Nàng. . . ở khách sạn? Hơn nữa trời đã sáng rồi?"


"Ta đây, sao vậy, còn chỗ nào khó chịu sao?" Nghe thấy tiếng la của Takamina, Acchan lập tức từ trong phòng chạy ra, ngồi lên giường cầm lấy tay Takamina.


"Atsuko! Ngươi không sao, thật tốt quá. . ." Takamina nhìn thấy Acchan, hốc mắt lập tức đỏ hoe, vươn tay ôm lấy Acchan không chút suy nghĩ.


"Ta, ta. . . ta thực sự rất sợ, sợ ngươi xảy ra chuyện. . ." Chuyện tối qua phát sinh tất cả sinh động như thật, tuyệt đối không phải nàng mơ. Takamina nấc nghẹn mang theo chút nức nở, cho đến khi cảm nhận được nhiệt độ ấm áp của Acchan, lúc này mới thoáng an tâm.


"Ta không phải đang mạnh khỏe ở đây sao? Đừng nghĩ nhiều, đồ ngốc." Như muốn trấn an mà vuốt vuốt ót Takamina, Acchan thản nhiên cười, trong giọng nói bất giác có chút cưng chiều.


"Ừm. . . đúng rồi, cái ông chú biến thái tối qua thế nào?" Cảm thấy hành vi của mình có chút bất ổn, Takamina ngượng ngùng buông Acchan ra, xấu hổ gãi gãi đầu. Nhớ lại sự việc trước khi nàng mất đi ý thức, Takamina vẫn cảm thấy các khớp xương toàn thân mình như bị lệch đi, âm ỉ đau.


"Ông chú biến thái kia là cha ta. . ." Acchan ngồi thẳng người, nghiêm trang nói, như muốn nhìn thấy dáng vẻ thất kinh của Takamina. <= Đúng S =))))


"Cái gì?! Ách. . . ta, ta không có ý chửi baba ngươi, ta, ta, ta. . ." Mắt Takamina trừng to, vẫn duy trì vẻ hoảng hốt luống cuống tay chân giải thích. Người đó là cha của Atsuko?! Vậy sao ông ấy lại muốn đánh Atsuko a!? Nhưng mà. . . hình như cũng đúng, với thực lực của ông ấy, mình nhận thay Atsuko một đòn đó làm sao có khả năng sống a? Nàng rõ ràng chỉ là một con người bình thường thôi, nhất định là cha của Atsuko hạ thủ lưu tình, ừa, nhất định là vậy. . . Takamina nghĩ lung tung, càng nghĩ càng phiêu đi xa.


"Phì, không sao a, hắn vốn là một tên biến thái, ngươi nói không sai a~ yên tâm, ta không có tức giận~ " Acchan cười, nhún vai tỏ vẻ không hề gì.


"Vâng, phải, ha ha. . ." Takamina giật giật khóe miệng, gượng cười thành tiếng. Lại nói cha mình là tên biến thái a. . . quan hệ cha con hai người này quả nhiên rất kỳ quái, cha vô duyên vô cớ công kích con gái mình. . . thật sự khiến người ta không hiểu nổi a. . .


Hai người trầm mặc nửa ngày, Acchan đặt tay mình lên tay Takamina, dường như có chút suy tư.


"Được rồi, Takamina, ngươi. . ." Acchan lặng lẽ rút tay về, vừa định mở miệng nói thì ngoài hành lang truyền tới một tiếng nổ lớn, trên hành lang rộng lớn vang vọng tiếng hét chói tai của Maachan.


Mọi người đều từ trong phòng của mình chạy ra, tụ tập đến trước gian phòng của Maachan cùng Mariko.


"Biến đi! Tránh xa ta ra!!" Chỉ thấy Maachan một tay túm chặt chiếc khăn trải giường che lấy cơ thể, một tay chỉ vào người vừa bị nàng cho một chưởng té trên mặt đất, đầu tóc mất trật tự, nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ bừng, trên người phát ra sát khí nồng đậm. Đầu tóc của Mariko cũng giống nàng, trên đầu còn dính lại mảnh vụn của một bình hoa, hai mắt đầy tơ máu, quần áo không chỉnh tề, cúi đầu không rên một tiếng.


Tình cảnh này thật ám muội, thật khiến người ta liên tưởng không trong sáng.


"Ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?" Acchan khẽ nhíu mày, tầm nhìn dời về phía Maachan, nhận được ánh mắt dò hỏi của Acchan, sát khí của Maachan giảm đi vài phần, nhưng dáng vẻ vẫn đang bốc hỏa.


"Các ngươi tự hỏi nàng đi!" Maachan rống lại một câu đóng sầm cửa phòng lại.


Cửa phòng đóng lại, mọi người nhìn nhau. Haruna nghiêng đầu nhìn Yuko, Yuko bĩu môi nhún vai, vẻ mặt nghi hoặc lắc đầu. Itano không hứng thú mà ngáp một cái, đem Kasai đang hiếu kỳ kéo về phòng. Takamina khó hiểu mà nhìn Mariko, rồi nhìn gương mặt không có biểu tình của Acchan, trầm mặc không nói gì.


Yuki tựa trước cửa một căn phòng khác, biểu tình trên mặt tựa tiếu phi tiếu, không nhanh không chậm, nói: "Mariko, ngươi. . . hạ thủ với nàng?"


Hỏi ra tiếng lòng của mọi người, mọi người không hẹn mà cùng vểnh tai lên hóng.


"Ta. . . ta cũng không biết, hình như là, ngủ, mơ mơ màng màng. . ." Mariko đỏ mặt, ngơ ngác ngẩng đầu, như liên tưởng cái gì đó, khúc khích cười, gãi gãi cằm.


Mảnh vỡ của bình hoa rơi xuống, mọi người cười ngất.


Trong phòng, Maachan nằm úp sắp trên giường, ra sức ngắt nhéo cái gối nằm nàng đặt dưới thân. "Tên vô lại, dâm tặc, đầu heo, ngu ngốc. . ." Maachan đỏ mặt lảm nhảm, hung hăng chà đạp cái gối nằm vô tội cùng khăn trải giường. Chiếc giường bên cạnh, khăn trải giường rất chỉnh tề, không giống như từng có người ngủ trên đó.


Tối hôm qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sợ rằng chỉ có hai vị đương sự biết thôi. . . <= tớ cũng biết, vậy là 3 đương sự :">


Nghe được động tĩnh trên hành lang, Mayuyu cố sức mở mắt, toàn thân không còn chút sức lực nào, nàng chậm rãi ngồi dậy, cố sắp xếp lại mớ ký ức lộn xộn.


Tối hôm qua nàng đuổi theo Maachan, liên tục sử dụng thức thần công kích nàng, đột nhiên Yuki xuất hiện trước mặt mình, sau đó. . . Mayuyu nhớ tới gương mặt của Yuki đột nhiên đến gần nhịn không được đỏ mặt.


Ừa. . . nàng nhớ, cảm giác còn giống như là không chỉ mới một lần, thật kỳ quái a. . . vô ý thức sờ sờ môi, Mayuyu khẽ thở dài. Aiz. . . nàng sao lại vô dụng thế a, mới bị Yuki hôn có một chút, nàng thế nào mà kích động tới bất tỉnh a? Thật thất bại. . .


Chỉnh lý lại quần áo và đồ dùng hằng ngày, Mayuyu theo thanh âm mà đi ra khỏi phòng, đúng lúc nghe được lời Yuki nói. Giật mình giơ tay che miệng, Mayuyu không thể tin được mà nhìn Mariko. Nàng, nàng có thể, có thể đốn ngã Manami?! Cái tên lòng dạ đen tối lời nói thâm độc, mặt than như lúc nào cũng muốn giết người Oku Manami đó hả?! Thế giới này làm sao vậy. . .


"Hình như ta bỏ lỡ rất nhiều chuyện a. . . nàng với Manami trong lúc đó có đúng là xảy ra chuyện gì không?" Mayuyu nhẹ kéo ống tay áo của Yuki, nhẹ giọng, trên mặt còn mang theo biểu tình không thể tin được.


"Muốn biết?" Yuki quay đầu lại, nheo mắt giương khóe miệng.


"Ừa. . . Yuki ngươi biết không?" Mayuyu rụt tay về, mặt phiếm đỏ, ánh mắt lay động.


"Ma. . . biết một chút, không chi tiết lắm." Yuki sờ sờ cằm, biểu tình nghiêm túc hiếm thấy.


"Nói nhanh lên nói nhanh lên, ta muốn nghe~ " Ánh mắt Mayuyu sáng lên, có chuyện để tám! Đây là cơ hội tốt để nắm được nhược điểm của Maachan, ai bảo nàng tối ngày ăn nói không nhẹ nhàng với mình, hừ hừ. . .


Không riêng gì Mayuyu, tất cả mọi người ở đây khi nghe Yuki nói đều khơi dậy lòng hiếu kỳ.


"Ừm, được rồi, việc này bắt đầu từ một năm trước. . ." Yuki mang theo biểu tình bí hiểm, chậm rãi mở miệng.


"Chờ một chút!" Mariko vội vàng cắt lời Yuki, tên này có ý gì a, vạch mặt nàng, đâm vào việc riêng tư của nàng, thật sự có thể a!


"Yuki, ngươi không được nói lung tung! Chuyện của ta với Manami làm sao ngươi biết?!" Mariko bật người đứng thẳng dậy, nhìn Yuki giận dữ.


"Ta đương nhiên có biện pháp~ " Nhíu nhíu mi ý vị thâm trường nhìn Mariko, Yuki cười xấu xa.


Đừng quên nàng là một mộng ma a~ chỉ cần có tâm, sao có thể giấu diếm được cặp mắt giỏi xía vô ba cái chuyện mờ ám này của nàng~


"Làm sao có thể. . . A, Yuki không lẽ ngươi. . ." Nhân lúc nàng bất tỉnh tối qua mà xâm nhập vào giấc mơ của nàng sao a!! Thảo nào bình thường không có nằm mơ mà cả buổi tối hôm qua mơ tùm lum chuyện! Sắc mặt Mariko tái nhợt, môi mấp máy nói.


"Thế nào, chẳng lẽ ngươi không muốn cho mọi người cùng nhau phân tích giúp đỡ nguyên nhân Maachan xa cách ngươi, tìm biện pháp giúp ngươi sao?" Mọi người nhất trí gật đồng, Yuki thỏa mãn mà búng búng tay.


"Ngươi. . . xem như ngươi lợi hại, ta coi như chịu thiệt." Mariko nghiến răng nghiến lợi siết chặt nắm tay, cam chịu xoay mặt đi chỗ khác. Giấc mơ kỳ quái tối qua. . . tám trên mười phần là nàng làm trò! Nữ nhân trong lòng đen tối này thật sự một chút cũng không đáng yêu!




2 nhận xét:

  1. Acchan ko S thì ai S bây giờ a! Lo cho chuyện của Atsumina quá đi.

    Trả lờiXóa
  2. Bên ngoài, Cà mà trừng mắt 1 cái thì tất cả cũng đều xếp dze hết

    Trả lờiXóa