Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2014

[Fanfic][Edit] Sóc chuột-kun - Chương 0

Tác giả: Phế Sài Nữ Vương *bắn tym*
Thể loại: Trộm :-?
Couple: Kojiyuu, MariAtsu(?), Atsumina
Tình trạng Raw: Hoàn – 8 Chương.
Tình trạng Edit: Hì hì~
Translate: QT đại nhân, Google-sama
Editor: Thiên Thánh





Đặt cục gạch cho biết là tên kabi_no4 lười nên Thánh sẽ edit tiếp bộ này :v thế thôi.
Nghe đồn, nghe đồn thôi na, Thánh và Kabi sẽ hợp tác quất luôn bộ Tiệm Bánh ngọt gì đó*ăn gạch* của Phế Sài.................................









Mở đầu
















"Ừm, từng người bước tới. Shinoda Mariko —— " Người con gái cầm cuốn sổ tay đen làm bằng da cúi đầu nhìn tờ giấy, ngẩng đầu nhìn về phía người con gái cách đó không xa, "Chuyên viên máy tính?"


"Yes." Shinoda Mariko thay đổi tư thế ngồi, ngón trỏ tay trái đẩy đẩy gọng kính, "Cưng còn độc thân chứ?"


Maeda Atsuko chỉ cười mà không nói, chuyển hướng: "Oshima Yuko, đạo chích?"


Oshima Yuko nhìn nàng từ trên xuống dưới, phởn đời: "Thích 3Some không cảnh sát tiểu thư?"


Maeda lại chuyển hướng: "Kojima Haruna. . ." Cúi đầu nhìn cuốn sổ ghi chép kỹ một chút, "Đầu bếp."


"Vâng." Người con gái vẻ mặt ngốc tự nhiên, diện vô biểu tình gật đầu, quay đầu nhìn về phía Oshima, lung lay cổ tay đang bị còng, "Tại sao cảnh sát lại muốn bắt chúng ta?"


"Không biết." Yuko nhàn nhã nhún vai, nhìn về phía Mariko, "Chị biết không?"


"Chị cũng không biết." Shinoda càng nhàn nhã thong dong hơn nàng, nhìn về phía Kojima, "Em biết không?"


"Không biết." Kojima nghi hoặc lắc đầu, nhìn Maeda, "Cô biết không?"


"Bộp —— " Maeda tủm tỉm cười gập cuốn sổ tay lại, "Tôi đoán có lẽ là do các cô là những kẻ tình nghi trộm mất Quả Trứng Faberge?"


"Đó là cái gì?" Kojima nhìn về phía Yuko.


"Tớ chỉ biết Quả Trứng Faberge là quả trứng được vẽ rất đẹp." Yuko nhìn Mariko, "Nhưng mà, Faberge là cái gì?"


"Ừ, hình như chị có nghe qua, là một thợ trang sức ở nước Nga thời Nga Hoàng?" Mariko nhìn về phía Maeda, "Vậy liên quan gì tới chúng tôi?"


"Các người, một phụ trách hack vào hệ thống bảo an của bảo tàng, một phụ trách ăn trộm, một phụ trách —— " Maeda cùng Kojima nhìn nhau chốc lát, "Nấu cơm."


Kojima trừng mắt nhìn, quay qua hỏi Yuko lần thứ ba: "Tại sao cô ấy bắt tớ?"


Yuko bắt chước vẻ mặt của Maeda, cười tủm tỉm nói với Kojima: "Tớ đoán có lẽ là do cậu biết nấu cơm?"


Kojima bĩu môi, xem ra rất là mất hứng.


Bên ngoài phòng thẩm vấn có người gõ cửa, Maeda khép hồ sơ lại cặp nách đi mở cửa. Viên cảnh sát tay cầm văn kiện đứng ở cửa, thấy Maeda đi ra, tiện tay đóng cửa phòng thẩm vấn.


"Cảnh bộ, tôi nghĩ chúng ta bắt lầm người rồi."


Maeda một chút cũng không kinh ngạc, gật đầu: "Ừ —— "


"Bảo vệ của viện bảo tàng hình như mắc chứng Alzheimer(Già đãng trí)." Viên cảnh sát lau mồ hôi trên trán, "Ông ấy vừa nhớ tới, quả trứng đó được bỏ vào tủ sắt. Sau khi tìm được quả trứng, chuyên gia giám định qua, xác thực là đồ thật, không có lầm."


"Cô ấy rốt cuộc tại sao bắt chúng ta?" Kojima lo lắng, "Usa-chan và Mimi-chan nhất định đói bụng lắm. . ."


Yuko nằm úp sấp trên bàn, kêu rên liên tục: "Hip-kun đáng thương a. . ."


Mariko xoa xoa tâm mi: "Mushu, Pacha. . ."


Maeda mở rộng cửa tiến đến: "Các người có thể đi."


Ba người nháy mắt khôi phục tinh thần: "Ờ!"


Viên cảnh sát tắt camera đi, Maeda ngồi vào bàn, nhìn ba người chậm chạp đứng lên, lần lượt đem từng chiếc còng quẳng lên bàn.


"Tôi biết các ngươi là đạo chích." Maeda cười nheo lại mắt, "Đúng không?"


"Tôi không biết cô đang nói cái gì." Yuko cười ôm lấy thắt lưng Kojima, "Đi thôi NyanNyan. Hẹn gặp lại~ cô cảnh sát dễ thương."


Kojima ôm lấy vai nàng, bĩu môi nhíu nhíu mày: "Tớ buồn ngủ, cậu hát cho tớ nghe đi."


"Được." Yuko chậm rãi ngâm nga một bài ca, không có ca từ, chỉ có giai điệu. Dường như Maeda có chút ấn tượng, nhưng nhất thời không nhớ rõ đã nghe qua ở đâu. Yuko từ từ ngâm nga, rất nhanh Kojima đã thiếp đi. Mariko đi qua người Maeda, cúi đầu hôn nhẹ lên mặt nàng. Maeda không cự tuyệt, cười tiếp nhận.


Nàng đã nhớ ra.


Đó là một ca khúc xa xưa của nước Nga, sau khi mở Quả Trứng Faberge, chiếc hộp âm nhạc bên trong nó không ngừng lặp lại giai điệu này. Yuko tay trái ôm thắt lưng Kojima Haruna, tay phải ở không trung quơ quơ đánh nhịp, Shinoda Mariko ôm áo choàng lông thú mỉm cười đi bên cạnh nàng, chương nhạc ngắn ngủi đến hồi kết thúc, Yuko giơ cao tay, lần lặp lại kế tiếp bắt đầu.




———————————————————————




Đoạn "Giơ cao tay" giống mấy ông nhạc trưởng giơ đũa lên trời ý :-?



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét