Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

[Fanfic][Edit] Ma nữ tiện lợi điếm Chương 31









☆ Đệ tam thập nhất chương
















"Aiz~ được rồi được rồi, ngươi muốn gạt thì gạt, coi như ta nhiều chuyện." Dứt lời, Yuki đột nhiên tiến đến gần Acchan, hai người cách nhau quá gần, chỉ cần Yuki nhướn về trước một chút, thì có thể chạm vào môi Acchan. <= V~ cả :v *che mắt che mắt*


"Yuki, ngươi biết ta trước giờ không có kiên nhẫn." Acchan vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, màu của đồng tử dần trầm xuống.


"Được rồi, ngươi chỉ đối với ta không có kiên nhẫn thôi. . ." Yuki nhếch khóe miệng, tựa tiếu phi tiếu lui về sau, "Ngươi muốn biết nàng là ai, sao không tự mình đi hỏi nàng."


"Nàng không phải là một người biết nói dối, ngay cả nàng cũng không biết rõ, hỏi cũng như không." Nếu như có thể hỏi, nàng cần đi điều tra làm gì. . .


"Ha ha~ ngươi quả thật rất hiểu nàng, ta nói. . . ngươi sẽ không thích nàng chứ?" Yuki sờ sờ cằm, tiếu ý càng đậm.


"Yuki! Cái bệnh thích nói móc người khác không thể sửa chữa hả?" Trừng mắt liếc Yuki, Acchan tức giận hiện ra mặt.


"Phụt, Acchan, ngươi đỏ mặt. . ." Yuki chỉ vào tai đã ửng đỏ của Acchan, không chút khách khí lớn tiếng cười. Kỳ văn kỳ cảnh(Chuyện lạ - cảnh lạ) a! Oi oi, đáng lẽ nên đem cái dáng vẻ nữ sinh này chụp làm kỷ niệm a! Thất sách thất sách. . .


"Nói bậy nữa đừng trách ta không khách khí." Giận tái mặt, Acchan giơ cánh tay, lòng bàn tay nổi lên hắc quang.


"Được được, không nói nữa là được chứ gì." Yuki ngừng cười, xua xua tay lui lại mấy bước, "Thành thật mà nói, kỳ thật ra cũng rất hiếu kỳ về thân phận của Takahashi. Ta đã từng thử xâm nhập vào giấc mơ của nàng, ngươi đoán xem, ta nhìn thấy gì?"


"Cái gì?" Acchan vểnh tai.


"Cái gì cũng không có." Yuki nghiêm trang vuốt vuốt tay.


"Ngươi giỡn mặt với ta." Trên mặt nổi lên cọng gân xanh thật to, Acchan nhịn không được ném một viên quang cầu về phía Yuki.


"Này, ý ta không phải thế! Đừng động thủ, nghe ta nói hết trước a!" Yuki nghiêng người tránh quang cầu, vẻ mặt 囧, "Mộng cảnh của nàng thực sự cái gì cũng không có, trắng xóa một mảnh, ta thử gọi linh thức(Linh hồn - nhận thức) của nàng, nhưng một chút phản ứng cũng không có. Có lẽ có người đối với linh thức của nàng. . ."


"Ý ngươi là, có người phong ấn linh thức của nàng?" Acchan cau mày, trầm ngâm không nói. Bị phong ấn linh thức, gặp phải nguy hiểm thì phóng xuất năng lượng, thân thế khác thường. . . Takamina, ngươi đến tột cùng là. . .


"Điện hạ, làm phụ thần(Trợ giúp - bề tôi) của ngài, ta phải nhắc nhở ngài, thân phận của người này đặc biệt, có lẽ ngài không nên quá thân cận với nàng." Yuki đột nhiên nghiêm trang, trầm giọng mở miệng. Đúng vậy, nàng là người thừa kế của nhà Kashiwagi, được Ma Vương khâm điểm —— làm phụ thần của Acchan.


"Phụ thân đại nhân nói thế nào." Acchan hạ mi mắt, hít sâu một hơi, yếu ớt mở miệng. Rời xa nàng sao. . . đó là lựa chọn sáng suốt nhất, nhưng vừa nghĩ đến sau này không thể gặp lại, hay gặp lại đã trở thành kẻ thù của nhau, lòng nàng như bị xé nát, đau.


"Ý của bệ hạ là. . . để ngài tự mình lo liệu." Yuki nhẹ giọng nói, chú ý quan sát biểu tình trên gương mặt Acchan.


"A. . ." Acchan tự cười giễu. Lão già thối xảo quyệt chết tiệt, muốn đem nan(khó) đề này cho nàng tự giải quyết? Hắn không sợ nàng sẽ bị tình cảm cá nhân chi phối, phán đoán sai lầm, liên lụy đến con dân vô tội của Ma giới à?


"Acchan, làm bạn của ngươi, mặc kệ quyết định của ngươi là gì, ta đều giúp đỡ ngươi." Trầm mặc nửa ngày, Yuki đột nhiên lên tiếng, "Nếu như thích nàng, sẽ không từ thủ đoạn đem nàng nắm trong tay, đây mới là phong cách của Ma Tộc, không phải sao?"


Trong lòng như vừa được một dòng nước ấm chảy qua, Acchan vừa bực vừa buồn cười liếc mắt nhìn Yuki: "Ngươi cho là ai cũng như ngươi sao. . . Hoa tâm tiểu thư." <= Ý chỉ người trong lòng lúc nào cũng mưu mô, suy nghĩ nhiều. Cũng chỉ người không chung tình.


"Này, đừng gọi ta như thế, nội tâm của ta rất là chuyên nhất(Một lòng) a." Yuki lập tức lên tiếng kháng nghị, nói nàng hoa tâm? Oan uổng quá a, nàng chỉ là không khống chế được(Cái này còn thêm một nghĩa là "Không cự tuyệt ai được") thôi. . .


"Vâng vâng vâng~ cảm ơn ngươi đã nói nhảm cho ta nghe, tuy rằng một chút cũng không buồn cười." Acchan bĩu môi, trong mắt mang theo tiếu ý.


"Acchan, ngươi độc mồm quá a. . . thấy ngươi có tinh thần như vậy ta cũng an tâm, sớm trở về một chút, mọi người đều đang đợi ngươi." Yuki thờ ơ vén vén mái tóc, tiến đến nắm lấy vai Acchan.


"Ừm. . ." Hai người nhìn nhau cười, biến mất trong bóng đêm.


Trong cửa hàng tiện lợi, Maachan cùng Mariko đi ra ngoài, Haruna cùng Mayuyu ở trong kho kiểm kê hàng hóa, chỉ có Takamina trông tiệm.


Hai khách hàng dáng người nóng bỏng trang phục khêu gợi đi vào cửa hàng, một người trong đó nhìn thấy Takamina, có vẻ hứng phấn dị thường.


"Takahashi bé bỏng~ " Trên cánh tay còn mang theo vài miếng vảy xanh, người con gái do xà tinh biến thành, cười vui vẻ vô cùng, vươn hai tay trực tiếp nhào về phía Takamina.


"Đừng, đừng gọi như thế. . ." Takamina dễ xấu hổ bị dọa, sợ đến chạy trốn. Gần đây, hai người khách lạ này lúc nào cũng đến ghẹo nàng, có Haruna hay các nàng ở đây thì họ bớt phóng túng một chút, lúc không có ai, Takamina như dê vào miệng cọp, bị các nàng tóm nguyên con.


"Ai nha, xí hổ cái gì a, tới đây cho tỷ tỷ ôm một cái~ " Xà tinh quấn lấy Takamina, chu môi hướng mặt nàng hôn đến.


"B-Buông. . ." Takamina đỏ mặt kịch liệt giãy dụa, chạy được vài bước lại lọt vào lòng người còn lại.


"Takahashi bé bỏng~ ngươi rốt cuộc là loại yêu quái gì a~ sao lại giống con người thế~ tới đây, kể kể cho tỷ tỷ nghe nghe~ " Người mặc áo trắng có đôi mắt màu hồng là do thỏ tinh biến thành, nàng đè vai Takamina, ở trên cổ nàng trái ngửi ngửi phải ngửi ngửi, mang theo hương thơm yêu dị chui vào mũi Takamina, khiến nàng choáng váng ngất đi.


"Đ-Đừng. . ." Cả người như nhũn ra, Takamina cắn răng, dùng hết khí lực giãy ra khỏi, quỳ rạp xuống đất.


"Hắc hắc tóm được ngươi rồi nga~ " Xà tinh ôm lấy Takamina, cười tà đến gần gương mặt nàng.


"Các ngươi đang làm gì!" Một tiếng gầm lên, xà tinh cùng thỏ tinh đồng loạt quay đầu lại, chỉ nhìn thấy gương mặt đã chuyển đen của Acchan. Yuki đứng một bên khẽ nhíu mày, nhìn chằm chằm Takamina yếu ớt nằm trong lòng xà tinh, trầm mặc không nói.


"Nga~ thì ra là điếm trưởng Maeda đã trở về a~ " Xà tinh đỡ Takamina dậy, với một tư thế còn ám muội hơn ôm chặt lấy Takamina, bất chấp mọi thứ tà tà cười.


"Dáng vẻ Maeda hình như rất không vui a. . ." Thỏ tinh nhướn nhướn mi, nhìn Acchan từ trên xuống dưới.


"Takahashi Minami! Ngươi còn muốn giả chết đến khi nào?! Rất hưởng thụ hả?! Ngươi ra đây cho ta!" Acchan xiết chặt nắm tay, đồng tử chuyển tím, gầm lên.


"Maeda, ngươi tức giận như vậy làm gì, chúng ta chỉ là đùa nàng chơi một chút thôi." Xà tinh phản đối, nâng cằm Takamina, ánh mắt tràn đầy khiêu khích.


"A a. . ." Động đậy không được, Takamina nức nở lên tiếng, đem ánh mắt cầu cứu hướng đến Acchan.


Acchan đau xót, gầm nhẹ: "Buông nàng ra!"


"Buông nàng? Một món đồ chơi thú vị thế này, ta luyến tiếc buông tay a. . ." Nắm cằm Takamina, xà tinh nheo mắt lại.


"Ta nói, buông nàng ra!!" Đề cao âm lượng, Acchan xòe tay, hắc sắc quang cầu cấp tốc xoay tròn trong lòng bàn tay, khí lưu nổi lên khiến mái tóc đen của nàng lay động.


"A~ ngươi thật đúng là tức giận a? Thật đáng sợ nga. . . nhưng mà đáng tiếc, dọa không được ta." Xà tinh kéo dài thanh âm, làm ra một bộ dáng sợ sệt, đột nhiên nhắm ngay môi Takamina mạnh hôn xuống. "Ưm, mùi vị không tệ nha~ " Thỏa mãn chậc chậc lưỡi, xà tinh đắc ý. Nụ hôn này, trực tiếp khiến Takamina hôn mê bất tỉnh.


Chướng mắt, thật sự chướng mắt! Một màn này khiến Acchan mất đi lý trí, sát khí bạo phát xung quanh nàng, đôi cánh sau lưng suýt nữa lộ ra. Yuki vội vàng tiến đến, đè cánh tay Acchan, nhẹ lắc đầu.


Chạm phải ánh mắt nghiêm túc của Yuki, Acchan cắn răng, kiềm nén năng lượng ức chế bạo phát, động tác mau lẹ khiến mắt thường không thể thấy rõ, tiến đên hung hăng đẩy xà tinh, ôm Takamina vào lòng.


"Này, ngươi. . ." Ngã ngửa xuống đất, xà tinh đau, nộ bất khả át mà bò dậy.


"Cút!!" Acchan lười liếc mắt nhìn chúng, gương mặt ưu sầu mà chăm chăm nhìn Takamina nằm trong lòng.




——-——-——-——-——-——-——-——



Chap sau có màn "khử trùng" không ta ಥ ⌣ ಥ



14 nhận xét:

  1. Ai da Thánh là đáng yêu nhất nha.

    R nghĩ nhất định có khử trùng nha.
    yêu rồi thì bỏ hết mọi thứ cùng nhau trốn đi đi a. Nhìn tình hình này có lẽ mọi chuyện sẽ rắc rối lắm đây.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ಥ ⌣ ಥ Hắc hắc

      Rùa cũng đáng yêu lắm a, vào comment ủng hộ hoài nè *ôm ôm*

      Xóa
    2. Tại mắc bệnh nhiều chuyện nên nó vậy á, ko tốt lành gì đâu.

      Xóa
    3. Có chớ (─‿‿─) Thánh vui nè (─‿‿─)

      Xóa
    4. hahaha, Thánh vui là đc rồi.

      *giơ tay* Thánh làm xong bộ này có làm luôn bộ " có thể yêu chưa" ko vậy? Để R khỏi mong ak mà. Tự dưng hôm nay nhớ lại nó.

      Xóa
    5. Để xong bộ này rồi lôi nó ra đọc, nếu thấy hợp ý sẽ làm ngay không thì xoá cả review đã post :3

      Xóa
    6. uhm, ngủ ngon.

      Xóa
    7. Ngủ ngon ( ´ ▽ ` )ノ

      Xóa
  2. Ôi chu choa~ phảj nój cáj bạn mãn xà này ăn gan trời nè a. Dám chọc giận Acchan à. Đã thế còn cưỡg hôn Taka of kui nữa chứ. Thật là đág ngũ mã phanh thây mà.
    Cầu cho có đoạn khử trùng đi a.

    À quên nữa. Đa tạ Thánh nhjều nha....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ಥ ⌣ ಥ hắc hắc, khử trùng khử trùng~~

      Cám ơn bạn đã ủng hộ ( ´ ▽ ` )ノ

      Xóa
  3. "trái gửi ngửi phải ngửi ngửi"
    Hôm qua đọc nhanh quá ko thấy, chữ "gửi" có vấn đề hen Thánh.

    Trả lờiXóa
  4. Thánh đang viết fic có thể yêu à=))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. =)) là cái fic up review trên blog rồi ớ, chứ Thánh không viết fic được đâu

      Xóa