Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2013

[Fanfic][Edit] Ma nữ tiện lợi điếm Chương 39









☆ Đệ tam thập cửu chương
















"Ngươi là ai!" Acchan từ bên người hắn cảm nhận được khí tức của Thần giới, đôi mắt trầm xuống, lập tức đứng thẳng dậy bày tư thế tấn công. Người đàn ông không chút nào chú ý đến Acchan, nhẹ cười ra tiếng: "Đứa con của tội ác a, có lẽ ngươi từng nghe cha ngươi nhắc đến tên ta, ta chính là kết tinh của sức mạnh cùng trí tuệ, kiệt tác của thần linh, đại diện cho thiên sứ của Vô thượng quang minh, Michael." Nhẹ hạ chân mày, mái tóc dài rợn sóng màu vàng theo động tác của Michael mà trôi nổi, như từng làn sóng lúa chín mùa thu hoạch.


"Ngươi có nghe qua chưa?" Acchan nâng Takamina dậy, đem nàng che chở sau người.


"Chưa từng nghe qua. . ." Takamina vẫn còn mơ màng mà lắc lắc đầu, chậm rãi lên tiếng.


"Các ngươi. . . khụ, không sao, Minami, ta biết đây chỉ là ngươi nhất thời hoang mang, để ta gỡ bỏ phong ấn của ngươi, ngươi sẽ nhớ lại tất cả." Gương mặt anh tuấn của Michael méo xệch, hắn vội ho một tiếng, vẫy vẫy tay với Takamina.


"Ông chú ngươi là ai, ta từ trước đến giờ không biết ngươi." Gương mặt Takamina trắng bệch liên tục lui về sau, như một thiếu nữ khốn khổ, vô tri vô giác hoang mang lo sợ.


"Ông, ông chú??" Michael miễn cưỡng níu giữ nụ cười rốt cuộc cũng tan tành, hắn trừng lớn mắt, âm thanh đề cao không ngừng: "Ngươi. . . ngươi gặp qua một người trẻ tuổi đẹp trai dáng vẻ tuyệt mỹ như ta mà là ông chú hả?" (¬_¬")


"Kỳ thực. . . ta đã gặp qua người còn đẹp trai hơn ngươi rồi. . ." Takamina suy nghĩ một chút, thật thà trả lời.


"Ai? Đứa nào?!" Michael thở hổn hển nắm chặt tóc, đỏ mặt tía tai như muốn tìm người đó sống chết với hắn.


"Là cha ta, nhìn dáng vẻ của ngươi, hẳn rất là quen thuộc nhỉ." Đẳng cấp tự kỷ cùng bại não rất ngang tài ngang sức a. . . Acchan bật cười, cái tên Trưởng thiên sứ này thật buồn cười, có phải hắn đã quên mình tới đây để làm gì không a. . .


"Ai quen với cái tên phản bội đó a a a!!" Michael nổi điên mà vò đầu rít lớn, hình tượng "Thay mặt sức mạnh cùng trí tuệ, kiệt tác của thần linh" đổ nát hoàn toàn. Qua 30 giây sau, Michael lúc này mới ý thức được mình đang làm trò mất mặt, hắn uất hận liếc Acchan, đột nhiên xà xuống túm Takamina kéo đến gần.


"Minami, về đây, đừng bị ác ma lừa gạt!"


"Ta nói rồi, ta không biết ngươi, đừng có quấy rầy chúng ta được không!" Takamina kịch liệt giãy dụa, tiếc rằng cánh tay Michael như kìm sắt, siết chặt nàng, khiến nàng giãy dụa không được.


"Minami. . . không, Minami ngươi thế nào lại dùng giọng điệu này nói với ta, không!! Nhất định là tên Ma nữ chết tiệt này, là ngươi, là ngươi vẫn đục nàng đúng không!" Michael tức giận cả người run rẩy, tâm tình hắn kích động mà chỉ vào Acchan, trong mắt toàn là tơ máu.


"Muốn đánh nhau cứ việc nói thẳng, nhiều lời vô ích làm gì." Acchan nhìn chằm chằm cánh tay của Michael đang túm Takamina, hắc khí từ phía sau nàng tuôn ra, nháy mắt tăng vọt, như muốn cắn nuốt tất cả ánh sáng, sương đen tràn ngập bốn phía.


Hiện ra chân thân, Acchan đánh ra một chưởng, thẳng vào mặt Michael. Michael khinh bỉ mà nhếch miệng, dịch chuyển tức thời ra sau lưng Acchan, một cước đạp Acchan lên không.


"Atsuko! Cẩn thận. . ." Takamina chỉ cảm thấy trước mắt một trận choáng váng, hai người trên không trung chiến đấu không dưới 10 hiệp.


Mái tóc nhẹ bay, thần thái của Michael rất ung dung, đem thế tấn công của Acchan một chiêu lại một chiêu hóa giải tất cả, dáng vẻ thành thục, trái lại Acchan vận hành ma lực đến cực hạn, 6 chiếc cánh tỏa ra một màu tím yêu dị, hắc khí vây quanh nàng lưu chuyển, như dã thú có sinh mệnh, gào thét, nóng nảy, chỉ cần có một vật thể đến gần, sẽ bị chúng nó xé thành mảnh nhỏ.


Tức giận gầm lên một tiếng, Acchan xông thẳng đến Michael. Hắc khí nương theo năng lượng khổng lồ phóng ra hình xoắn ốc đem bầu trời xé thành một lỗ hổng, hắc ám vô tận từ vết thương của bầu trời trút xuống, tất cả luồng khí cuốn đến Michael. Thu hồi khinh bỉ trong mắt, hào quang trên người Michael bạo phát, 6 chiếc cánh chim như hộ giáp bao lấy thân thể hắn, một vòng lại một vòng kim sắc mang theo ký tự cổ hiện ra bên ngoài đôi cánh, không ngừng xoay vòng. Hai dạng năng lượng một đen một trắng kịch liệt đâm vào nhau, kích ra dao động đem Takamina thổi bay, cây cối hoa cỏ bốn phía cũng bị chấn động này làm biến đổi hoàn toàn.


Tức ngực, Takamina phun ra một ngụm máu tươi, chật vật bò dậy, ngẩng đầu nhìn bầu trời, chỉ thấy áo bào của Michael vẫn trắng như trước, diện vô biểu tình mà trôi nổi trên không trung, 6 chiếc cánh sau lưng nổi lên hào quang nhu hòa thánh khiết, không chút chật vật nào. Còn Acchan, khóe miệng đầy máu mái tóc tán loạn, hào quang trên đôi cánh cũng ảm đạm đi nhiều, quần áo của nàng cũng bị chấn động đó mà tả tơi.


"Tại sao còn cố sức đến mức này, ngươi biết rõ ngươi vốn không có khả năng làm đối thủ của ta." Michael khó hiểu nhìn Acchan, tuy rằng bọn họ là kẻ thù, nhưng lúc này giữa bọn họ không có thù oán gì, nàng vì sao phải đem toàn lực của mình đi chiến đấu, thậm chí còn muốn đồng quy vu tẫn(Cùng chết) với mình. . . Quá kỳ quái a. . .


"Ngươi không nghe nàng nói sao, nàng không biết ngươi là ai." Không ai có thể cướp Takamina của nàng đi, đừng nói cái gì mà Trưởng thiên sứ, có là Chúa cũng không được!


"Hả?" Michael ngây người, hoàn toàn không hiểu ý của Acchan.


Acchan nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Takamina thật sâu.


Yên tâm đi, Takamina, việc ngươi không muốn không ai có thể ép ngươi làm. Ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi, nhất định sẽ. . .


"Tiếp chiêu đi!!" Acchan vươn tay, vô số điện quang tử sắc bắn ra, hắc khí quay quanh thân nàng một lần nữa bốc lên, như một khối lưu tinh(Ngôi sao) đen, kèm theo một tiếng ầm vang, trên bầu trời họa ra một màu thê lương.


"Hừ, ngây thơ, nếu muốn chết đến thế, ta sẽ thành toàn ngươi!" Michael nheo mắt lại, vung tay lên, kim sắc tụ lại trước mặt hắn thành vô số bảo kiếm, mũi kiếm đều cùng hướng về phía Acchan. Bảo kiếm bắn ra, từng luồng kim quang cùng khối lưu tinh hắc sắc giao nhau, lưu lại trên người Acchan từng đường máu.


"Không!!!" Takamina rống to, cảnh tượng trước mặt như một luồng sét cắt đến đáy lòng nàng, nháy mắt, sức mạnh trói buột ở sâu trong nội tâm nàng bị phá hủy, rọi sáng lòng nàng. Sau lưng nàng mở rộng ra 6 chiếc cánh trắng như Michael, hướng trời bay nhanh đến.


Đuổi theo Acchan đã huyễn hóa thành hắc sắc lưu tinh, Takamina vươn hai tay, không chút sợ hãi năng lượng bạo phát vờn quanh người nàng, đem Acchan đã mất đi tất cả ý thức ôm vào lòng. Như cảm nhận được ấm áp quen thuộc, hắc khí nháy mắt tiêu tan, Takamina ôm Acchan, chậm rãi rơi xuống đất.


"Cái gì? Sao có thể. . ." Michael trừng lớn mắt, cơ thể hắn khiếp sợ mà run nhẹ, "Ngươi. . . phá tan phong ấn?"


"Xin lỗi, Michael, ta. . . không trở về được." Takamina ôm chặt lấy Acchan, thân thể đầy thương tích một giọt lệ từ gương mặt nàng chảy xuống, nhắm mắt, Takamina không quay đầu lại. . .


Không thể quay về là ý gì? Lẽ nào nàng. . .


"Tại sao, ngươi đã mất đi sức mạnh cùng ký ức, tại sao lại. . ." Michael thu cánh, ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng. Hắn nên sớm nghĩ đến, không phải sao? Từ lúc nàng không để ý đến lời khuyên ngăn của hắn mà đồng ý tiếp nhận thử thách của Chúa đi đến nhân gian thì hắn nên nghĩ đến, bất kể thế nào, nàng cũng đều không thể trở về. . .


"Vì ta yêu nàng." Cánh tay Takamina nhẹ nhàng sửa sang lại sợi tóc bay lạc trên má Acchan, thanh âm không lớn, lại kiên định dị thường: "Ta muốn, trở thành đôi cánh của nàng."


"Minami. . ." Michael thấp giọng gọi, trên núi đột ngột nổi lên một lớp sương mù dày đặc. Takamina ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào bầu trời, khóe miệng nổi lên một nụ cười quỷ dị. Một luồng hắc khí từ thân thể nàng tuôn ra, 6 chiếc cánh bị hắc khí ăn mòn dần biến sắc, cuối cùng biến thành một màu đen thuần khiết như Ma Vương.


Phản bội Chúa, lựa chọn con đường trái ngược, trở thành Đọa lạc thiên sứ. . .


"Đây là lựa chọn của ngươi sao. . ." Michael thở dài một tiếng, sương mù tiêu tán, trong mắt chỉ còn lại một chút đau thương cùng một sự ly biệt, "Ta đã hiểu, mặc kệ thế nào, ngươi vĩnh viễn đều là em gái của ta. . . vĩnh biệt, Minami. . ." Nhắm mắt lại, thân hình Michael biến thành những đốm sáng, tụ hợp lại nơi chân trời.


"Takamina. . ." Chẳng biết đã khôi phục ý thức từ khi nào, Acchan khẽ vuốt gương mặt Takamina, trong mắt tràn đầy thương tiếc. Đáng sao? Vì nàng mà phản bội Chúa, trở thành Đọa lạc thiên sứ người người khinh bỉ. . .


"Atsuko, ngươi xem~ bây giờ ta có năng lực bảo vệ ngươi rồi a~ " Gương mặt Takamina nở ra một nụ cười sáng lạn không gì sánh được, nụ cười so với bất luận một vị Thánh thần nào cũng đều thanh khiết, thuần túy, mang theo hào quang thánh thiện, làm ấm lòng nàng. Mình chính là bị cái nụ cười này đánh bại a. . . nheo mắt lại, Acchan thấp giọng lẩm bẩm.


"Đồ ngốc. . ."



7 nhận xét:

  1. tác giả cũng troll dữ á, cho thánh michael tự tin vào bản thân thấy sợ =_= , nghe ai đẹp trai hơn mình là quằn quại, tưởng tượng ông chú đó với baba biến thái của bé bi acchan găp nhau chắc đánh nhau chỉ vì ai đẹp trai hơn thôi quá

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :v ông nội đó gay với baba Acchan đó

      Xóa
    2. realyy?? =_= sao biết cưng

      Xóa
    3. ss không thấy sao Σ(゚д゚lll)

      Hint rứa mà Σ(゚д゚lll)

      Rảnh đọc lại vậy ss ~

      Xóa
    4. có thấy gì đâu e, thì chị mới đọc lại chap này nè, cũng trong chap này luôn a??hay chap khác

      Xóa
    5. Ss phải có tin thần fangirl ss mới thấy dc :v

      Xóa
  2. Michael mà so sắc đẹp là ko có cửa với Lucifer rồi nha. Ng ta trước kia đường đường là đại thiên sứ, thiên sứ đẹp nhất a.

    Đã nói trước là Taka là thiên sứ sa ngã rồi a hahaha, vì Acchan là làm đọa thiên sứ, noi gương cha vợ nha. Nhắc mấy vụ này nhớ cái thời mê mẫn Thiên Sứ quá.

    Cái fic viết hay quá đi. Cám ơn a.

    Trả lờiXóa