Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2013

[Fanfic][Edit] Ma nữ tiện lợi điếm Chương 38









☆ Đệ tam thập bát chương















Đặc huấn ngày thứ 4, thâm sơn cùng cốc.


"Ta van hai vị, xin hai vị ít nhất cũng hãy nghiêm túc một chút. . ." Takamina hướng Yuki cùng Mayuyu gập người 90 độ, sắc mặt có chút xanh xao. Trải qua mấy ngày đặc huấn "Cực kỳ tàn ác" mà còn "Vô ích" tâm tình Takamina rõ ràng rơi xuống vực sâu rồi.


"Nàng làm sao vậy?" Hai người nhìn nhau, Mayuyu khó hiểu lên tiếng hỏi.


"Chắc là bị cái gì đó kích động. . ." Yuki sờ sờ cằm.


Trước đó Takamina đã chịu cái gì là "Đặc huấn", tỉ mỉ ngẫm lại liền có thể đoán ra, Mayuyu cùng Yuki ăn ý liếc mắt nhìn nhau, trong lòng nổi lên vài phần đồng tình với Takamina.


"Takahashi-chan yên tâm, người khác thế nào thì ta không biết, nhưng ta cùng Yuki nhất định sẽ đem toàn lực giúp đỡ ngươi." Mayuyu vỗ ngực, tràn đầy tự tin.


"Ừa! Cám ơn. . ." Trong cái đám "Không phải người" này đứng đắn nhất phải nói đến Kashiwagi-chan a, nhìn hình dạng Mayuyu chắc hẳn cũng sẽ hại nàng. . . Có cam đoan, Takamina lập tức khôi phục tinh thần.


"Được, chúng ta nhanh bắt đầu đi!" Mayuyu vừa dứt lời, bảo kiếm trong tay phát sáng, mũi kiếm ở trên không trung họa ra một màu lam, thức thần Tiểu Không(Ra bé "Không" là Alpaca =v=" ) phá không xuất hiện.


"Thượng!" Bảo kiếm vung lên, Tiểu Không miệng nhai cỏ xanh, xòe móng nhắm thẳng đến Takamina.


"Hả hả hả hả?! Ít nhất cũng cho ta chuẩn bị tâm lý chứ a!" Gương mặt nhỏ nhắn của Takamina trắng bệch, sợ đến co giò phi nước đại.


"Takahashi-chan cố lên! Coi chừng bị nó cắn!" Mayuyu phe phẩy cờ đỏ, hướng Takamina cổ vũ.


"Cái gì?! Nó nó nó nó sẽ cắn người hả?!" Takamina không cẩn thận vấp cục đá té xuống đất, Tiểu Không từ từ vòng quanh nàng hai vòng, nhếch miệng, táp Takamina. "A~~. . ."


"Mau dừng lại mau dừng lại!! Ai tới ngăn nó đi a! Nó đang ăn quần áo của ta a a a!!!" Bị một con Alpaca đè ngã xuống đất đã mất mặt rồi, con Alpaca đó còn đem quần áo của nàng thành "Thức ăn" đây quả thực là ác mộng.


Thu hồi Tiểu Không, Mayuyu bĩu môi, nhìn về phía Yuki.


"Xem ra phương pháp này không dùng được." Yuki cau mày, nhìn Takamina co quắp trên đất thở hồng hồng, suy nghĩ.


"Ừa. . ." Gật đầu đồng ý, trong lòng Mayuyu thầm tính toán kế hoạch huấn luyện khác. Tiểu Tử Tiểu Dậu dùng điện và lửa, quá nguy hiểm. . . Tiểu Sửu Tiểu Ngọ quá mạnh sẽ làm Takahashi bị thương. . .


"Có lẽ để ta thử. . ." Yuki nhẹ vỗ vai Mayuyu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười quỷ dị.


"Các ngươi đang làm gì!" Tiếng hét lớn đúng lúc ngăn cản bước chân "Thực hiện tội ác" của Yuki, không cam lòng mà bĩu môi, Yuki xoay người, nhìn gương mặt đầy hắc khí của Acchan chẳng biết vì sao lại xuất hiện ở đây.


"A-Atsuko? Ta, chúng ta. . ." Takamina bị tiếng hét làm hoảng sợ, run rẩy vội bò dậy. Atsuko sao lại ở đây? Đáng giận, chả lẽ có người làm lộ bí mật sao. . .


Cùng lúc đó, Haruna đang giữ cửa hàng đột nhiên hắt xì một cái to.


". . ." Yuko bất hạnh bị hắt xì bắn trúng nháy mắt biến thành một khối băng.


Ánh mắt Acchan quét qua quét lại, Takamina quần áo chưa sửa sang hơi cúi đầu, dáng vẻ quẫn bách. Bộ dạng Yuki làm như chuyện không liên quan tới mình, ngẩng đầu nhìn trời.


Mayuyu nhìn trái nhìn phải, bất đắc dĩ thở dài, tiến lên một bước, bắt đầu khua tay múa chân giải thích với Acchan: "Điếm trưởng, kỳ thực chúng ta đang đặc huấn. . ."


"Đặc huấn? Takamina, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?" Acchan xua tay, ý bảo Mayuyu không cần nhiều lời. Nàng đi đến trước mặt Takamina, gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt ửng đỏ của Takamina.


"Ta. . . ta muốn trở nên mạnh mẽ." Takamina cắn răng thấp giọng mở miệng.


"Trở nên mạnh mẽ? Tại sao, ta có thể bảo vệ ngươi mà?" Acchan cau mày, vẻ mặt khó hiểu.


"Không, ta không muốn trở thành gánh nặng của ngươi, làm một tên ăn hại trốn sau lưng ngươi cần ngươi bảo vệ." Takamina chậm rãi ngẩng đầu, mỗi chữ mỗi câu nói ra, nàng chăm chú quan sát biểu tình trên gương mặt của Acchan.


"Ngươi đừng nói bậy! Ta. . ."


"Atsuko, ta muốn mạnh mẽ. . . đáng để cho ngươi tựa vào." Takamina đè lấy hai vai của Acchan, ánh mắt kiên định, khiến Acchan đang kích động cũng lập tức an tĩnh lại.


"Ngươi không cảm thấy sao?" Acchan nhẹ nhàng vòng tay qua thắt lưng Takamina, con ngươi đen láy hiện ra ánh sáng nhu hòa, "Kỳ thực ta vẫn đều rất ỷ lại ngươi, không có ai so với ngươi đáng để ta tựa vào."


"Atsuko. . ." Dễ bị cảm động, Takamina nước mắt đã lưng tròng.


"Takamina. . ." Nắm được thóp để "Đối phó" với Takamina, Acchan nhếch khóe miệng. Σ(゚д゚lll) sặc


"Ôi trời. . . lại bắt đầu rồi." Mayuyu ôm trán, làm quần chúng vây xem, không đeo kính râm nàng cảm thấy rất áp lực. <= chắc là để giảm ánh sáng hường quệ tỏa ra từ hai người kia =))


"Ta cảm thấy chúng ta nên nghỉ ngơi một lát, đến một nơi thanh tịnh uống trà, thế nào?" Yuki cười ghé mặt vào sát tai Mayuyu, cong lên khóe miệng.


"Un. . . ý kiến không tệ." Hơi thở của Yuki khiến Mayuyu đỏ mặt, quay đầu đi, Mayuyu đem tầm nhìn dời qua chỗ khác, nhưng tay không chần chờ gì mà nắm lấy bàn tay Yuki.


Ma~ đây cũng là chỗ đáng yêu của Mayuyu. Yuki cười thầm trong lòng, tùy ý cho Mayuyu lôi kéo nàng đi nhanh về phía trước, bỏ chạy khỏi "Nơi phóng điện" này.


"Được rồi, ngươi còn chưa nói cho ta biết nguyên nhân chính, đừng có mơ lừa ta." Ôn nhu mà thay Takamina lau đi nước mắt, giọng điệu Acchan biến đổi, nháy mắt ngẩng cao đầu.


Cái cái cái cái này tốc độ biến đổi sắc mặt thật đáng sợ, ngay cả thời gian cho nàng phản ứng cũng không có a, bảo nàng nên làm vẻ mặt gì mới tốt a!!! Nuốt nước miếng, trán Takamina trượt xuống một giọt mồ hôi lạnh, nhỏ giọng nói: "Ách. . . kỳ thực là cha ngươi. . ."


"Ta biết là có quan hệ tới hắn mà, nói đi, rốt cuộc hắn muốn ngươi làm gì?"


"Không có gì, chỉ là muốn thử thách ta một chút, nói là trong ba tháng, ta cố trở nên mạnh mẽ. . ."


"Sau ba tháng thì?"


"Hắn chưa nói. . ." Tỉ mỉ nghĩ lại thì, lúc đó Ma Vương nói với nàng quả thật không đầu không đuôi, thử thách. . . cụ thể là muốn thử thách thế nào? Hoàn toàn chưa có nói mà!


"Chết tiệt. . . đây tuyệt đối là âm mưu. . ." Tuy không biết lão già nhà mình rốt cuộc có mưu ma chước quỷ gì, nhưng 100% không có gì tốt lành. Acchan ôm trán, linh quang chợt lóe, một ý niệm đáng sợ nhảy ra khỏi đầu.


Chẳng lẽ. . .


"Sao vậy?" Nhìn sắc mặt Acchan đột nhiên kém đi, Takamina cũng trắng mặt theo, thanh âm run run.


Đúng vậy. . . chuyện này không gạt nàng được, nàng biết chân tướng, khôi phục sức mạnh, cho dù nàng thực sự có quên đi mọi thứ. . . là kẻ địch của ta. Acchan ôm lấy hai vai Takamina, mỗi câu mỗi chữ như đặt hết tất cả quyết tâm, thấp giọng nói: "Takamina. . . biết không, kỳ thực ngươi. . . có khả năng không phải là con người. . ."


"Cái gì!" Phản ứng đầu tiên của Takamina là Acchan đang nói giỡn với nàng, nhưng vẻ mặt nghiêm trọng của Acchan khiến nàng phải tin, đây không phải đùa, nhưng dù có thì đây cũng không phải là trò đùa thú vị.


"Không phải con người. . . vậy ta. . . ta là ai?" Takamina run rẩy, đột nhiên cố sức tránh né bàn tay của Acchan, lảo đảo lui về sau, lẩm bẩm liên tục, vẻ mặt hoảng loạn.


Trong đầu Takamina đột nhiên vang lên giọng nói của đàn ông, giọng nói kia quen thuộc không hiểu sao khiến người khác phải hoảng sợ: "Minami. . . trở về đi, trở lại bên cạnh ta. . . Minami. . . Minami. . ."


"Ai, là ai! Không, không!!" Hai tay ôm đầu, Takamina đau đớn ngã lăn trên mặt đất. Một luồng kim quang từ một đám mây đánh về phía Takamina, bị luồng sáng chiếu rọi, vẻ mặt Takamina càng đau đớn, nhịn không được mà hét lớn.


"Minami, tại sao lại chống cự, lẽ nào ngươi không muốn quay trở về dáng vẻ chân chính của mình?" Giọng nói hồn hậu gần bên tai, Acchan cảnh giác ngẩng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm vào hư không trước mặt xuất hiện một người đàn ông mặc áo bào trắng.




1 nhận xét:

  1. Trời ơi sao mà nó ngọt vậy nè! Acchan thiệt là chấm chấm nha.

    Tội Taka bé nhỏ quá đi.

    Cám ơn.

    Trả lờiXóa