Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

[Fanfic][Edit] Lý do tôi không thể yêu Chương 9



Chap này thiệt thỏa mãn, hắc hắc. Chen chưng vô chi rồi bị chúng nó coi như vô hình, còn tình tứ trước mặt =))))) 

P/s: Up hết chơn Fic dự trữ rồi ;A; 




 Chương 9













Làm chưa?
 

Hả?! Không, không có.
 

Tin được mới lạ.


Không có thiệt a.Tên Lùn vô cùng khẩn trương xua tay,Chuyện này tớ muốn kết hôn rồi sau đó mới ——


Nga —— Một lát sau,Kiss chưa?


Tên Lùn đột ngột xấu hổ: Cái này cũng chưa từng ——


Phụt!Hết sức thành thật cười một tiếng.


Ế? Không được cười tớ a ——


Không được phép cùng hắn hôn môi. Thử đưa ra yêu cầu vô lý.


Hả?


Không được phép.Lập lại một lần nữa.


Vẻ mặt Tên Lùn khó xử, qua một hồi lâu, nghi hoặc gật đầu:Được.


Vì sao đồng ý?Thật sự là dung túng tôi quá đáng, nhịn không được hỏi thẳng cậu ấy.


Cũng không có gì đặc biệt để cùng Natori-kun hôn môi —— Tên Lùn thật thà trả lời,Mặc dù không biết tại sao.


Phụt!


Ế? Vừa cười tớ ——


Ha ha ha ha!



——————————————————



Tần suất Natori xuất hiện tại nhà Takahashi vẫn duy trì không có gì thay đổi, Maeda cũng đem tần suất chạy qua nhà Takahashi điều chỉnh như lúc trước. Natori mỗi khi làm cơm đều làm 3 phần, một phần cho Takahashi, một phần cho bản thân, còn lại một phần rưỡi là cho Maeda.


"Takamina —— " Nhìn chằm chằm vào dĩa đồ ăn trước mặt Takahashi, cắn chiếc đũa vẫy vẫy trên miệng, gọi nàng.


"Cái này hả?" Takahashi lập tức ngẩng đầu nhìn, xác định liên quan đến cái thứ mà mình chỉ, lấy ra đưa tới chén của nàng.


Một lát sau.


"Takamina —— " 


Takahashi trực tiếp đưa tới miệng nàng: "A —— " 


"A ô."


"Thích không?" Ăn đến bộ dáng rất vui vẻ.


"Ừa." Maeda liếc mắt nhìn Natori đang ngồi dối diện, lắc lư thân thể, cười toe toét gật đầu, "Thích."


"Vậy à?" Lại lấy thêm một miếng, "Này cũng cho cậu —— " 


Maeda há miệng cắn thức ăn, lộ ra vẻ mặt hết sức thỏa mãn, toàn tâm toàn ý phồng má nhai.


Takahashi tay trái nâng mặt, khuỷu tay chống lên bàn, mở to hai mắt nhìn nàng nhai nhóp nhép, chậm rãi lộ ra vẻ mặt tương tự Maeda.


Natori từ lúc tới đến giờ không chen vô được một câu nào, yên lặng ngồi ăn.



—————————————————— 



Ăn cơm xong dọn dẹp quanh nhà, Natori không lâu sau đó cũng đi về. Maeda ôm gối nằm quay lại, nói muốn cùng nàng ngủ chung.


"Mùa hè ngủ chung với nhau chẳng phải quá nóng sao?"


Maeda ôm gối che nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn, chớp chớp: "Không được sao?"


"... Sao tự nhiên làm nũng vậy?"


Mếu mếu: "Không được hả?"


"Ừ..." Nóng quá mà...


Maeda ôm gối xoay người: "Tớ zìa."



—————————————————— 



Nóng quá ——


...Chính xác.


Cho nên đừng ôm tớ a, quần áo cũng ướt hết rồi ——


Vậy tớ ôm Chopper của cậu, lông của nó trông khá thấm mồ hôi.


....Cứ ôm tớ đi.


Kết quả ngày hôm sau cả hai người đều bị cảm nắng, xin nghỉ bệnh không đi làm, bơ phờ, dán miếng tán nhiệt lên trán nằm liệt giường một ngày một đêm.



——————————————————



Hình bé gối ôm Chopper lần trước sai rồi đó!!!



2 nhận xét:

  1. Cái này giống như là nhà Takahashi vừa mới có osin ấy nhỉ, tự nhiên xuất hiện làm chi để làm cơm cho người ta rồi ngồi dòm người ta tình tứ haha

    Cà nhà ta mà làm nũng là xác định có cho vàng Takamina cũng không dám cãi

    P/s: chờ đợi là hạnh phúc

    Trả lờiXóa
  2. Nhất nhất nghe theo lời ng ta, tâm tư cũng đặt chỗ người ta vậy mà ko nhận ra. Đúng là Bakamina, baka, baka, dai baka!!!

    Người này thì sau khi nhận ra mình "say" quyết "say" tới cùng a. Ý thức được sắp bị người khác lấy đi "hũ rượu ngon" liền dùng hết sức mà giành lại a. Chính là đầu óc rất tốt, rất nhạy khi đánh địch!!!

    Trả lờiXóa