Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Tư, 12 tháng 11, 2014

[Fanfic][Edit] Cô mèo hàng xóm - Chương 12































212.



"Tại sao ngươi lại đi vào đây a cái con chuột ngốc này!" Nàng hỏi tôi.



213.



Tôi giơ pho mát lên cho nàng xem.



214.



"Ngu chết được ngu chết đi được!"



215.



Trông nàng như muốn khóc.



216.



"Ngu chết được ngu chết đi được."



217.



Nàng ngồi xổm trước chiếc hộp, duỗi móng vào cào cào chiếc hộp, vỗ vỗ khắp nơi.



218.



Nhưng nó vẫn không mở ra.



219.



Nàng nhảy lên bệ cửa sổ, tìm Mariko nhà bên cạnh đến.


Các nàng cùng nhau vây quanh nhìn chiếc hộp, Mariko nhìn một hồi, duỗi móng vuốt đè một chiếc móc nhỏ.


Cửa mở rồi.



220.



Tôi ôm pho mát chạy ra.



221.



NyanNyan tức giận tát tôi một cái.


Mariko cũng tát tôi một cái.


Về nhà kể cho đứa bạn mới, nó cũng tát tôi một cái.



222.



"Đó là bẫy chuột đó a tên ngốc!"



223.



". . ."



224.



"Xin lỗi!" Cúi người xuống, "Đã khiến mọi người lo lắng cho tôi rồi!"


"Ngu cũng vừa vừa phải phải thôi a!" NyanNyan mắng tôi.


"Xin lỗi!"



225.



"Ở trong hang cho tôi, không được đi ra ngoài!" NyanNyan nói.


"Vậy thì tôi lấy gì ăn?"


"Tôi nuôi!" Nàng nói.



226.



". . ."




——————————————————




227.



Tâm tình của tôi hiện tại rất phức tạp.


Đứa bạn mới bảo tình huống này gọi là "Bao nuôi".


Làm một con chuột có tiền đồ thì không được làm chuyện này.


Tôi cũng cảm thấy như thế.



228.



Tôi thương lượng với NyanNyan, nhưng nàng không chịu nghe, tôi nói cái gì nàng cũng một mực bác bỏ.


Nàng đem đến một khối pho mát thật to, đặt trước cửa hang, tôi không được đi ra ngoài.


Tôi cảm thấy làm vậy là xâm phạm tôn nghiêm của tôi, tôi cự tuyệt pho mát của nàng.


Nàng vô cùng tức giận, lấp cửa hang lại không cho tôi ra ngoài.



229.



Tôi và đứa bạn mới đào một cửa hang khác, đi ra bằng đường đó.


Chúng tôi đi ra cửa, tìm được đồ ăn sau đó cùng nhau quay về.


Không được bao lâu thì NyanNyan phát hiện, nhưng nàng không tát tôi, cái gì cũng không nói tự quay trở về ổ của mình.



230.



Tôi nghĩ nàng thật sự rất giận rồi.


Bây giờ nàng không có nói chuyện với tôi, tôi làm ồn nàng cũng mặc kệ tôi.


Tôi chạy đến hôn nàng, nàng liền nhảy lên một nơi cao, lúc tôi bò lên thì nàng lại nhảy xuống.



231.



Nàng ghét tôi rồi.



232.



Tôi đem pho mát cho đứa bạn mới, ghé vào cửa hang khóc một mình.


Tôi nghĩ nàng thật sự sẽ không bao giờ yêu tôi.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét