Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

[Fanfic][Edit] Một hồi xuân - Chương 4









Chương 4


















Lá gan của Maeda Atsuko rất nhỏ, mùa hè sợ sét đánh, mùa đông sợ gió to. Khi còn bé các anh chị em hay bảo với nàng rằng đó là tiếng ác quỷ rít gào, nên những lúc gió to Maeda trùm chăn kín đầu.


Đến bây giờ nàng vẫn giữ thói quen này.


Ngoài cửa Một Mùa Xuân có một chiếc hộp giấy, con mèo béo cuộn tròn nằm bên trong, gương mặt vùi vào giữa chân. Maeda ngồi xổm xuống vuốt ve nó giúp nó thuận lông, cảm thấy con mèo này có chút giống bản thân mình. Gương mặt to, đôi mắt tròn, thích ngủ, nhất là thói quen phủ kín đầu để ngủ.


Maeda quyết định cho nó cái tên Acchan.


"Acchan, nè, có muốn theo ta về nhà không?"


"Acchan, một lát chúng ta muốn đến cây anh đào kia ném giấy, ngươi có muốn đi theo chúng ta không?"


"Acchan, ngươi có đói bụng không?"


"Acchan, tại sao lại cô đơn một mình vậy? Người trong lòng ngươi ở đâu rồi?"


Maeda cầm lấy hai tờ giấy, đang luồn dây vào chiếc lỗ trên mặt. Dưới sợi dây có buộc một hòn đá nhỏ, để dễ dàng ném hơn.


Oshima thay một bộ Kimono, trên mặt Kimono có vẽ rất nhiều hoa anh đào, phấn hồng hoặc hồng đậm, tán loạn bay từ trên vai xuống dưới. Oshima nói một lát nàng cũng muốn đi, kéo theo mỹ nhân mơ màng đi cùng. Haruna bước ra từ một căn phòng trên lầu, trên Kimono đỏ thẫm là hoa anh đào nở rộ ở đầu cành. Oshima cười khanh khách nhìn nàng, không biết từ đâu lấy ra một nhánh anh đào đã trổ hoa, cài vào búi tóc của Haruna.


Hoa Thần có lẽ cũng tựa như vậy.


Shinoda chậm rãi gảy vòng tai.


Thảo nào tên chủ quán nhỏ con đấy không chút nào động tâm với mỹ nhân như mình.


Hai người mặc Kimono lẳng lặng đứng đối mặt nhau, Shinoda phải khụ một tiếng cắt ngang hai nàng: "Có thể đi chưa?"


"A!" Oshima hồi phục tinh thần, cười, "Có thể rồi."


Maeda đứng dậy.


Acchan cũng đứng dậy theo nàng.


Maeda đi phía trước, Acchan thong thả bước từng bước nhỏ ở phía sau nàng, chậm rãi đi đến hai cây anh đào ở trong sân.


Kojima không còn bộ dạng lười biếng như hôm qua, trông rất có tinh thần. Acchan lập tức chạy đến bên cạnh nàng, vô cùng thân thiết cọ cọ lên chân nàng. Maeda đi theo Acchan đến bên cạnh Kojima, hai người cùng im lặng không nói gì.


"Ném một tờ giấy thôi, có cần nghiêm túc như thế không?" Shinoda cảm thấy tình thế như thế này có chút dọa người, nếu như Oshima và Kojima 'Trận trượng vi phụ tặng'* như vậy, tờ giấy mấy trăm yên kia đã vượt xa giá trị của nó.
*阵仗为附赠 - Chịu thuaaaaaaaa


"Ném một tờ giấy đương nhiên không cần nghiêm túc như thế." Oshima cười nói với nàng, "Nhưng mà đêm qua gió Nam đã đánh thức nụ hoa đầu tiên trên cây anh đào, bây giờ chúng tôi phải đi lễ bái Phong Thần."


Shinoda suy nghĩ một chút, gật đầu: "Tôi bắt đầu tin cô không lừa gạt người khác."


Oshima khá là đứng đắn lắc lắc ngón trỏ: "Tôi chưa bao giờ gạt ai."


Shinoda giơ lên một thủ thế, nói giọng Kanto: "Honma?" <= Thật thế? Bật AKBINGO tập thám tử phá án nào ấy, mà xem =))


Oshima bật cười rộ.


Dưới tàng cây anh đào trong sân đã dọn sẵn một chiếc bàn thờ, bên trên đã sắp đặt chỉnh tề các tế phẩm. Shinoda mắc tay lên vai Maeda, nhìn Oshima và Kojima thành kính bái lạy trên mặt đất, nhắm mắt cầu khẩn.


"Mariko, cô nhỏ con nói cây đã nở hoa, chị có thấy nó ở đâu không?"


Shinoda làm một động tác đừng có lớn tiếng, rồi chỉ chỉ lên đỉnh đầu các nàng. Maeda híp mắt cố gắng nhìn rõ, chỉ thấy ở phía trên đỉnh đầu các nàng chi chích các cành cây đan xen vào nhau, khó lòng phân biệt. Maeda híp mắt tỉ mỉ tìm, rốt cuộc cũng phát hiện một khóm hoa anh đào đã trổ hoa rực rỡ, thấp thoáng hiện ra trong đám giấy màu hồng nhạt.


Có lẽ là lời chúc phúc đặc biệt của gió Nam, đóa hoa đầu tiên của năm nay cũng không phải là một đóa, mà là một khóm. Một khóm hoa anh đào cùng đồng loạt nở trong một đêm, biểu thị mùa xuân đã đến rồi.


Shinoda thoáng kề vào tai Maeda, đè thấp âm thanh: "Acchan, xuân đến rồi."


Acchan nằm trên mặt đất nhẹ nhàng kêu một tiếng meo.




——————————————————




Tác giả: Có người hỏi nhánh anh đào trong tay Yuko kia là ở đâu ra, các ngươi phải biết rằng, cả thị trấn không chỉ có hai cây anh đào này.
Có lẽ ở nơi khác hoa đã sớm nở.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét