Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

[Fanfic][Edit] Một hồi xuân - Chương 1

Tựa: Một hồi xuân - Xuân nhất phiên - 春一番
Tác giả: 废柴女王 - Phế sài nữ vương ♥
Thể loại: Không biết, chưa đọc :v
Couple: MariAtsu (Shinoda Mariko x Maeda Atsuko; AKB48)
Tình trạng Raw: 12 chương - Hoàn
Tình trạng Edit: Rồi cũng hoàn.
Translate: QT đại nhân, Google-sama
Editor: Thiên Thánh




Tựa, một hồi là một hồi chứ không phải một hồi :v
:v ờ... không có gì để nói thêm





Chương 1












Tác giả: Ý tưởng đến trong vô thức nhờ một bài hát xưa, khá là thú vị.
【 春一番 】

[Candies]


Có link mp3 này: http://mp3.zing.vn/bai-hat/Live-Candies/ZW6D6B8U.html


Lời Việt do Mèo cục cưng trans, có sai xin góp ý.


Tuyết tan chảy hóa thành dòng nước trôi ra dòng sông.
Mầm Mộc Tặc e thẹn nảy mầm.
Mùa xuân sắp đến rồi.
Sao không thử thẳng thắn một chút đi?

Cơn gió thổi đến sẽ mang theo sự ấm áp.
Đứa trẻ nhà ai đã đến đón đứa bé gần nhà đi chơi.
Mùa xuân sắp đến rồi.
Sao không thử hỏi người ấy đi?

Chỉ biết khóc như thế thì hạnh phúc sẽ không đến đâu.
Sao không thử cởi bỏ lớp áo nặng trịch đó rồi bước ra bên ngoài đi?
Mùa xuân sắp đến rồi.
Đã thử yêu chưa?
Mùa xuân sắp đến rồi.
Đã thử yêu chưa?

Những chú chim sẻ thích chí tận hướng ánh nắng ấm áp.
Lớp tuyết rơi xuống, diện mạo của những cây liễu tơ dần được xuất hiện.
Mùa xuân sắp đến rồi.
Sao không thử tự mãn một chút đi?
Mùa xuân sắp đến rồi.
Sao không thử tự mãn một chút đi?

Chàng trai trẻ trưng diện rồi mới đi ra ngoài.
Khuấy động mặt nước, chú ếch con bơi lội trong hồ.
Mùa xuân sắp đến rồi.
Sao không thử hỏi anh ấy đi?
Lời nói chia tay đó đã là chuyện của năm trước.
Chẳng phải nên trưởng thành hơn và quên hết đi sao?
Mùa xuân sắp đến rồi.
Đã thử yêu chưa?
Mùa xuân sắp đến rồi.
Đã thử yêu chưa?

Lời nói chia tay đó đã là chuyện của năm trước.
Chẳng phải nên trưởng thành hơn và quên hết đi sao?
Mùa xuân sắp đến rồi đó.
Đã thử yêu chưa?
Mùa xuân sắp đến rồi đó.
Đã thử yêu chưa?
Mùa xuân sắp đến rồi đó.
Đã thử yêu chưa?
Mùa xuân sắp đến rồi đó.
Đã thử yêu chưa?



雪が溶けて川になって
流れてゆきます
つくしの子がはずかしげに
颜を出します
もうすぐ春ですね
ちょっと気取ってみませんか
风が吹いて暖かさを运んできました
どこかの子が邻りの子を
迎えにきました
もうすぐ春ですね
彼をさそってみませんか
泣いてばかりいたって
幸せはこないから
重いコ一トぬいで出かけませんか
もうすぐ春ですね
恋をしてみませんか
阳溜りにはすずめ达が乐しそうです
雪をはねてねこやなぎが
颜を出します
もうすぐ春ですね
ちょっと気取ってみませんか
おしゃれをして男の子が
出かけてゆきます
水をけってカエルの子が
泳いでゆきます
もうすぐ春ですねえ
彼をさそってみませんか
别れ话したのは去年の事でしたね
ひとつ大人になって忘れませんか
もうすぐ春ですねえ
恋をしてみませんか
雪が溶けて川になって
流れてゆきます
つくしの子がはずかしげに
颜を出します
もうすぐ春ですね
ちょっと気取ってみませんか
别れ话したのは去年の事でしたね
ひとつ大人になって忘れませんか
もうすぐ春ですねえ
恋をしてみませんか
もうすぐ春ですねえ
恋をしてみませんか










Chủ quán là một người phụ nữ tuổi còn trẻ —— nhìn sơ trông nàng có vẻ là chủ quán. Ngồi bên cạnh, là một người con gái tuổi tác không sai biệt với nàng, mái tóc dài óng ả, tựa đầu lên vai, híp mắt ngủ gật. Ánh mặt trời tháng ba ấm áp dễ chịu, hình dáng người con gái khép hờ mắt khiến người khác nghĩ ngay đến một con mèo đang nằm phơi nắng dưới ánh mặt trời.


"Bà chủ, rượu!" Khách nhân trong quán phe phẩy vỏ chai rượu, "Thêm rượu!"


Chủ quán tuổi còn trẻ nâng lên một nụ cười ân cần: "Vâng, đến ngay~ " Nhẹ nhàng lay vai nàng, "Haruna, khách muốn thêm rượu."


"Ưm —— " Người con gái xinh đẹp đứng dậy, vẻ mặt còn gật gù xoay người cầm một bình rượu từ trên khung tủ, híp mắt đi đến bên cạnh khách nhân kia.


"Haruna, không phải bàn đó. . ."


"Hả? À. . ." Người con gái tên Haruna xách bình rượu, lảo đảo đi đến chiếc bàn bên cạnh.


Cô chủ quán khá lo lắng nhìn theo nàng một hồi, mãi đến khi nhìn thấy nàng đã đến được bàn cần đến mới thu hồi ánh mắt. Dừng lại trước quầy là một người phụ nữ khoảng chừng 30 tuổi, mang một chiếc kính râm to, mái tóc ngắn màu rám nắng, trên tai là hai chiếc bông tai cực đại hiệu GUCCI, có vẻ một người thời thượng. Ngay lúc này đang dựa lưng vào quầy, nhìn một thiếu nữ tóc đen ở trước quán.


"Xin lỗi, khách nhân muốn ở trọ à?"


"Ừ." Người phụ nữ quay đầu lại, "Nghe nói hoa anh đào ở đây rất đẹp —— "


"Yes!" Gương mặt của chủ quán nháy mắt rực rỡ không gì sánh được, "Nhưng mà ngài đến hơi sớm, nửa tháng sau hoa anh đào mới nở."


"Không sao, chúng tôi trọ nửa tháng."


Thiếu nữ đang ngồi xổm trước cửa tiệm chơi đùa cùng một chú mèo hoang không rõ từ đâu chạy đến, người con gái tên Haruna đã đưa rượu xong, đi đến ngồi xổm xuống bên cạnh nàng, đưa tay gãi gãi cằm chú mèo.


Vẻ mặt mơ màng cũng chưa biến mất hẳn trên gương mặt nàng, trái lại bởi vì ánh mặt trời mà trông càng thêm hỗn loạn: "Mèo con từ đâu đến vậy? Không thể ở đây a, sẽ bị người xấu đánh đuổi đó."


Người chủ quán tuổi còn trẻ, vẻ mặt đau khổ: "Người xấu. . . là nói em à?"


Thiếu nữ ôm chú mèo đứng dậy, đi đến bên cạnh người phụ nữ vừa đặt phòng xong: "Bà chủ, tôi có thể nuôi nó ở trong phòng không?"


"Cái đó, sợ là không được."


Người phụ nữ tóc ngắn tháo chiếc kính râm: "Chúng tôi có thể trả thêm tiền."


"Cái đó, a, a, a, hắt chì —— " Chủ quán tuổi còn trẻ xoa xoa mũi, "Tôi bị dị ứng với mèo."


Mỹ nữ thiên nhiên ngốc*, chủ quán nhỏ con dị ứng mèo.
*Ngờ ngệch bẩm sinh :v dạng lơ ngơ của Nyan á.


Thiếu nữ ôm mèo xoay qua nhe răng cười cùng bà chủ nhỏ con, hàm răng chỉnh tề xinh đẹp, đôi mắt trong trẻo lấp lóe ánh quang: "Không được?"


". . . Không được."


Thiếu nữ lưu luyến quay trở lại cửa, buông chú mèo hoa béo tròn vo xuống.


Người phụ nữ xinh đẹp đặt phòng nhìn theo, tay đưa lên vuốt tóc cười ha ha.


Hai vị khách trọ, người lớn tuổi tên là Shinoda Mariko, 30 tuổi. Thiếu nữ tóc đen yêu mèo là Maeda Atsuko, 20 tuổi. Hai người đặt ba căn phòng sang nhất lầu hai, cửa sổ hướng ra biển, dưới cửa sổ cách đó không xa có hai cây anh đào lớn tuổi. Chủ quán nói với các nàng, hai cây anh đào này là tình lữ, nếu viết tên người trong mộng vào một tờ giấy rồi mắc lên đầu cành, nó sẽ phù hộ hai người trở thành thân thuộc.


Maeda Atsuko hiếu kỳ nháy đôi mắt to tròn: "Lỡ như tên hai người viết là cùng một người thì làm sao bây giờ?"


Chủ quán nhỏ con cũng chớp đôi mắt to tròn theo: "3some?"


Shinoda Mariko cúi đầu "khục" một tiếng.


"Lỡ như thật nhiều người viết cùng một tên thì —— "


Haruna dùng hai khủy tay ôm lấy cổ chủ quán, cướp lời nàng trước khi nàng bắt đầu ăn nói lộn xộn: "Sẽ không như vậy. Ngoại trừ người đã được mệnh định, bất luận là ai viết tên người đó tên giấy cũng sẽ không được cây thần chấp nhận."


"Ồ —— " Maeda Atsuko như hiểu ra, "Hai người từng viết chưa?"


"Rồi." Haruna thờ ơ gật đầu, "Treo lên rồi."


Shinoda Mariko và Maeda Atsuko cùng nhau cúi đầu nhìn người chủ quán nhỏ con. Nàng đang thở hổn hển, ngẩng đầu mới phát hiện hai đôi mắt không chớp nhìn chăm chăm vào mình.


"Ế? Ế? Khách nhân?"


"Ừ —— " Shinoda Mariko gật đầu, "Acchan thấy thế nào?"


"Không tệ."


"Saa, vậy lát đi treo một tờ thôi."


"Chủ quán xin cho chúng tôi giấy và bút."


"Vâng~ một phần 300 yên~ "




——————————————————




Tác giả: Tôi sửa tuổi tác hơn thua lên 10 tuổi, tôi thích sửa là sửa.
Đào đào đào, đào một chiếc hố mới. . .



Ờ thì cái tựa, xem như là chưa chính thức đi, chỉ là 'cảm giác' thấy nó rất thi vị. . .

Cho nên dùng, chậm rãi edit đến hết rồi tính sao ~




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét