Trích Dẫn:

Văn bản:

Blog đã ngừng hoạt động chuyển qua wattpad, link phía trên, còn lắm fic chưa đem qua, cho nên blog vẫn còn giữ và làm kỷ niệm.

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

[Fanfic][Edit] Cô mèo hàng xóm - Chương 9



























153.



Đứa bạn mới nói cho tôi biết, chỉ cần còn sống, thì đừng từ bỏ hy vọng.


Úi zùi ui, gần đây câu nào nó nói ra đều có triết lý hết.



154.



Gần đây NyanNyan ép tôi đi tắm, nàng nói loài chuột nhất định rất bẩn.


Đứa nào đồn cho nàng biết thế.



155.



Tôi không chịu, nàng ngậm tôi ném vào trong ao ngoài sân, mỗi lần tôi bò lên bờ nàng liền đẩy tôi xuống dưới.


Tôi chỉ còn cách tắm rửa đàng hoàng rồi trở lên bờ, nàng mới không đẩy tôi xuống nữa.


Chúng tôi cùng nhau về nhà, vết chân ướt sũng giẫm lên đầy nền nhà.


NyanNyan giật lấy chiếc khăn tay tôi vô cùng yêu thích, đem nó thành giẻ lau nhà, lau khô vết chân trên sàn.


Hu hu hu khăn tay của tôi.



156.



Sau khi lau sàn nhà sạch sẽ, nàng lật khăn tay lại, dùng mặt kia lau khô người tôi.



157.



Ê ê, cái khăn đã thành giẻ lau rồi mà!


Vậy mà còn kêu tôi đi tắm!



158.



"Ý." Nàng đột nhiên nhớ tới, "Cái này là giẻ lau."


Tôi cảm thấy, hình như nàng hơi ngốc.



159.



Nhưng nàng vẫn dùng cái nùi giẻ đấy lau khô người tôi.



160.



Sau khi lau khô, nàng ngồi chồm hổm nhìn tôi một hồi.


Tôi ngẩng đầu nhìn nàng.


"Ngươi xấu quá." Nàng nói.



161.



Hu hu hu.



162.



Gần đây nàng càng ngày càng kỳ quái.



163.



Nàng bảo tôi qua nhà hàng xóm mà mài răng, đừng gặm hư đồ đạt nhà nàng.


Thực tế thì tôi cũng không hơn gì một con chuột, tôi cũng hay ra ngoài kiếm gì đó mài răng, đứa bạn mới cũng vậy.


Chúng tôi rất yêu con người.



164.



Bởi vì bọn họ biết làm pho mát.



165.



Còn có bánh kem hạt thông nữa.



166.



Con người nói gì tôi nghe không hiểu, đứa bạn mới bảo nó cũng không hiểu.


Nhưng hình như NyanNyan hiểu.


Chúng tôi từng khiêm tốn đến thỉnh giáo nàng, nàng bảo phiền phức quá, lười dạy chúng tôi.


167.



NyanNyan thật sự là một con mèo vô cùng lười biếng lần đầu tiên tôi thấy.


Mariko-chan nhà bên cạnh khá là hoạt bát, chị ấy già rồi nhưng thích giả ngu ngơ, nói đùa lại nhạt toẹt một chút cũng không buồn cười.


Ngay cả đứa bạn mới cũng cảm thấy thế.


Nói tóm lại, chị ấy là một con mèo tốt.



168.



Nhưng mà tôi chỉ thích NyanNyan.



169.



Mỗi ngày tôi đều ở lại nhà đứa bạn mới, trốn ở cửa hang lén ngắm nàng.


Sau đó cảm thấy NyanNyan sẽ không mở mắt, tôi mới chạy đến trước mặt nàng, ngắm nàng.


Nàng luôn ngủ, thức dậy một lát là lại ngủ.


Tôi nói với nàng như vậy rất dễ bị béo phì.



170.



Nàng tức giận duỗi móng vuốt cào tôi, tôi nhanh như chớp bỏ chạy mất.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét